Và khi lễ hội kết thúc vào hai mươi mốt ngày sau, Alistar là người cuối cùng của bộ tộc mình còn sống sót. Bị đám đông ném đá và trái cây thối, bị kéo lê đi để đối mặt với hết đối thủ này đến đối thủ khác, gã bị ép phải chiến đấu như một con thú hoang - và suy nghĩ như chúng. Gã giết chóc, và giết chóc cho đến khi những ký ức về quê nhà bị nhuộm đỏ bởi máu người..
Nhiều khu định cư phía nam, bao gồm cả khu định cư ven biển Basilich bị Noxus thôn tính. Ba đứa trẻ mồ côi từ Basilich là Darius, Draven và Quiletta Varn gia nhập quân đội Noxus.
Xin Zhao sau khi bị Noxus bắt về từ Viscero, chiếc thuyền đánh cá Ionia khi còn bé, chẳng còn đường về nhà, Xin Zhao đành phải phục vụ những kẻ đã cầm tù mình. Kĩ năng dùng giáo của Xin Zhao nhanh chóng được chú ý, và anh được hứa hẹn một cuộc đời tốt hơn, đầy đủ thức ăn, đổi lấy khả năng võ thuật của mình. Noxus tôn vinh sức mạnh, và những kẻ quản thúc phát hiện ra anh là một chiến binh mạnh mẽ. Chẳng còn gì để mất, chàng trai trẻ đồng ý. Anh cởi bỏ bộ quần áo rách rưới, khoác lên mình giáp trụ, và tham gia Đấu Trường Sinh Tử. Bên ngoài đấu trường Sinh tử, đế chế đôi lúc cũng có những thời điểm khó khăn. Những vương quốc láng giềng thâm nhập lãnh thổ họ, kích động một cuộc nổi loạn nơi biên giới Noxus. Người ta đồn rằng Darkwill và các cố vấn của lão ta đã bí mật dùng tiền để thả những lính đánh thuê, tù nhân, hay các đấu sĩ, và rồi bắt họ phục vụ cho quân đội đế chế. Chỉ với một cái bắt tay, Xin Zhao và những người bạn của anh bị bán đi, và đưa lên một chiếc thuyền về hướng tây. Họ được đưa đến Kalstead, một pháo đài ven biển, liên minh với Demacia, đã nổi dậy chống lại đế chế.
Phải đối đầu với lực lượng tinh nhuệ của vua Jarvan III, vương quốc Demacia, những người quyết tâm chế ngự sức ảnh hưởng của Noxus lên lục địa Valoran… và Xin Zhao nhanh chóng nhận ra chiến tranh khác xa với những trận chiến tay đôi trong đấu trường. Trong khi những kẻ khác tìm cách chạy trốn, Xin Zhao vẫn đứng vững, vấy máu hàng trăm kẻ khác lên ngọn giáo của mình. Đến cả khi bị đội Tiên Phong Bất Khuất của nhà vua, một số trong họ thậm chí còn phải kinh ngạc với kỹ năng của anh, bao vây, anh vẫn từ chối bỏ chạy. Xin Zhao đứng sừng sững, chấp nhận số phận của mình.
Trái với suy nghĩ của anh, không như đám đông trong đấu trường, vị vua Demacia này không hề muốn giết chóc vô tội vạ. Ông trao trả tự do cho những chiến binh Noxus thất bại, nếu họ thề rằng sẽ rời khỏi Kalstead trong yên bình. Bất ngờ vì hành động trắc ẩn này, Xin Zhao nghĩ về điều sẽ chờ đợi mình ở Noxus. Anh có thể quay trở lại cuộc sống mà mạng mình chỉ đáng giá vài đồng xu vàng cho bọn cầm quyền… hoặc là anh có thể chiến đấu cho người đang mang lý tưởng mà anh hằng khao khát. Bằng tất cả danh dự của mình, anh quỳ gối trước Jarvan III, mong được cống hiến sức mình dưới trướng nhà vua.
Là tể tướng của hoàng cung, anh không chỉ là cận vệ và cố vấn cho người bạn và cũng là chủ nhân của mình, mà còn cho cả con trai của người - hoàng tử Jarvan trẻ tuổi, người sẽ một ngày kế thừa ngôi báu.
