Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3147: Thiên địa phó thác 2



Ầm ầm.

Trong không gian hư vô, khí tức quanh thân Dương Quá giống như một cơn sóng lan tràn ra không gian hư vô chung quanh, toàn thân được năng lượng thiên địa baop hủ, dường như thân thể đang tiếp nhận thiên địa rèn giũa.

Phanh.

Đột nhiên, một âm thanh trầm thấp bạo liệt vang vọng, giống như muốn phá tan một bức bình chướng vô hình, chỉ thấy khí tức cường hãn quanh thân Dương Quá đánh văng gợn sóng trong không gian, uy thế ngày càng cường hãn, chấn động nhân tâm.

Tiếp đó, trong nháy mắt một cỗ uy thế kinh người lan tràn ra, trong lúc mơ hồ mang theo một loại uy năng mà ngay cả không gian cũng bị đập vụn.

Ầm ầm.

Cùng lúc này cả không gian vang vọng tiếng sấm, gió nổi mây phun, trên không trung, điện mang không ngừng lóe lên.

Sưu.

Cùng một thời gian, trên không gian này có một đạo lưu quang giống như tia chớp đập vào trên người Dương Quá. Lưu quang rớt xuống, trên thân thể Dương Quá lập tức xuất hiện một bộ khải giáp phong cách cổ xưa. Trên khải giáp dường như có điện mang khiến cho tim đập nhanh không ngừng lóe lên, mang theo khí tức mênh mông vô cùng khuếch tán.

Khải giáp phong cách cổ xưa xuất hiện tựa như một đầu hung thú cực lớn thức tỉnh, khí tức ngút trời, khí thế chấn động nhâm tâm, bên trong còn có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta rung động.

Trong Độc Cô gia tộc, ở một nơi nào đó trong không gian đột nhiên gió nổi mây phun, dị tượng thiên địa xuất hiện.

- Thần nữ đột phá thành Đế.

Chỉ một thoáng, cơ hồ tất cả người của Độc Cô gia tộc đều nhìn lên trên giữa không trung.

Một tháng sau, trong Bắc Cung gia tộc, cây cối cao ngất xum xuê, từng dãy núi liên miên, mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

Trên một quảng trường nguy nga, một ngọn tháp lớn sừng sừng đứng đó, giống như trụ chống trời, khiến cho người ta có cảm giác đồ sộ, nguy nga, lại lộ ra khí tức cổ xưa, bàng bạc.

Ầm ầm.

Trong Bắc Cung gia tộc, cũng không biết từ khi nào đã gió nổi mây phun, tiếng sấm minh vang vọng, uy áp kinh người lan tràn ra.

Trên không trung, năng lượng thiên địa ngưng tụ, tựa như hình thành một vòng xoáy, không gian chung qunah lắc lư, một cỗ khí tức khiến cho lòng người rung động, sợ hãi rít gào trong không gian, mang theo một đạo uy áp khủng ố.

Bên trong đạo quang trụ bằng năng lượng thiên địa là thân thể mềm mại, bay bổng của Bắc Cung Vô Song, trên người mặc y phục màu xanh, sợi tóc bay múc, một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể nàng phô thiên cái địa tuôn ra. Khí thế đột nhiên phóng lên trời, khí tức tựa như một đạo quang trụ đánh văng gợn sóng trong không gian bắn thẳng về phía chân trời.

Khí thế chấn động nhân tâm, bên trong còn có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn và huyết mạch của người ta rung động. Khí tức này vô thanh vô tức lan tràn trên không trung, bao phủ trong không gian, thẩm thấu vào mỗi người, khiến cho trong lòng tất cả tộc nhân Bắc Cung gia đều run run.

- Tộc trưởng, Thần nữ đột phá thành Đế, rốt cuộc cũng thành Đế rồi.

- Rốt cuộc cũng có ngày hôm nay.

Cả đám trưởng lão Bắc Cung gia kích động run rẩy không thôi, Thần nữ thành Đế so với những người khác thành Đế không giống nhau. Còn nguyên nhân bên trong, chỉ có người của các đại Hoàng tộc mới có thể biết được.

- Cũng không có muộn, nhưng mà so với tiểu tử Lục Thiếu Du kia dường như lại yếu hơn.

Bắc Cung Kình Thương chắp tay đứng, khí thế mạnh mẽ, một cỗ khí thế hoàng giả, bễ nghễ thiên hạ lan tràn ra. Giờ phút này trên khóe miệng hắn nở nụ cười vui vẻ.

- Lục Thiếu Du này quả thực quá mạnh mẽ, thiên phú kinh khủng, so với lão tổ Bắc Cung gia tộc chúng ta cũng không kém. Đem thuộc tính mới lĩnh ngộ tới đại thành, đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.

