Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 992



CHƯƠNG 992

Ảnh gì?

Rất nhanh thì Tống Vy nhận được tin nhắn do Đường Hạo Tuấn gửi tới.

Cô nghi ngờ thoát khỏi giao diện cuộc gọi, ấn vào zalo, nhìn thấy bức ảnh mà anh gửi.

Bên trên, là hình ảnh cô và Đường Hạo Minh ngồi ở đại sảnh khách sạn ăn cơm.

Tống Vy đầu tiên là ngạc nhiên Đường Hạo Tuấn sao lại có bức ảnh như này, sau đó mới nghi ngờ rốt cuộc là ảnh ai chụp.

“Xem rồi chứ?” Anh trầm giọng hỏi.

Tống Vy xoa má: “Xin lỗi Hạo Tuấn, em không phải cố ý không muốn nói thật với anh.”

“Ổ?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Tại sao?”

Tống Vy thở dài: “Được rồi, sự việc đã tới nước này, em cũng không giấu anh nữa, vốn em không muốn khiến anh lo lắng, hôm nay em tới tòa soạn gặp vài ca sĩ đó xong, khi ra về thì gặp phải hai kẻ lưu manh người da đen, suýt nữa bị bọn họ…”

Cô còn chưa nói hết lời thì nghe thấy đầu dây bên kia truyền tới một vang rất lớn.

Chắc là âm thanh chiếc ghế trượt mà sinh ra.

Tống Vy suy đoán, khả năng là Đường Hạo Tuấn nghe thấy lời của cô, bỗng từ trên ghế đứng dậy mà tạo ra âm thanh đó.

“Hạo Tuấn…”

Tống Vy vừa gọi một tiếng thì được Đường Hạo Tuấn cắt ngang lo lắng hỏi han: “Em không sao chứ?”

“Không sao.” Tống Vy mỉm cười lắc đầu: “Yên tâm, là Đường Hạo Minh đã cứu em, nếu không em khả năng thật sự bị cưỡng hiếp rồi, em vì cảm ơn anh ta, cho nên đặc biệt mời anh ta ăn một bữa cơm, không muốn nói với anh, ngoài không muốn khiến anh lo lắng ra, cũng tạm thời không muốn nói với anh tung tích của Đường Hạo Minh, dù sao anh ta đã cứu em, em không thể làm như thế.’

Đường Hạo Tuấn nghe thấy cô không sao thì lập tức thở phào: “Ừ, anh biết rồi, có điều Đường Hạo Minh xuất hiện kịp lúc như vậy, em có từng nghĩ, hai tên lưu manh đó có lẽ là anh ta sắp xếp không?”

“Không phải là anh ta.” Tống Vy rất chắc chắn mà trả lời: “Hai tên lưu manh đó đã lăn lộn ở đó rất lâu, trên mạng cũng có tin tức liên quan tới bọn họ, cho nên em nghĩ Đường Hạo Minh không thể rảnh rỗi tới làm chuyện không chuyên nghiệp như thế, vậy thì cũng quá vô vị rồi.”

Đường Hạo Tuấn trầm ngâm vài giây, cảm thấy cũng đúng: “Anh ta bây giờ đâu rồi?”

Tống Vy chần chừ một lát rồi đáp: “Anh ta đã đi rồi, có điều Hạo Tuấn, lần này tha cho anh ta đi, anh ta đã cứu em, chúng ta…”

“Được.” Cô còn chưa nói xong thì Đường Hạo Tuấn đã đồng ý. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tống Vy đã cười: “Thật sao?”

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Nhưng lần sau, anh sẽ không tha cho anh ta nữa.”

“Ừ ừ.” Tống Vy gật đầu liên tiếp.

Cô cũng nghĩ như vậy, lần này Đường Hạo Minh đã cứu cô, cô không thể lấy oán báo ơn.

Vậy thì lần sau nếu còn gặp lại, chỉ cần không dính tới loại ơn cứu mạng như ngày hôm nay thì cô sẽ không mềm lòng nữa.

“Đúng rồi Hạo Tuấn, anh làm sao có được bức ảnh lúc em ăn cơm với Đường Hạo Minh thế?” Tống Vy nghi hoặc hỏi.