Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 791



CHƯƠNG 791

Giang Hạ trừng to hai mắt: “Thật sự chưa hòa giải sao? Đừng nói là đã lâu như vậy rồi mà hai người vẫn tiếp tục chiến tranh lạnh nhé.”

Tống Vy mệt mỏi thở dài: “Tớ cũng không biết nữa, rất nhiều lần tớ đã cố gắng nói chuyện với anh ấy, hy vọng anh ấy nói cho tớ biết tớ đã làm sai điều gì, nhưng anh ấy lại im lặng không nói gì, cũng không muốn nói chuyện với tớ.”

“Sao anh ta lại như thế chứ!” Giang Hạ bất mãn hừ một tiếng.

Tống Vy nhắm mắt lại, cố nén nỗi chua xót trong lòng: “Hạ à, cứ như vậy, tớ không biết mình có thể kiên trì được bao lâu.”

“Vy Vy, ý cậu là muốn ly hôn với tổng giám đốc Đường hả?” Giang Hạ kinh ngạc há hốc miệng.

Tống Vy cắn môi: “Không, nhưng nếu cứ tiếp tục như thế này, có lẽ chúng tớ sẽ thực sự đi đến bước đường đó. Hôm qua thậm chí Hải Dương còn hỏi tớ có muốn sống với Hạo Tuấn nữa không, nếu không hãy quay về chung cư lúc trước. Nhưng vì vẫn còn tình cảm lưu luyến với Hạo Tuấn, nên cuối cùng tớ vẫn quyết định ở lại.”

“Phải thế chứ, hai người chỉ vừa mới kết hôn thôi mà.” Giang Hạ gật đầu.

Tống Vy nhếch khóe môi, cười chua xót: “Nhưng tớ lo lắng nếu cứ tiếp tục như vậy sẽ làm hai đứa trẻ tổn thương. Mấy ngày qua Hạo Tuấn rất lạnh nhạt với chúng, thậm chí, ngày hôm qua Lâm Giai Nhi còn mắng bọn trẻ nhưng Hạo Tuấn cũng không làm gì Lâm Giai Nhi? “

“Mẹ kiếp!” Giang Hạ tức giận đập bàn: “Lâm Giai Nhi dám mắng con trai, con gái nuôi của tớ? Tức chết tớ, phải xé nát cái miệng cô ta ra. Còn tổng giám đốc Đường nữa, anh ta làm sao vậy? Ngay cả con ruột của mình mà cũng không thèm lên tiếng bảo vệ hả? À không, cậu vẫn chưa nói cho tổng giám đốc Đường.”

“Tớ nói rồi.” Tống Vy cụp mi xuống, che đi vẻ u ám trong mắt.

Giang Hạ kêu lên: “Cậu nói rồi sao? Nói Hải Dương và Dĩnh Nhi là con của tổng giám đốc Đường?”

“Ừ.” Tống Vy gật đầu: “Nhưng anh ấy khẳng định hai đứa trẻ không phải con của anh ấy. Anh ấy đã làm xét nghiệm ADN hai lần và kết quả đều không phải. Trước đây Hải Dương cũng đã làm nhưng cũng cho ra kết quả tương tự.”

“Khoan đã, nghĩa là sao?” Giang Hạ có chút rối bời, mất một lúc mới sắp xếp lại được câu chữ của mình: “Ý cậu là, hai đứa trẻ không phải con của tổng giám đốc Đường? Làm sao có thể như thế được? Không phải lúc trước cậu nói hai đứa trẻ là của tổng giám đốc Đường sao? Hải Dương còn giống anh ấy đến như vậy, nhìn kiểu gì cũng biết là con của anh ấy, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Tớ cũng không biết.” Tống Vy đau khổ che mặt: “Rõ ràng anh ấy là người đàn ông duy nhất của tớ, nhưng kết quả xét nghiệm lại không đúng. Tớ thậm chí còn đang hoài nghi người đêm đó rốt cuộc là ai.”

Giang Hạ nhìn bộ dạng đau khổ của bạn thân, trong lòng cũng thấy khó chịu: “Vy Vy, chẳng lẽ xét nghiệm ADN có vấn đề?”

“Tớ cũng nghĩ vậy, nhưng không có khả năng lắm. Chắc là Hạo Tuấn nhờ Mạnh Ngọc giám định, mà Mạnh Ngọc chắc sẽ không làm gì đâu.” Tống Vy lắc đầu bác bỏ.

Việc này không có lợi gì cho Mạnh Ngọc cả,

“Vậy thì vấn đề nằm ở đâu?” Giang Hạ cụp mắt suy nghĩ một chặp, cuối cùng đề nghị: “Hay là cậu cũng làm giám định thử đi, xem kết quả như thế nào. Âm thầm đến bệnh viện khác mà làm, đừng để ai phát hiện.”

Ánh mắt Tống Vy lóe lên.

Đúng vậy, cô cũng có thể thử giám định cho Hải Dương và Đường Hạo Tuấn.

Nếu kết quả giám định cho thấy họ là ba con thì chắc chắn kết quả của Đường Hạo Tuấn và Hải Dương có vấn đề, đã bị ai đó động tay động chân.

“Tớ hiểu rồi, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.” Tống Vy nở một nụ cười với Giang Hạ.