Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy

Chương 996



CHƯƠNG 996

Nghĩ như vậy, trong mắt Đường Mãnh tràn đầy hận thù: “Cái ông già đó đúng là ngay cả chết cũng không để tôi yên.”

“Đúng vậy.” Bà Đường cũng tức giận: “Ông nói xem năm đó ba hủy đi những chứng cứ ấy, tại sao lại không hủy sạch sẽ một chút, nhất định phải làm ra di chúc để khống chế ông, đúng là khiến người khác tức giận.”

“Không sai, thật sự rất giận. Nhưng mà cũng may là ông ta không nói cho Đường Hạo Tuấn biết vị trí của di chúc ở đâu.” Đường Mãnh âm u nói.

Bà Đường có hơi lo lắng: “Vậy nếu như cuối cùng Đường Hạo Tuấn vẫn tìm được di chúc thì làm sao bây giờ? Bây giờ nó không đối phó với chúng ta là bởi vì trong tay không có chứng cứ, nếu như để nó tìm thấy di chúc, chúng ta…”

“Đủ rồi, đừng có nghĩ mấy cái chuyện có với không, còn về chuyện di chúc thì tôi nhất định sẽ tìm trước nó một bước, còn bà thì gọi điện thoại cho Hạo Minh hỏi xem xem rốt cuộc là nó muốn làm cái gì, tại sao lại muốn nói cho Đường Hạo Tuấn biết tên hung thủ còn lại.” Đường Mãnh bực bội khoát khoát tay.

Bà Đường uất ức: “Tôi liên lạc với nó bằng cách nào đây, ông quên rồi à, mỗi lần đều là do nó liên lạc với chúng ta, sau khi liên lạc xong thì số điện thoại liền thay đổi. Với lại không phải là ông không biết thằng bé Hạo Minh, căn bản là nó không đồng lòng với chúng ta, suy nghĩ của nó thật sự rất lớn.”

“Cũng đúng.” Đường Mãnh có chút đau đầu.

Sau đó ông ta khoác tay: “Được rồi được rồi, trước tiên bà dọn dẹp đồ đạc ở dưới đất đi, tôi đi vào trong phòng của ông già xem một chút, xem xem có manh mối gì của di chúc không.”

Đường Hạo Tuấn không biết là sau khi mình đi thì hai vợ chồng Đường Mãnh nói gì với nhau.

Anh trở về Đường thị, Trình Hiệp liền bước đến chào đón: “Tổng giám đốc, tôi đã điều tra được số điện thoại kia rồi, nhưng mà lại là một dãy số không có đăng ký.”

“Không có đăng ký?” Đường Hạo Tuấn nhíu chặt lông mày.

“Đúng vậy, số điện thoại đó mới được mua hồi một tuần trước, hơn nữa còn không được đăng ký tên. Nói cách khác, mấy số điện thoại như thế này bình thường đều được dùng để lén lút truyền đạt tin tức, xài không bao lâu thì sẽ ném đi, cho nên tôi đã thử liên lạc với đối phương một lần rồi, số đó đã không còn.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Cho nên không thể điều tra được rốt cuộc là ai có đúng không?” Đường Hạo Tuấn mím môi.

Trình Hiệp gật đầu: “Vâng, nhưng mà tôi đã liên hệ với công ty dữ liệu, ở bên kia kiểm tra một chút, bọn họ nói người mua sim là một người phụ nữ, ngoại trừ thông tin đó ra thì không còn gì nữa.”

“Phụ nữ…” Đường Hạo Tuấn thấp giọng lặp lại hai chữ này.

Chẳng lẽ là một trong hai người phụ nữ lần trước đã nhốt Tống Vy ở trong nhà vệ sinh, còn đánh Hạ Bảo Châu ngất xỉu?

Nghĩ đến đây, Đường Hạo Tuấn nhìn Trình Hiệp rồi nói: “Còn về chuyện của Hạ Bảo Châu, bên phía tổ chức cuộc thi đã điều tra như thế nào rồi?”

“Tôi còn chưa hỏi, bọn họ cũng không liên lạc với tôi, chắc là vẫn chưa điều tra ra kết quả gì.” Trình Hiệp suy nghĩ một lúc rồi trả lời.

Đường Hạo Tuấn gật gật đầu: “Một lát nữa hỏi thử đi.”

“Vâng.”

“Cậu đi ra ngoài trước đi.” Đường Hạo Tuấn phất phất tay.

Trình Hiệp đáp lời rồi quay người đi ra khỏi.

Đường Hạo Tuấn đứng dậy đi đến ban công, nhìn phong cảnh ở bên ngoài, châm một điếu thuốc rít vài ngụm, khí tức quanh người vô cùng kém.