Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 952



CHƯƠNG 952

Lúc này vòng thứ hai cuộc thi còn chưa bắt đầu, Tống Vy và các nhà thiết kế đang ngồi cùng nhau uống cà phê trò chuyện.

Lúc này, một nhân viên công tác đi đến trước mặt Tống Vy: “Cô Tống, có một anh chàng đến tìm cô.”

“Anh chàng?” Tống Vy vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Anh chàng nào nhỉ?”

“Tôi cũng không biết, nhưng mà anh đó nói, cô xem cái này sẽ biết ngay.”

Nói xong, nhân viên công tác đưa tới một vật.

Tống Vy hoài nghi tiếp nhận.

Nhân viên công tác mở lòng bàn tay ra, một chiếc nhẫn tinh xảo lặng lẽ nằm ở phía trên.

“Ồ, chiếc nhẫn thật đẹp và rực rỡ.”

“Đây là nhẫn cưới hả?”

“Tôi đã từng xem kiểu cắt kim loại đan xen này, là phong cách của nhà thiết kế châu báu cao cấp, đại sư Fendi.”

Bên tai truyền đến tiếng thảo luận của các nhà thiết kế khác đối với chiếc nhẫn.

Nghe vậy, Tống Vy cũng không để ý nhiều, cái cô quan tâm là sao chiếc nhẫn này lại ở chỗ này.

Cô chợt có suy đoán to gan.

Tống Vy cầm chiếc nhẫn lên, khó nén kích động hỏi: “Anh đó đang ở đâu?”

“Ở cửa phía Tây.” Nhân viên công tác trả lời.

Tống Vy cũng không nhịn được nữa, nắm chặt chiếc nhẫn đứng lên.

Có nhà thiết kế hỏi: “Tống, sao cô lại đi?”

Tống Vy mỉm cười với cô ta: “Ông xã tôi đến rồi, tôi đi gặp anh ấy.”

“Ồ, quá tuyệt vời, thật lãng mạn.” Nhà thiết kế không khỏi hâm mộ.

Nụ cười trên mặt Tống Vy càng sâu hơn, vui sướng chạy về phía cửa.

Tô Huyền ngồi một mình ở một bàn cách đó mấy hàng, nhìn thấy cảnh này, ánh mắt trở nên u ám, nắm chặt cốc cà phê trong tay.

Hạo Tuấn thế mà đến rồi.

Còn đến để gặp riêng Tống Vy.

Nhất thời, Tô Huyền cảm thấy hết sức ghen tỵ, không khỏi cũng đứng lên, đi theo ra ngoài.

Tống Vy chạy chậm thẳng về phía cửa phía Tây, sau khi đi tới cửa phía Tây, cô đã nhìn thấy một lớn hai nhỏ đang ngồi nghỉ ngơi.

Vừa nhìn thấy bọn họ, hốc mắt Tống Vy đã đỏ lên, trong lòng hết sức cảm động.

“Hạo Tuấn!” Tống Vy hít sâu một hơi, kiềm chế lại trái tim đang đập thình thịch, cao giọng gọi.

Nghe vậy, Đường Hạo Tuấn quay đầu nhìn lại.

Tống Vy nhấc chân, tiếp tục đi về phía trước.

Đường Hạo Tuấn cũng đứng dậy, ra khởi khu nghỉ ngơi, đứng ở giữa hành lang, từ từ giang cánh tay ra.

Thấy thế, Tống Vy mỉm cười, rồi chạy nhanh tới, nhào vào trong ngực anh.

Anh ôm chặt lấy cô, vùi đầu vào hõm vai cô, hít hà thật sâu mùi hương trên người cô hai cái, sau đó mới hơi buông lỏng vòng ôm cô ra một chút.