CHƯƠNG 1049
Đường Hạo Tuấn mím môi, nhìn khóa mật mã không trả lời.
Bởi vì anh thật sự không biết mật mã là gì, trên thư của ông nội cũng không có viết.
Trình Hiệp sau khi nhìn ra, suy nghĩ một lát thì đề nghị: “Hay là tổng giám đốc, anh thử sinh nhật của ông cụ, hoặc sinh nhật của anh và tiên sinh?”
Đường Hạo Tuấn suy nghĩ một lát, đã đồng ý, sau đó nhập sinh nhật của ông nội, tuy nhiên mật mã báo sai.
Đường Hạo Tuấn nhíu mày, tiếp theo lại nhập sinh nhật của ba, nhưng mật mã vẫn sai.
Lần này, anh không tiếp tục nhập nữa.
Đã nhập liên tiếp hai lần đều sai, lần cuối cùng ngộ nhỡ cũng sai thì két bảo hiểm không mở ra được rồi.
Đường Hạo Tuấn mặt mày âm trầm nhìn két bảo hiểm, xung quanh tản ra hàn ý áp thấp.
Rõ ràng di chúc tìm được rồi, ở ngay trước mắt nhưng không lấy ra được.
Không có gì tồi tệ hơn cảm giác này.
Trình Hiệp cũng cảm thấy phiền.
Ông cụ cũng thật là, giấu di chúc ở nơi như thế, khiến người khác tổn rất nhiều sức mới tìm được thì cũng thôi đi.
Vậy mà còn cài mật mã như này, thật là dày vò người khác.
Nhất thời, trong lòng trở nên yên lặng.
Một lúc sau, Đường Hạo Tuấn bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, sau đó nắm chặt tay, lại lần nữa để tay lên khóa mật mã.
“Tổng giám đốc, anh biết mật mã rồi sao?” Trình Hiệp hỏi.
Đường Hạo Tuấn híp mắt nói: “Thử lần cuối, nếu thật sự không được thì tới bên quân đội một chuyến.”
Nói xong, anh bắt đầu nhập mật mã. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau khi nhập xong, Đường Hạo Tuấn ở dưới cái nhìn chăm chú của Trình Hiệp, ấn nút xác nhận.
Một giây sau, khóa mật mã đột nhiên hiển thị mật mã chính xác.
Giọng nói của Trình Hiệp run rẩy vì kích động: “Tổng giám đốc, mở rồi, vậy mà thật sự mở rồi.”
Môi của Đường Hạo Tuấn hơi nhếch lên: “Tôi nhìn thấy rồi.”
“Tổng giám đốc, mật mã anh nhập là gì thế?” Trình Hiệp nhìn anh hỏi.
“Là sinh nhật của bà nội.” Đường Hạo Tuấn trả lời.
Trình Hiệp ngộ ra: “Thì ra là sinh nhật của bà cụ, tôi còn tưởng là ngày giỗ của ba mẹ anh.”
“Ông nội trước đây từng nói, sau khi bà nội mất, ông quen cài tất sinh mật mã là ngày sinh nhật của bà nội, vậy thì lần này chắc cũng không ngoại lệ.” Đường Hạo Tuấn trả lời.
Trình Hiệp gật đầu: “Thì ra là như vậy.”
Đường Hạo Tuấn mở cửa của két bảo hiểm ra, bên trong là một xấp tài liệu và một chiếc USB.
Đường Hạo Tuấn đưa USB cho Trình Hiệp, sau đó tự mình lấy tư liệu ra xem.
Quả nhiên là chứng cứ Đường Mãnh đâm chết ba mẹ anh.
Trong này có tư liệu của tài xế gây tai nạn, có thông tin của chiếc xe gây tai nạn, và giám định máu ở bên ngoài thân xe, còn cả sao kê chuyển khoản tiền mua chuộc tài xế của Đường Mãnh.
Nhìn thấy đây, trong mắt Đường Hạo Tuấn phát ra sát ý mãnh liệt.