Đại trưởng lão Bắc Cung Chi gật đầu nói.

Lúc này trong không gian chung quanh, một đám trưởng lão nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du, ánh mắt lập tức biến hóa không ít.

Bắc Cung Kình Thương cười nhạt một tiếng, nhìn mọi người rồi nói.

- Chư vị trưởng lão, bây giờ có lẽ không còn có ai cảm thấy Lục Thiếu Du không xứng với Vô Song rồi đúng không?

Chúng trưởng lão Bắc Cung gia tộc nhìn nhau, những trưởng lão vốn phản đối khi trước lúc này không khỏi cười khổ.

- Tộc trưởng, người Thần nữ vừa ý đương nhiên không phải người thường, ánh mắt của chúng ta không đủ a.

- Ha ha, nói đúng, ánh mắt chúng ta không đủ, già rồi, ánh mắt không còn dùng được.

Một trưởng lão cười làm lành, lúc này còn có ai dám cho rằng Lục Thiếu Du không có đủ tư cách. Thuộc tính đại thành, bọn họ là người hiểu rõ nhất điều này đại biểu cho việc gì. Huống chi ban đầu ở trong Bắc Cung gia tộc Lục Thiếu Du đã chứng minh bản thân mình.

Nhìn vẻ mặt chúng trưởng lão, Bắc Cung Kình Thương cười nhạt một tiếng, thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn lên không trung, không nói gì thêm nữa.

Một lát sau dị tượng trên không trung mới biến mất không thấy gì nữa, năng lượng thiên địa bàng bạc tiêu tán, dần dần bị thân thể mềm mại xinh đẹp kia hấp thu vào bên trong.

Khi tất cả yên tĩnh trở lại, trên không trung xuất hiện một thân ảnh mềm mại, xinh đẹp. Trên người mặc một bộ váy dài, toàn thân tản ra khí chất thanh nhã, cao quý, dung nhan tuyệt mỹ, tựa như tiên tử.

Lúc này thân ảnh xinh đẹp này nhắm hai mắt, lơ lửng trên không trung, cơ hồ tất cả ánh mắt trên quảng trường lúc này đều nhìn lên giữa không trung.

Sưu.

Trong sự chờ mong của mọi người, hai con mắt nhắm chặt của Bắc Cung Vô Song mở ra, trong mắt có hai đạo tinh quang màu xanh từ trong hai con ngươi bắn về phía chân trời. Một cỗ uy áp Đế giả cực kỳ cường hãn từ không gian quanh thân lan tràn ra.

- Uy áp thật mạnh, không phải Đế giả bình thường có thể so sánh, Mộc Hoàng khí một lần nữa tăng lên, chẳng lẽ...

Ánh mắt vô số trưởng lão nhảy lên, cả đám kinh hãi phát hiện ra một việc, lúc này khí tức trên người Thần nữ không tầm thường, trong sát na chân khí trong cơ thể bọn họ ngừng vận chuyển, linh hồn cũng run rẩy, tâm thần kính sợ.

- Bái kiến Thần nữ, chúc mừng Thần nữ.

Nhìn Bắc Cung Vô Song, lúc này cơ hồ tất cả người của Bắc Cung gia, trừ Bắc Cung Kình Thường ra đều quỳ một chân xuống hành lễ, trong mắt tất cả mọi người tràn ngập vẻ kính sợ.

- Chư vị đứng lên đi.

Thân ảnh Bắc Cung Vô Song chậm rãi đáp, bộ váy phiêu đãn, toàn thân tản ra khí chất thanh nhã, cao quý. Cánh tay khẽ phất lên ý bảo mọi người miễn lễ, lúc này có một cỗ uy áp từ trong khí chất thanh nhã, cao quý lan tràn ra khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng.

- Phụ thân.

Tiếp đó thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song lóe lên, đi tới bên người Bắc Cung Kình Thương.

- Đột phá tới bước này là tốt rồi, về sau gánh nặng của Bắc Cung gia tộc chúng ta đành nhờ vào con vậy.

Bắc Cung Kình Thương nhìn nữ minh, tuy rằng cao hứng, thế nhưng lại nghiêm túc nói.

- Thân là Thần nữ Bắc Cung gia tộc, nữ nhi đương nhiên phải chịu trách nhiệm với Bắc Cung gia tộc chúng ta.

Bắc Cung Vô Song gật đầu, đôi mắt xinh đẹp biến ảo, nhìn Bắc Cung Kình Thương rồi hỏi:

- Phụ thân, hai năm qua có tin tức của Thiếu Du hay không.