Long Vương Trở Lại

Chương 216



Chương 216

Bởi vì, lúc này khí thế trên người Giang Thần quá mạnh mẽ, Quỷ Kiến Sầu căn bản là không chịu nổi, ông ta thu mình khỏi ghế sô pha, rồi quỳ trên mặt đất: “Chủ, chủ soái, tha cho tôi một còn đường sống đi.”

Giang Thần nhìn ông ta một cái, thản nhiên nói: “Ông đây là đang làm gì vậy, đứng lên rồi nói, chỉ mong những tài liệu ông đưa tôi có tác dụng, nếu không, trên thế giới này không có Quỷ Kiến Sầu nữa rồi.”

Cảm giác lạnh sống lưng ập thẳng vào đầu Quỷ Kiến Sầu, ông ta rùng mình ngã xuống đất, sau đó lại bò dậy, quỳ trên mặt đất không ngừng dập đầu: “Xin chủ soái tha mạng.”

Xưởng sửa chữa Volkswagen, căn phòng đá dưới lòng đất.

Hơn hai mươi lính đánh thuê quỳ trên mặt đất.

Hoàng đế ngầm của năm tỉnh, Quỷ Kiến Sầu đại ca Quỷ cũng quỳ dưới đất run lẩy bà lẩy bẩy.

Ông ta có thể đi được đến ngày hôm nay, ngồi vững được vị trí ngày hôm nay, là do quen biết rất nhiều tai to mặt lớn, nếu không sớm đã bị đánh chết rồi.

Thế nhưng đại ca Quỷ uy phong khắp nơi trong thế giới ngầm giờ phút này lại tựa như chó chết quỳ xuống.

Chẳng mấy chốc, người đàn ông mặc ba lỗ đen đã ôm một số tài liệu chạy tới, thấy đại ca mình đang quỳ run rẩy dưới đất, ông ta cũng bổ nhào một cái làm tài liệu trong tay vung vãi đầy mặt đất.

Giang Thần nhìn Tiểu Hắc một cái.

Tiểu Hắc hiểu ý, đứng dậy đi tới, nhặt đống tư liệu trên mặt đất lên.

Cầm tới đưa cho Giang Thần.

Giang Thần chăm chú nhìn.

Không hổ là Quỷ Kiến Sầu phụ trách mạng lưới tình báo ngầm, rất nhiều tin tức chính phủ tra không ra, Quỷ Kiến Sầu lại có tư liệu ghi rõ ràng rành mạch.

Mười năm trước nhà họ Giang là gia tộc đứng đầu Giang Trung.

Nhà họ Giang là gia tộc từ Kinh Đô chuyển đến.

Ba mươi năm trước, Giang Thiên đến Giang Trung lập ra nhà họ Giang.

Nhìn thấy những tin tức này, Giang Thần nhíu mày.

Nhà họ Giang là từ Kinh Đô chuyển đến sao?

Đây là chuyện gì chứ?

Sao anh chưa từng nghe ông nội nói qua?

Anh liếc nhìn Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc cũng nhìn tư liệu trong tay Giang Thần, nhìn ánh mắt của Giang Thần anh ta nhất thời bị dọa đến run lên, lập tức quỳ trên mặt đất.

Tiểu Hắc quỳ, Bạch Tố cũng luống cuống, tiếp đó quỳ xuống.

“Tiểu Hắc, anh làm việc kiểu gì vậy, ngay đến tin tức đơn giản đến vậy cũng không tra ra được?”

“Đại, đại ca Giang…” Trên trán Tiểu Hắc xuất hiện to như hạt đậu mồ hôi, vội vàng giải thích nói: “Chuyện, chuyện này tôi không biết, tôi dùng con đường của chính phủ tra, nếu như tra không ra, vậy thì là bị người ta xóa đi rồi.”

Giang Thần khẽ phất tay, nói: “Đứng lên đi, đừng hở tí là quỳ, anh là anh em của tôi.”

“Vâng.”

Tiểu Hắc đứng lên, lau mồ hôi đổ trên trán.

Tuy rằng Giang Thần xem anh ta như anh em, nhưng, anh ta biết rõ chừng mực, anh ta chỉ là cấp dưới mà thôi.

— QUẢNG CÁO —