Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 965



CHƯƠNG 965

Bên ngoài phòng nghỉ, người chủ trì cuộc thi thấy Đường Hạo Tuấn đi ra, cung kính cúi người chào anh: “Anh Đường, xin lỗi vì trong cuộc thi lại xảy ra chuyện như vậy. Chúng tôi nhất định sẽ điều tra rõ ràng, cho anh một lời giải thích chính xác.”

Ông ta không ngờ, hôm nay nhà thiết kế suýt thì trễ kia lại là vợ của tổng giám đốc tập đoàn Đường thị.

Mà người mẫu của vợ tổng giám đốc lại còn bị người khác đánh ngất, nhét vào trong thùng rác. Hiển nhiên, có người không muốn vợ của tổng giám đốc tiếp tục tham gia thi đấu.

Mặc kệ người kia là ai, ông ta nhất định phải tra được, người kia làm như thế, không chỉ hại vợ tổng giám đốc, cũng đang hủy hoại thanh danh của cuộc thi quốc tế này.

Cho nên cho dù thế nào, tìm được người kia, ông ta nhất định phải cấm sóng người kia hoàn toàn.

Nghĩ tới đây, trong khóe mắt người chủ trì lóe lên tia sắc bén.

Đường Hạo Tuấn nhìn thấy, hài lòng gật đầu: “Tốt lắm, tôi chờ ông có thể cho tôi một kết quả vừa lòng. Nếu như không được, tôi sẽ rút vốn, cũng cho vợ tôi rời khỏi cuộc thi.”

Người chủ trì khựng lại, một giây sau, nghiêm túc gật đầu: “Yên tâm, chúng tôi sẽ không để anh thất vọng đâu.”

Ông ta nhất định không thể để tổng giám đốc Đường rút vốn. Tập đoàn Đường thị chiếm địa vị rất cao trên trường quốc tế. Nếu như Đường thị rút vốn, những nhà đầu tư khác sẽ nghi ngờ người đứng ra tổ chức bọn họ đắc tội với Đường thị, đến lúc đó có khả năng các nhà đầu tư khác cũng sẽ rút vốn.

Mà để cho mợ chủ Đường thị rời khỏi cuộc thi, cũng là điều ông ta không muốn thấy. Người dự thi chủ động rời, và người tổ chức cho người dự thi rời là hai khái niệm khác nhau.

Cái sau có thể do người tham gia thi phạm lỗi, cái trước sẽ làm cho người ngoài nghi ngờ, người tổ chức mới có gì mờ ám. Đến lúc đó, chữ tin của bên tổ chức sẽ bị chất vấn, chất lượng và địa vị của cuộc thi cũng sẽ bị hạ thấp.

Cho dù là cái nào, đều không phải điều ông ta muốn thấy.

“Tốt.” Đường Hạo Tuấn ngẩng đầu: “Ngoài ra, còn có một việc. Người mẫu của vợ tôi mới tìm được về, cần có bác sĩ chuẩn bệnh. Cho nên khâu trình diễn hoãn lại một tiếng đi. Có được không?”

“Đương nhiên là được.” Người chủ trì lập tức gật đầu.

Chỉ hoãn trình diễn mà thôi, cũng không phải mở cửa sau cho vợ tổng giám đốc, đương nhiên không có vấn đề gì.

Đường Hạo Tuấn nói “ừ” một tiếng: “Đi đi, tiện sắp xếp cho một vị bác sĩ tới.”

“Vâng.” Người chủ trì gật đầu rồi đi.

Đường Hạo Tuấn quay người đi vào phòng nghỉ.

Đúng lúc Tống Vy đang hỏi Hạ Bảo Châu bị người ta đánh ngất thế nào.

Hạ Bảo Châu bưng cốc nước nóng, còn có chút nghĩ mà sợ trả lời: “Tớ vừa đến phòng giám sát, trong phòng không có ai. Tớ định ra ngoài tìm một người, kết quả vừa đi ra, cảm thấy sau lưng có tiếng bước chân, có người theo tớ. Tớ chuẩn bị quay lại nhìn xem, nhưng mà…”

“Nhưng mà gì?” Tống Vy nắm chặt tay cô ấy.