Sau khi Grena, mẹ của Ashe, vị Chiến Mẫu của tộc Hậu Nhân Avarosa hỏi về việc thái độ đối xử với Sejuani từ bà của cô, Hejian bảo thủ đã cắt đứt mọi quan hệ với người Hậu Nhân Avarosa. Tộc Móng Vuốt Mùa Đông (Winter’s Claw) từ đó bắt đầu gây chiến với những tộc láng giềng, hòng chiếm lại những vùng đất và vinh quang mà họ đã đánh mất khi Kalkia (mẹ của Sejuani) bỏ trốn, nhưng những chiến thuật trong tuyệt vọng đó chỉ càng khiến họ ngày một suy sụp. Không lâu sau, khi tuổi già đã cận kề, mẹ của Ashe bắt đầu chuyến hành trình tìm kiếm “Ngai Báu của Avarosa”, một kho tàng những cổ vật ma thuật mà bà mong rằng sẽ giúp bộ tộc của mình lấy lại những vinh quang ngày nào.
Sau nhiều năm do thám và chuẩn bị lực lượng, đại tướng quân của Noxus, Boram Darkwill, đã ra lệnh chiếm đóng Ionia trên quy mô lớn. Pháo đài có khả năng phòng thủ cao của Fae'lor, được xây dựng trên hòn đảo cực tây của Ionia, đã bị phá hủy sau một cuộc bao vây kéo dài trong giai đoạn đầu của Cuộc Xâm Lược Noxus. Pháo đài có một ý nghĩa chiến lược vì nó được sử dụng làm căn cứ hoạt động của người Noxus trong suốt thời gian còn lại của cuộc xâm lược.
Irelia, một cô bé với tình yêu với những điệu múa lụa truyền thống được học từ bà của cô đã rời nhà đến thụ giáo những nghệ nhân đáng kính nhất ở Thiên Phận Navori. Khi những tin đồn về quân xâm lược ngoại bang đã khiến nhiều người ở Thiên Phận lo lắng, Irelia trở về làng và nhận ra nó đã bị chiếm đóng. Những binh sĩ Noxus đội mũ thép cầm giáo xua dân chúng qua những con đường, Đô đốc Duqal đã chiếm Xan làm nơi đóng quân.
Cha Irelia, Lito, cùng các anh trai đã kháng cự; giờ cả nhà cô nằm dưới những ngôi mộ không tên rải rác khắp khu vườn. Trong cơn buồn thương, cô gái trẻ thấy người của Duqal đang khuân những món đồ giá trị khỏi ngôi nhà. Giữa đám chiến lợi phẩm là một huy hiệu kim loại lớn, biểu tượng của gia tộc Xan. Irelia chạy thẳng tới, giằng nó khỏi tay quân Noxus. Tên đô đốc hất cô ngã xuống đất, và lệnh cho đám chiến binh lấy búa đập nát huy hiệu, trước khi đào một ngôi mộ mới cho kẻ cứng đầu này. Từ sâu trong tâm hồn, cô thấy một nhịp điệu lạ kỳ bắt đầu trỗi dậy. Những mảnh kim loại xoắn vặn, cứ như đang tự di chuyển, và niềm vui thuần khiết của những điệu nhảy lại tràn ngập tâm trí Irelia… Bằng một cái quét tay, những mảnh vỡ bay vèo vèo, cắt qua người hai tên Noxus. Nhân lúc Duqal và thủ hạ đang choáng váng, Irelia chụp lấy tấm huy hiệu đã vỡ và chạy khỏi làng.
Trong khu rừng tĩnh lặng cách đó rất xa, Irelia than khóc cho gia đình, và nhớ lại những gì bà đã dạy. Cô nhận ra những gì mình học được không chỉ là những điệu nhảy bình thường, chúng biểu hiện cho thứ gì đó to lớn hơn rất nhiều. Cuộc xâm lăng của Noxus sớm trở thành bài thử cho nền hòa bình mong manh ở Vùng Đất Đầu Tiên. Irelia gia nhập hàng ngũ đó, biểu diễn những vũ điệu tươi vui của mình trong những khu trại giữa rừng, để bảo tồn nền văn hóa đang mất dần.
Govos, một đứa trẻ bị bỏ lại trên bậc thềm lạnh lẽo trước cửa Hội Kinkou. Được Đại Sư Phụ Kusho nhận nuôi và coi như con ruột, ông đặt cho anh một cái tên khác là Usan, nghĩa là sức mạnh của lòng trắc ẩn, trụ cột chịu nhiều gánh nặng. Bằng sự nỗ lực của mình, anh có một vị trí trong ngôi đền cổ xưa. Anh dốc sức học giáo lý Hội Kinkou, nhanh chóng vượt qua được tất cả các đồng môn, ngoại trừ Shen, con trai của sư phụ. Dù hoàn hảo trong mọi tuyệt kỹ, hắn thiếu sự cân bằng trong cảm xúc của Shen. Tuy thế, cả hai vẫn nhanh chóng trở thành anh em.
