Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 1190



CHƯƠNG 1190

“…” Tống Vy không lên tiếng.

Lời xin lỗi này của Tống Huy Khanh quả thực làm cô chấn động.

Cô cho rằng ông ta thật sự có thể lòng dạ sắt đá không đưa tiền phẫu thuật, có thể nhìn Kim chết.

Lại không nghĩ tới, Tống Huy Khanh thì ra không biết…

“Bỏ đi.” Tống Vy thở dài: “Ông ta qua đời thế nào, đau đớn sao?”

Tống Kim cười: “Không, ông ta rất vui.”

“Vui?” Đường Hạo Tuấn nhướn mày.

Tống Kim đáp: “Thực ra hôm nay Tống Huy Khanh luôn rất vui, đặc biệt sau khi nhìn thấy Tô Thu bị kết án trong livestream, còn cười rất lớn tiếng, còn kêu em mua chai rượu về, uống một ly xem như chúc mừng, sau đó…”

“Sau đó thì sao?” Tống Vy lại hỏi.

“Sau đó, ông ta kêu em liên lạc với phía cục cảnh sát, kết nối với Tô Thu, em không biết họ đã nói gì trong điện thoại, nhưng nói rất lâu, nói xong, Tống Huy Khanh lại uống ly rượu, nói muốn ngủ một lát, kêu em ra ngoài, cho tới một tiếng sau, y tá đến kiểm tra phòng, mới phát hiện ông ta đã không còn hơi thở, nhưng ông ta cười ra đi, cho nên em nghĩ ông ta không đau đớn.” Tống Kim đáp.

“Vậy sao?” Tống Vy cắn môi: “Vậy rất tốt.”

“Chị, chị muốn đi nhìn ông ta chứ?” Tống Kim nhìn cô hỏi.

Tống Vy lắc đầu: “Không, cứ sắp xếp nhà tang lễ đến là được rồi, chị không nhìn đâu.”

“Cũng tốt, vậy em liên lạc với nhà tang lễ.” Tống Kim nói.

Tống Vy ừ một tiếng, không nói nữa.

Sau đó, cô liền cùng Đường Hạo Tuấn rời đi bệnh viện, quay về biệt phủ nhà họ Đường.

Tống Kim xử lý chuyện hậu sự cho Tống Huy Khanh rất nhanh, ngày hôm sau Tống Huy Khanh đã hỏa táng rồi, nhưng tro cốt vẫn chưa đem về, để lại nhà hỏa táng.

Đường Hạo Tuấn đưa cho Tống Vy một phần văn kiện.

Tống Vy nghi hoặc nhận lấy: “Đây là gì?”

“Hợp đồng mộ của Tống Huy Khanh, mộ cạnh mẹ vợ vốn đã bị người ta mua rồi, anh kêu Trình Hiệp liên lạc với người mua, để họ chuyển nhượng lại với giá gấp đôi.” Đường Hạo Tuấn ngồi xuống cạnh cô, nói.

Tống Vy xoa trán: “Thì ra là anh kêu Trình Hiệp mua à, em còn cho rằng là người khác mua chứ.”

Cô vừa rồi đã liên lạc với phía nghĩa trang, muốn mua phần mộ cạnh mẹ.

Kết quả phía nghĩa trang nói với cô, phần đất đó sớm đã bị người ta mua rồi.

Cô không dễ dàng gì mới thông qua nghĩa trang tìm thấy người mua đó, không nghĩ tới họ lại nói với cô, phần mộ đó lại vừa chuyển nhượng cho người khác rồi.

Ngoằn ngoèo khúc khuỷu, lại là Đường Hạo Tuấn giành với cô.

“Ừ, hôm qua sau khi em đồng ý yêu cầu của Tống Huy Khanh, anh liền cho Trình Hiệp sắp xếp.” Đường Hạo Tuấn cầm ly của cô lên, uống ngụm nước.

Tống Vy lật mở hợp đồng: “Lát nữa em chuyển tiền cho anh.”

Sắc mặt Đường Hạo Tuấn đen lại: “Không cần, anh là chồng em, em trả tiền cho anh?”