Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 923



CHƯƠNG 923

“Ha, cô nói nghe hay thật, nếu cô thật sự không muốn xảy ra quan hệ với tổng giám đốc Đường, vậy tại sao cô không cầu cứu, khách sạn có cả đống người, chỉ cần cô la lên, tôi không tin là không có ai chạy đến, cho dù cô không kêu được, cô cũng có thể gọi điện thoại mà, cô có làm sao?” Giang Hạ nhìn cô.

Lâm Giai Nhi cắn môi: “Tôi không đem theo điện thoại.”

“Ồ, thì ra là không có điện thoại, xem ra đến cả ông trời cũng muốn cô thất thân rồi.” Giang Hạ trợn trắng mắt.

Lâm Giai Nhi cúi đầu không nói gì.

Giang Hạ bĩu môi lại nói: “Vậy làm xong mọi việc thì thế nào, cô cũng đã nói không muốn có lỗi với bác sĩ Mạnh, vậy tại sao sau khi xong chuyện rồi cô không yên lặng rời đi, ngược lại vẫn cứ ở yên nơi này, còn chụp ảnh gửi cho Vy Vy, rõ ràng là muốn cho mọi người biết cô đã ấy ấy với tổng giám đốc Đường, sau đó chờ tổng giám đốc Đường tỉnh lại chịu trách nhiệm với cô.”

“Tôi không có, chỉ là tôi đau quá không đi được thôi.” Lâm Giai Nhi nức nở nói.

“A, còn chói, tôi không tin bất cứ câu nói nào của cô, thậm chí tôi còn cho rằng cô và tổng giám đốc Đường chưa hề làm gì cả.”

“Nếu chưa làm cái gì, vậy dấu vết trên người tôi…”

“Cô có thể tự tạo ra dấu vết, không tin thì cô nhìn đây.”

Giang Hạ khom lưng, nhanh chóng vươn tay, nhéo mạnh lên vai Lâm Giai Nhi.

Lâm Giai Nhi đau kêu thành tiếng: “Cô làm gì thế?”

“Chế tạo dấu hôn cho cô đó, cô xem, không phải có rồi sao?” Giang Hạ lấy tay ra, vừa lòng nhìn kiệt tác của chính cô.

Lâm Giai Nhi thay đổi sắc mặt liên tục: “Cô…”

“Sao nào, không phục, được thôi, vậy tôi làm cho cô tâm phục khẩu phục, nằm xuống cho tôi.”

Giang Hạ đẩy ngã Lâm Giai Nhi ra giường, sau đó giở trò.

Lâm Giai Nhi sợ đến mặt mày tái mét: “Cô định làm gì?”

“Không phải sau khi làm xong chuyện này trong cơ thể phụ nữ sẽ có cái gì của đàn ông sao? Tôi kiểm tra giúp cô xem rốt cuộc trong người cô có để lại thứ gì không, nếu không có vậy có nghĩa tôi nói đúng, nếu có, chúng tôi đi xét nghiệm thử xem rốt cuộc có phải của tổng giám đốc Đường hay không.” Giang Hạ cười dữ tợn nói.

Đồng tử của Lâm Giai Nhi rụt lại chỉ nhỏ bằng lỗ kim, không thể nào ngờ được người phụ nữ lại không chịu đi theo kịch bản, trực tiếp kiểm tra cơ thể cô.

Mà cô lại không khỏe bằng người phụ nữ này, cũng không biết tiếp theo phải làm như thế nào.

Trong lúc nhất thời, Lâm Giai Nhi hoảng loạn thất thố, tất cả đường lui đều bị Giang Hạ phá hủy tất cả, làm cô không thể nào tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch, chỉ có thể giống như một cá nằm trên thớt, bị Giang Hạ muốn làm gì thì làm.

“Trợ lý Trình, làm phiền anh đến gần một chút, quay lại toàn bộ quá trình kiểm tra của tôi, nếu anh không muốn xem thì có thể nhắm mắt lại.” Lúc Giang Hạ cởi quần Lâm Giai Nhi ra, còn không quên quay đầu ra lệnh Trình Hiệp.

Trình Hiệp giật giật khóe miệng, cực kỳ cạn lời.

Tuy anh cũng rất khiếp sợ trước hành động của Giang Hạ, nhưng không thể không nói, đúng là rất có tác dụng.

Vì sự trong sạch của tổng giám đốc, cũng vì mợ chủ, anh bất chấp tất cả.

Thở sâu, Trình Hiệp đến gần hơn, nhắm mắt.

Lúc này Lâm Giai Nhi mới ý thức được anh còn đang quay video, không thể khống chế cơ thể, cuối cùng cũng không giả vờ được, hoảng sợ rống to: “Biến, buông tôi ra, cô buông tôi ra.”