Trong hành trình truy lùng Ác Quỷ Hoàng Kim cùng sư phụ và người anh em Shen. Khi bắt được con “quái vật” đáng sợ này, anh bất ngờ nhận ra hắn chỉ là một người bình thường tên Khada Jhin. Usan lại gần, kiếm giơ cao, nhưng Kusho ngăn lại và quyết định tống giam Jhin thay vì xử tử. Không thể chấp nhận hành động của sư phụ, Quay về đền, trái tim Usan tràn ngập căm phẫn. Anh bị ám ảnh bởi ký ức về những vụ giết người man rợ của Jhin, và sự căng thẳng đang gia tăng giữa Ionia và đế chế Noxus chỉ làm tình hình tệ hơn.
Usan đột nhập vào mật điện bên dưới ngôi đền, và tìm ra một cái tráp đen chạm trổ công phu. Dù biết việc này bị cấm với bất kỳ ai trừ các đại sư phụ, anh vẫn ghé mắt nhìn vào trong. Bóng tối bao trùm tâm trí Usan, nuôi dưỡng nỗi đắng cay trong anh bằng sự khinh miệt với lũ yếu đuối, và thứ ma thuật hắc ám cổ xưa bắt đầu gợn sóng. Quay trở lên, đối mặt với Đại Sư Phụ Kusho, Usan đề nghị Hội Kinkou dốc sức tấn công quân xâm lược Noxus. Khi bị Kusho từ chối, anh quay lưng với hội đã nuôi mình khôn lớn. Vào một thời điểm nào đó, Usan đổi tên mình thành Zed.
Thoát khỏi giáo lý Hội Kinkou, Zed, tập hợp các chiến binh đứng lên chống lại Noxus. Kẻ nào đe dọa quê hương hắn, hoặc khoanh tay không chịu bảo vệ nó, đều bị đánh dấu tử không chút thương xót.
Đế chế xâm lược Noxus đã bắt đầu đổ bộ binh đoàn của chúng nơi những quận miền bắc, buộc cho các thầy tu phải sơ tán lũ trẻ đến nơi an toàn trước khi bóng ma chiến tranh tràn đến Galrin. Sau khi những người bảo hộ của chúng ký kết một giao kèo với một thương nhân Demacia, Sona và những đứa bạn khác của cô được đưa lên chuyến thuyền cuối cùng, trước khi quân Noxus phong tỏa bến cảng bờ đông Ionia. Sau nhiều tháng lênh đênh trên biển, họ đã cập bến Demacia, một vùng đất kỳ lạ và uy nghiêm nơi ma thuật bị chối bỏ rộng rãi. Những thầy tu ở đây được gọi là “Hội Hào Quang”, những người chẳng hề thờ phụng một vị thần hay linh hồn nào, nhưng họ vẫn đặt những giá trị cao cả lên hàng đầu, và đối xử với những người lạ mặt một cách thật tử tế. Và rồi, Sona được nhận nuôi bởi gia tộc Buvelle. Lãnh Chúa Barret và vợ ông, Lestara, là một mạnh thường quân đối với Hội Hào Quang, và cũng là khách quen của những nghệ nhân nơi Đại Đô. Sona trở nên thân thiết như chị em với đứa con gái của họ, Kahina, và Lestara cũng rất mực yêu thương và gắn kết với cô bé.
Sau sự kiện Thủ Vệ Băng Giá phục kích tộc Móng Vuốt Mùa Đông của mình, Udyr lưu lạc và một lần vô tình bắt gặp một người thầy tu. Cảnh giác với mọi kẻ lạ mặt, Udyr lao vào người thầy tu hết lần này đến lần khác, nhưng những cú đánh của anh đều bị né cả. Khi cả hai đều đã mệt nhừ, người thầy tu giới thiệu mình là Lee Sin - bên trong gã ta, Udyr thấy một người với cùng nỗi thống khổ. Cả hai nhanh chóng kết bằng hữu với nhau, rồi Lee Sin đề nghị đưa Udyr về phía đông, đến Ionia, nơi con người đã bỏ ra nhiều thế hệ để tìm kiếm sự hòa hợp với thế giới tinh linh.
Ở thời Lê Sơ thịnh thế ta có gì tiếc nuối? Thời gian thịnh thế không quá lâu, qua đi liền suy tàn để lại là một mớ hỗn độn thời kỳ phân tranh. Nếu có 9 kiếp người trở về thời kỳ huy hoàng này ngươi sẽ làm gì? Đương nhiên là sẽ không để nền thịnh thế sụp đổ nhanh đến vậy.