Trong nỗ lực tìm kiếm nguồn nguyên liệu thích hợp cho hextech, Gia Tộc Ferros (một trong những đại gia tộc ở Piltover), được dẫn dắt bởi Elicia Ferros, đã thực hiện một chuyến thám hiểm đến Shurima. Ở đó, họ phát hiện ra các Brackern đang ngủ đông và tìm cách tấn công chúng, lấy đi các viên "đá sự sống".
Một trong số các Brackern, Skarner, bị đánh thức khi những vụ nổ bắt đầu xé toạc nơi trú ngụ của loài Brackern. Vùng đất đó đã trở nên khô khốc và cằn cỗi tự bao giờ, nhưng bọn phàm nhân vẫn không hề từ bỏ nó - họ đến, mang theo lửa và kim loại, đào sâu xuống dưới lòng cát để chặt đứt những khối tinh thể ngay từ cơ thể đồng loại nó. Skarner trồi lên mặt cát trong điên cuồng. Nó đã giết chết rất nhiều người, và khiến những tên còn lại bỏ chạy trong kinh hoàng. Elicia bị thương và tất cả buộc phải rút lui, để lại nó đánh thức những đồng loại vẫn đang ngủ say. Nhưng những Brackern với khối tinh thể đã bị hủy hoại đã chết ngay khi chúng vừa mới tỉnh giấc, và phần lớn trong số còn lại chẳng thể thức dậy nữa, bởi một sự kiện quá đỗi kinh hoàng đối với những tâm trí đã được kết nối của chúng.
Những người còn sống sót trở về từ hành trình đó đã mang nhiều viên tinh thể về Piltover và được sử dụng để cung cấp nguyên liệu cho hextech, chúng là các viên "Hex Crystal".
Sau sự kiện đó, nhiều kẻ nhìn thấy món hời từ những viên tinh thể dẫn đến việc săn Brackern ngày càng nhiều. Trong thời kỳ hiện đại, những chiếc nhẫn làm từ "sing-stone" được buôn bán bởi người Shurima của Kalamanda (thành phố nằm ở phía Bắc của Shurima) và Urzeris (thành phố ven biển phía bắc Shurima, hiện đang bị Noxus chiếm đóng). Gia tộc Ferros sau nhiều thập kỷ mờ ám phát triển công nghệ hóa học và giả kim thuật, đã đưa ra thị trường những viên Hex-Crystal tổng hợp, ít mạnh mẽ hơn nhưng dễ để mua hơn, việc buồn bán này dường như cũng "đóng góp lớn" cho Zaun Xám.
Trong vài thế kỷ trước, Noxus đã đặt ra mục tiêu mà họ đã thề sẽ đạt được. Các binh đoàn Noxus đã sát nhập hầu hết vùng trung tâm của Valoran dưới ngọn cờ của Noxus. Với sự tự tin của mình, Noxus nhắm đến mục tiêu tiếp theo, bờ biển phía tây Valoran.
Noxus, với tham vọng bành trướng to lớn của mình, đã bắt đầu cuộc chiến tranh giành lãnh thổ với Demacia. Những chiến binh Demacia tuy ít ỏi nhưng vô cùng thiện chiến và tinh nhuệ, cùng với các đồng minh của mình, họ dễ dàng đẩy lui nhiều cuộc tiến công của Noxus.
Bị lấn lướt, các đội quân của Noxus lui về phía đông, buộc phải cố thủ sau các bức tường thành của Hvardis, một thành phố kiên cố nằm ở rìa Núi Argent bên cạnh Cổng Than Khóc (Gates of Mourning).
Sau khi biết tin chiến trận thất bại, Sion, lúc đó đang đóng quân tại Núi Argent, lập tức quay về phương nam, lòng chất chứa thịnh nộ
Hắn đến thành phố và chứng kiến quân đội Demacia đang ở phía bên kia đường chân trời. Họ không có ý định tấn công vào Hvardis, bởi quân Noxus đã bị đẩy lùi về phần đất của mình, và họ đang chuẩn bị quay trở về nhà. Sion lập tức tập hợp quân ngũ, quyết tâm trừng phạt quân Demacia vì đã dám hành động xấc xược trước mặt hắn. Dù vậy, chính tên chỉ huy tại Hvardis, sau khi đã phải nhận vài thất bại nặng nề, đã quyết định ẩn nấp bên dưới tường thành và để yên cho đối thủ rút quân.
Sion và những chiến binh của hắn chính là những người đã chinh phạt phần đất giờ đây đã bị lấy mất; điên cuồng, hắn ném tên chỉ huy từ trên tường thành xuống, và hạ lệnh tấn công.
