- Không thành vấn đề, mười ngày nhất định thuộc hạ sẽ làm được.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng cắn răng nói.
- Chưởng môn, thời gian mười ngày, tin tức đấu giá hội truyền đi, chờ sau khi thu được tin tức rồi kịp chạy tới trấn Hoa Môn cũng không có nhiều người cho lắm, có phải là quá gấp gáp không?
Diệp Phi hỏi.
- Ta biết, tuy rằng tin tức truyền đi nhưng người có thể chạy tới trấn Hoa Môn cũng chỉ có một ít cường giả và thế lực trong Cổ Vực mà thôi. Mà lần này chúng ta đấu giá cũng không phải nhằm vào những người bình thường, ta tin rằng có không ít thế lực và cường giả chỉ cần cảm thấy có hứng thú trong vòng mười ngày cũng đủ để tới nơi, ngươi chỉ cần truyền tin tức đi là được.
Lục Thiếu Du nói.
- Vâng, chưởng môn.
Diệp Phi đáp một tiếng.
Nghe Lục Thiếu Du an bài, ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có chút biến hóa nhưng cũng không nói gì.
- Chư vị, còn có chuyện gì không? Nếu như không có chuyện gì thì Lưu Nhất Thủ và hai vị đường chủ Hình đường ở lại, những đường chủ khác đều đi đi. Thời gian gấp rút, có một chút việc nhỏ sau này từ từ nói.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn đám người rồi nói.
- Chưởng môn, Kim đường hiện tại vô cùng thiếu thốn, dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô gần đây đã bị ảnh hưởng rất lớn, có không ít thế lực mạnh mẽ thu mua dược liệu, hơn nữa trên trấn Đoàn Sơn và Hoa Môn cũng có không ít thế lực trữ dược liệu, ra giá so với chúng ta cao hơn, muốn làm những cửa hàng của Phi Linh môn chúng ta sụp đổ, những thế lực này dường như đã liên thủ với nhau, chúng ta khó có thể chống đỡ.
Lưu Nhất Thủ nói.
Lục Thiếu Du suy tư một chút, lập tức hỏi:
- Lưu Nhất Thủ, hiện tại trấn Hoa Môn và trấn Đoàn Sơn phát triển như thế nào?
- Bẩm chưởng môn, trấn Hoa Môn và trấn Đoàn Sơn hiện tại đã mở rộng hơn phân nửa so với trước đây, người cũng có không ít, bởi vì dược liệu bên trong sơn mạch Vụ Đô cho nên không ít người tới trấn Hoa Môn và Đoàn Sơn.