Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 888



CHƯƠNG 888

Bởi câu nói này của anh, trong đầu cô ta bất giác nhớ đến chuyện mười năm trước

Cũng may anh không biết, nếu không cô ta còn cho rằng anh đang ám chỉ mình nữa.

“Nói… nói thế cũng phải.” Lâm Giai Nhi gượng gạo nhếch khóe miệng, trả lời với giọng nói hơi khô khốc.

Đường Hạo Tuấn xoa giữa mày rồi nói: “Được rồi. Tối nay tôi không đi ăn với cậu và Mạnh Ngọc đâu, tôi đã hứa với Tống Vy sẽ ở bên cô ấy rồi.”

“Được, hai người là vợ chồng mà, nên ở cạnh nhau. Vậy tối nay tôi không về biệt thự bên đó làm phiền hai người nữa.” Lâm Giai Nhi cười gượng nói.

Đường Hạo Tuấn ‘ừ’ một tiếng: “Còn chuyện gì nữa không?”

Lâm Giai Nhi lắc đầu: “Hết rồi, vậy tôi ra ngoài trước đây, cậu cứ làm việc đi.”

Cô ta nói xong lập tức quay người đi ra ngoài cửa.

Sau khi ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, vẻ mặt của Lâm Giai Nhi bỗng chốc thay đổi, trở nên hiểm ác đáng sợ, cực kỳ không cam lòng.

Khó khăn lắm cô ta mới để người kia đưa video cho Đường Hạo Tuấn xem, mục đích chính là muốn chia rẽ anh và Tống Vy.

Đã sắp sửa thành công rồi.

Nhưng ai dè Đường Hạo Tuấn lại tra ra được video có vấn đề. Anh cũng tìm được hung thủ thật sự đụng trúng ba mẹ mình, sau đó làm lành với Tống Vy, khiến kế hoạch của cô ta hoàn toàn trở thành công cốc.

Cô ta không cam lòng, thật sự rất không cam lòng!

Từ nhỏ cô ta đã thích Hạo Tuấn. Vì muốn ở bên cạnh anh, vì muốn cưới anh mà cô ta có thể làm hết thảy mọi chuyện. Ngay cả ba mẹ ruột cũng bị cô ta đưa vào tròng, nhưng duy chỉ có Tống Vy là không lần nào đối phó được, luôn để cô thoát nạn.

Rốt cuộc chuyện này là sao, ông trời thiên vị Tống Vy đến vậy ư?

Hai tay Lâm Giai Nhi đan chặt vào nhau, móng tay cứa rách lòng bàn tay, nhưng cô ta cũng không quan tâm, dường như không hề cảm giác được.

Cô ta đi tới một nơi yên tĩnh và an toàn ở cầu thang, lấy điện thoại ra, bấm gọi một dãy số bí mật.

Chẳng mấy chốc đã có người nhấc máy, giọng của người đàn ông trầm thấp và thiếu kiên nhẫn vang lên: “Chẳng phải tôi đã bảo cô không có chuyện gì thì đừng gọi cho tôi hay sao?”

“Đường Hạo Tuấn và Tống Vy đã làm lành rồi, đây còn gọi là không  có chuyện gì ư?” Lâm Giai Nhi chế giễu đáp lại một câu.

Người đàn ông ở đầu dây bên kia im lặng vài giây, sau đó giọng nói trở nên khó chịu: “Cô nói cái gì? Họ đã làm lành rồi hả?”

“Đúng vậy. Kế hoạch của chúng ta thất bại rồi. Có phải anh rất thất vọng không, Đường Hạo Minh?” Lâm Giai Nhi cười giễu cợt.

Đường Hạo Minh mỉa mai hừ một tiếng: “Người thất vọng nhất hẳn là cô mới phải. Cô đã thất bại rất nhiều lần rồi mà vẫn không giành được Đường Hạo Tuấn.”

“Anh…” Lâm Giai Nhi bị anh ta chọc tức đến mức khuôn mặt vặn vẹo.

Nhưng ngay sau đó cô ta đã điều chỉnh lại nét mặt, cười trên nỗi đau của người khác: “Đường Hạo Minh, anh cũng đừng vui mừng quá sớm. Tuy lần này tôi vẫn chưa có được Đường Hạo Tuấn, nhưng anh cũng chẳng tốt lành hơn gì, chưa nói tới việc giành được Tống Vy, bây giờ Hạo Tuấn đã điều tra ra chân tướng vụ ba anh đụng chết bác trai và bác gái rồi.”