Sion lao vào kẻ thù, xé toạc hàng ngũ của Demacia, và tìm kiếm kẻ đứng đầu, chỉ huy của bọn họ - Nhà Vua Jarvan Đệ Nhất. Nhưng dù chiến đoàn dưới trướng hắn không sợ hãi trước cái chết, những kẻ ẩn nấp trong Hvardis thì không như vậy. Với tinh thần vụn vỡ, họ rút lui về thành phố, khiến Sion và những thủ hạ thân cận của hắn bị bao vây. Từng người, từng người một, họ ngã xuống, nhưng Sion vẫn đứng vững.
Chỉ còn lại một mình, dù bị đâm xuyên bởi hàng loạt những lưỡi kiếm, hàng tá mũi tên, hắn vẫn cố gắng tìm đến chỗ vua Jarvan. Cuộc chiến giữa hai chiến binh, hai kẻ đứng đầu dũng mãnh diễn ra nảy lửa, và vị hoàng đế của Demacia đã là người giành chiến thắng. Sion buông tay khỏi lưỡi rìu, và bằng chút hơi tàn, hắn xé toạc vương miện của nhà vua ra khỏi đầu ông bằng một tay, trong khi tay còn lại siết chặt cổ ông. Mặc cho những người lính của Jarvan đâm Sion hết lần này đến lần khác, nhưng bàn tay của hắn vẫn không ngừng siết chặt. Chỉ đến khi nhà vua lìa đời, Sion mới cho phép bản thân trút hơi thở cuối cùng, chỉ đến khi ấy, hắn mới cho phép mình được chết.
Sau khi vị vua của Demacia hy sinh, quân đội của họ rút lui khỏi biên giới. Thi thể của Sion được mang về Noxus - cùng vương miện Demacia vẫn nắm chặt trong tay, hắn được đưa về Pháo Đài Bất Diệt trong vinh quang. Noxus tổ chức tang lễ cho Sion, và thi thể hắn được cất giữ trong một tượng đài khổng lồ, được dựng xây để đời đời tôn vinh hắn.
Trong nửa thế kỷ tiếp theo, Demacia sẽ giải phóng các quốc gia ở trung tâm lục địa Valoran khỏi sự thống trị của người Noxus, đẩy họ trở về thủ đô của mình.
Sau khi bà cố của Camille mất một cánh tay trong công cuộc khám phá tinh thể hiếm từ loài Brackern, sự hy sinh của bà tạo cảm hứng cho châm ngôn của Nhà Ferros ngày nay: “Vì gia tộc, tôi hiến dâng.”
Là đứa con lớn nhất còn sống sót của trưởng tộc Ferros, Camille được hưởng nền giáo dục tân tiến. Cô có những gia sư tài năng, học nói nhiều ngoại ngữ và chơi đàn cellovinna ở mức thượng thừa. Camille cũng học đọc và viết tiếng Shurima Cổ khi giúp cha đào xới tại Thung lũng Odyn. Em trai Camille, Stevan, đã đưa Hakim Naderi, một tinh thể gia trẻ đầy hứa hẹn đến từ thành phố duyên hải Bel’zhun ở Shurima, làm kỹ sư trưởng của gia đình.
Camille yêu cầu Hakim nâng cấp Hextech để đưa sức mạnh của cô vượt ngoài cơ thể nhân loại. Khi gặp Camille, Hakim ngay lập tức phải lòng cô, và họ dần gắn bó qua những ngày làm việc và những câu chuyện kể đêm khuya về sa mạc Shurima… Tuy nhiên, vì gia tộc, cô hiến dâng, cắt đứt với Hakim, kiên quyết tiến hành phẫu thuật. Biến đổi cơ thể giúp làm chậm quá trình lão hóa của cô đồng thời thay đổi tính cách trở nên lạnh lùng và toan tính hơn. Sau sự kiện đó Camille và Hakim chia tay nhau.
Mãi đến nửa thế kỷ sau, lăng mộ Sion mới được khai quật trở lại. Sức mạnh của Noxus đã bị suy giảm kể từ cái chết của Sion, và tên Đại Tướng của đế chế, Boram Darkwill, đang có tham vọng lấy lại vinh quang đã mất của đế chế bằng bất cứ giá nào. Đồng minh của Darkwill, một giáo hội thần bí được biết đến với tên Hoa Hồng Đen, đã hồi sinh người tử sĩ bằng những ma thuật cấm kị, rồi đưa hắn lên trước Đại Tướng. Gã ta không thể từ chối món quà này, và thế là Sion đã trở lại nhân giới, được thúc đẩy bởi cơn say máu điên cuồng và khả năng chịu đau đớn phi thường.
