Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1059



CHƯƠNG 1059

“Thật sao?” Hạ Bảo Châu bất ngờ trợn to mắt.

Tống Vy gật đầu: “Thật, liên quan tới bồi thường mà Linda bắt trả cho cậu, phía ban tổ chức sẽ tiến hành bồi thường, đến lúc đó sẽ chuyển cho cậu tiền.

“Có tiền hay không không quan trọng, điều quan trọng là tớ muốn biết kết cục của Linda và Tô Huyền.” Hạ Bảo Châu nói.

Tống Vy lại uống ngụm nước hoa quả: “Tô Huyền đã bị nhốt rồi, còn nhốt ở đâu, không tiện tiết lộ, còn Linda, chuyện bà ta làm xạ thủ cho người khác, là do bị uy hiếp, cho nên sẽ không bị trừng phạt quá nặng, nhiều nhất là mất hết mặt mũi, nhưng bà ta trước đó đã mất hết mặt mũi rồi, cho nên cũng không ảnh hưởng lớn tới bà ta.”

“A, vậy thì hời cho bà ta sao?” Hạ Bảo Châu rõ ràng có chút không cam tâm.

Tống Vy mỉm cười: “Đương nhiên sẽ không, bà ta đánh cậu bị thương là cố ý gây thương tích, hơn nữa hậu quả cố ý gây thương tích ở nước ngoài, nặng hơn ở trong nước, yên tâm đi, bà ta trong mấy năm không ra ngoài được.”

Hạ Bảo Châu nghe thấy lời này, lúc này cười hài lòng: “Như vậy còn tạm.”

“Tóm lại chuyện này cũng coi như kết thúc rồi.” Tống Vy nói.

Hạ Bảo Châu nhìn cô: “Vậy Amy và Tiffany có phải cũng được thả ra, quay lại cuộc thi không?”

“Sẽ không.” Tống Vy lắc đầu.

Hạ Bảo Châu chớp mắt: “Tại sao? Bọn họ không phải vô tội hay sao?”

“Chuyện nhốt tớ và đánh cậu thì bọn họ vô tội nhưng chuyện khác thì không, trước kia vì để tranh một suất catwalk mà Tiffany đã bôi dầu lên đế giày cao gót của một người mẫu khiến cô người mẫu kia bị gãy chân, hủy hoại sự nghiệp làm mẫu.”

“Cái gì?” Hạ Bảo Châu kinh ngạc há hốc miệng: “Còn có chuyện như vậy sao.”

Tống Vy ừm một tiếng: “Bên tổ chức cuộc thi nói vậy. Ngoại trừ Tiffany, cũng tra ra được chuyện Amy lấy thiết kế của trợ lý chiếm thành của riêng và đặt thành tên mình. Cho nên đối với hai người có nhân phẩm không tốt, bên tổ chức đã hủy bỏ tư cách dự thi, không cho họ quay trở lại, tiếp tục ngồi tù.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Hóa ra là như vậy, đáng đời bọn họ lắm.” Hạ Bảo Châu bĩu môi.

“Được rồi, tớ lên lầu gọi điện thoại đã.” Tống Vy đặt cốc xuống rồi đứng dậy.

Hạ Bảo Châu mỉm cười mờ ám: “Gọi cho Đường tổng hả?”

Tống Vy chớp mắt, từ chối cho ý kiến.

Vào phòng, cô gọi cho Đường Hạo Tuấn và kể cho anh nghe về cuộc họp.

Đường Hạo Tuấn nghe xong thì gật đầu: “Kết quả này không tệ.”

Dù sao chỉ cần Tống Huyền còn nằm ở trong tay bọn họ thì những người khác có xảy ra chuyện gì anh cũng không quá để tâm.

“Đúng rồi, đã nhận được tóc của Tống Huyền rồi.” Đường Hạo Tuấn đột nhiên nhớ tới chuyện này.

Tống Vy ừm một tiếng: “Em biết, em đã thấy biên lai ký nhận rồi, anh đã giử đi xét nghiệm DNA chưa?”

“Rồi, ba ngày nữa sẽ có kết quả.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.

Tống Vy cười: “Chuyện này không cần vội, cho dù bây giờ có kết quả thì em cũng không định nói cho Tống Huy Khanh biết, còn chưa tới lúc.”

Mặc dù Đường Hạo Tuấn rất tò mò muốn biết rốt cuộc khi nào cô sẽ nói, nhưng cô không nói thì anh cũng sẽ không hỏi.

Dù sao lúc nên biết thì sẽ biết thôi.

“Đúng rồi, hôm qua Tống Huy Khanh có đến tìm anh.” Đường Hạo Tuấn nói.