Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 910



CHƯƠNG 910

Hai đứa trẻ rất ngoan ngoãn, vừa gọi đã dậy ngay.

Ăn sáng xong Đường Hạo Tuấn lái xe chở hai đứa bé đến trường.

Đến tối, bữa tiệc mừng Lâm Giai Nhi hồi phục cũng bắt đầu.

Sau khi giao hai đứa trẻ cho dì Vương chăm sóc, Đường Hạo Tuấn bảo Trình Hiệp lái xe đến khách sạn.

Lâm Giai Nhi là nhân vật chính của bữa tiệc tối nay. Cô ta mặc bộ váy cúp ngực màu trắng, khoác tay một một ông cụ có mái tóc bạc phơ, cười tươi tắn đi giữa những vị khách mời.

Đột nhiên, Lâm Giai Nhi nhìn thấy Đường Hạo Tuấn, hai mắt sáng lên, kéo ông cụ bước tới: “Hạo Tuấn, cậu tới rồi.”

Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, sau đó đưa tay về phía Trình Hiệp.

Trình Hiệp lập tức đặt một hộp quà vào tay anh.

Đường Hạo Tuấn đưa hộp quà được đóng gói tinh xảo cho Lâm Giai Nhi: “Quà của cậu.”

“Cảm ơn cậu, Hạo Tuấn.” Lâm Giai Nhi tươi cười nhận lấy, sau đó nhìn anh: “Tôi có thể mở ra được không?”

“Đương nhiên là được.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.

Lâm Giai Nhi vui vẻ mở quà.

Ông cụ đứng bên cạnh cô ta vuốt râu liếc mắt nhìn Đường Hạo Tuấn: “Hạo Tuấn, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp, ông Cố.” Đường Hạo Tuấn khẽ cười với ông Cố.

Ông Cố cũng cười hai tiếng đáp lại: “Đúng rồi, không phải cậu đã kết hôn rồi sao? Tại sao vợ cậu không cùng đến đây? Tôi vẫn hay nghe Giai Nhi khen vợ cậu rất đẹp, tôi còn chưa được gặp cô ấy đấy.”

Đường Hạo Tuấn sửa lại cổ tay áo, trả lời: “Cô ấy ra nước ngoài để tham gia một cuộc thi thiết kế, không ở trong nước.”

Ông Cố ngạc nhiên mất một lúc, sau đó thì gật đầu tán thưởng: “Thì ra là vậy, giành được vinh quang về cho đất nước là chuyện tốt. Vậy thì tôi chúc cô ấy thi đấu suôn sẻ.”

“Cảm ơn ông.” Đường Hạo Tuấn lễ phép đáp lại một câu.

Lúc này Lâm Giai Nhi đã mở quà ra, bên trong là một sợi dây chuyền kim cương màu xanh, rất đẹp.

Lâm Giai Nhi vui vẻ che miệng: “Đẹp quá, cảm ơn cậu.”

Nói rồi cô ta dang tay bước tới, muốn ôm anh.

Nếu là trước kia thì Đường Hạo Tuấn sẽ vì phép lịch sự và vì ông Cố mà sẽ không tránh né, sẽ ôm lại Lâm Giai Nhi.

Nhưng sau khi xem được tài liệu của Lâm Giai Nhi, anh chỉ mím môi lùi lại một bước tránh đi.

Lâm Giai Nhi ôm phải không khí, chợt thấy không thể tin nổi, sau đó thì nhìn anh với vẻ tủi thân: “Hạo Tuấn…”

Ánh mắt Đường Hạo Tuấn hơi tối lại: “Xin lỗi Giai Nhi, tôi có vợ rồi, mà cậu cũng đã có bạn trai, làm thế này không hay đâu.”

Sắc mặt Lâm Giai Nhi cứng ngắc, đang định nói gì đó.

Đường Hạo Tuấn nhìn thấy Mạnh Ngọc liền nói với ông Cố: “Ông Cố, Mạnh Ngọc tới rồi. Tôi đi qua đó tìm cậu ấy một lát, mọi người từ từ nói chuyện.”

Nói xong anh liền đi thẳng qua hai người họ, đi về phía Mạnh Ngọc.