Hắn đóng vai trò như một cỗ máy công thành sống trên chiến trường, đối đầu với những kẻ thù của Noxus, hủy diệt tất cả những ai dám cả gan đứng chắn trước mặt hắn.
Hơn cả khi còn sống, những chiến thắng mà Sion mang lại luôn phải trả một cái giá đắt. Hắn là không thể kiểm soát, và sẽ hạ sát cả đồng minh lẫn đối phương mà không hề biết hối hận, điều đó khiến cho quân số những kẻ bị ép phải chiến đấu cùng hắn dần vơi đi. Cuối cùng, Darkwill buộc phải hạ lệnh thu hồi lại Sion.
Hàng trăm chiến binh đã phải bỏ mạng dưới tay hắn, trước khi họ có thể giam cầm hắn trong xiềng xích và kéo hắn về Pháo Đài Bất Diệt. Không được giết chóc, thứ huyết thuật đã hồi sinh hắn nhanh chóng đầu độc tâm trí hắn bằng một cơn điên khủng khiếp. Tiếng gầm của hắn cuối cùng cũng phải lặng thinh, khi hắn bị phong ấn ngay bên dưới bức tượng khổng lồ của bản thân mình. Nơi đó, hắn đã tồn tại trong nhiều năm, không sống, nhưng cũng chẳng thể chết. Khi lăng mộ của hắn được khai quật một lần nữa, đó đã là một triều đại mới rất rất khác.
Tiếp tục theo đuổi mục tiêu để giành lại vinh quang trước đây của Noxus, Boram Darkwill tiếp tục mở rộng biên giới Noxus hướng về Vách Ngăn Vĩ Đại (Great Barrier) phía nam Valoran. Những Nhân Ngưu (Minotaur) hung tợn nơi đây đã bảo vệ huyết mạch giao thương đến thành phố cổ Zaun trong nhiều thế kỉ, nhắm tránh Valoran rơi vào nhưng xung đột to lớn hơn. Và rồi, người Noxus đến, hứa hẹn những thứ tốt đẹp hơn. Đại sứ của họ, một nữ tướng của Nhà Tewain, tuyên bố rằng đế chế đang muốn chiếm lấy Basilich, một thành phố duyên hải nằm về phía đông. Dù vậy, cô ta nài nỉ rằng họ sẽ không thể làm điều đó nếu thiếu sự hỗ trợ từ những bộ tộc vĩ đại trên sườn núi, và kêu gọi một cuộc đàm phán tại vùng trung lập. Nhiều nhân ngưu hăm hở nhận lời. Đó là một cách để có được quyền lực và sự công nhận mà họ hằng mong muốn, bằng cách gia nhập Noxus. Nhưng Alistar vẫn giữ thái độ hoài nghi - gã đã chạm trán rất nhiều lính trinh sát của Noxus trong vài năm gần đây, và hiểu rằng chúng là một lũ xảo quyệt và tráo trở
Dưới lá cờ đình chiến, gã và đồng loại của mình đã bị phản bội. Những bộ tộc lớn hơn đã chịu quy hàng trước người Noxus, và họ ngay lập tức chĩa mũi giáo về phía Alistar ngay khi gã đưa ra luận điểm của mình. Trận chiến diễn ra máu lửa và chóng vánh, và Alistar đã kịp bóp nát hộp sọ của Quý Cô Tewain bằng chính đôi bàn tay mình - trước khi gã cùng những chiến binh sống sót sau trận chiến nhanh chóng bị giam cầm giữa xích sắt Noxus, bị dẫn giải về thủ phủ Noxus với tội danh phản loạn. Những nhân ngưu xấu số bị đưa đến Đấu Trường Sinh Tử trong thủ phủ, nơi diễn ra lễ hội tàn khốc của các võ sĩ giác đấu được biết đến với cái tên Lóc Thịt. Alistar kinh hoàng trước tiếng hò reo cổ vũ của những đám khán giả khát máu. Gã cầu khẩn những đồng loại của mình đừng chống trả, để những tên Noxus kia không nhận được màn trình diễn ghê tởm mà chúng thèm muốn......
Ở thời Lê Sơ thịnh thế ta có gì tiếc nuối? Thời gian thịnh thế không quá lâu, qua đi liền suy tàn để lại là một mớ hỗn độn thời kỳ phân tranh. Nếu có 9 kiếp người trở về thời kỳ huy hoàng này ngươi sẽ làm gì? Đương nhiên là sẽ không để nền thịnh thế sụp đổ nhanh đến vậy.