Lưu Manh Lão Sư

Chương 594: Sảng khoái bất tận



Vì vậy, Trần Thiên Minh đã ngay lập tức triển khai "đại chiến" với Lệ Linh tại trên ghế salon. Hắn thầm vận Hương Ba công lên, một bên tận hưởng, một bên luyện công, chuyện này thật sự là sảng khoái mà.

"Thiên Minh, anh …nhẹ …nhàng …một..chút… đi." Trương Lệ Linh thấy động tác của Trần Thiên Minh có chút mạnh mẽ, nhắc nhở nhưng cũng không nên lời.

Trần Thiên Minh nắm lấy bộ ngực mềm mại của Trương Lệ Linh, vừa cười vừa nói: "Lệ Linh, em không nên mạnh miệng, không phải lúc trước em nói anh phải mạnh mẽ sao?"

Trương Lệ Linh liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh: "Anh thật không biết xấu hổ, không có chút thương hoa tiếc ngọc gì cả, lúc nào cũng dùng lực lớn như vậy… A, mệt chết em mất thôi…"

"Tốt lắm, anh sẽ cho em một lần tới thiên đường, rồi đi tìm các nàng." Nói xong Trần Thiên Minh tiếp tục dùng sức trên người Lệ Linh. Nếu dự định với tất cả các nàng thì phải mạnh mẽ hơn, nếu không sẽ không đủ thời gian làm cho tất cả thỏa mãn. Trần Thiên Minh nghĩ thầm trong lòng.

Một lúc sau, Trần Thiên Minh dứt khoát khiến cho Lệ Linh quỳ gối trên salon, hai tay để lên thành ghế, còn hắn thì từ phía sau đâm vào liên tục và mạnh mẽ.

"A… Thiên… Minh… không… a" Trương Lệ Linh liên tục kêu lớn, âm thanh của TV lúc này đương nhiên không là gì so với tiếng của nàng.

Nghe Lệ Linh kêu như vậy, Trần Thiên Minh hít sâu một hơi, sau đó một tay vuốt vuốt cái mông của nàng, một tay đưa lên trước sờ soạng bộ ngực, động tác bên dưới thì ngày càng mạnh.

"A…" Trương Lệ Linh thoải mái dựa vào ghế salon thở phì phò.

"Lệ Linh, em nghỉ ngơi một chút đi, anh đi tìm các nàng." Trần Thiên Minh đứng dậy hướng tới một căn phòng ngủ.

"Thiên… Thiên Minh, em làm gì vậy?" Đó chính là cửa phòng của Yến, nàng giật mình khi thấy Trần Thiên Minh tồng ngồng đi vào phòng mình.

"Chị, em muốn hảo hảo yêu thương chị." Trần Thiên Minh vội chạy tới giường, giật bỏ cuốn sách trong tay Yến vứt sang một bên, sau đó nằm đè lên người nàng.

Yến vỗ vỗ lưng Trần Thiên Minh nói: "Thiên Minh, em ngồi máy bay cả một ngày không có mệt sao?"

Trần Thiên Minh vừa cười vừa nhìn phía dưới của mình, tự hào nói: "Em có mệt hay không thì cũng không rõ nữa, em chỉ biết tiểu đệ kia chưa có mệt chút nào, mới vừa rồi nó đã ăn xong Hà Đào cùng Lệ Linh đó."

Yến thấy Trần Thiên Minh như vậy thì có chút hoảng sợ, bất quá, trong lòng nàng cũng có chút chờ mong, đã lâu rồi nàng không cùng Trần Thiên Minh làm … cái kia.

"Tỷ, em rất nhớ tỷ!" Trần Thiên Minh tiếp tục nói lại những lời đã vừa nói với hai nữ nhân lúc trước. Dù sao vấn đề quan trọng là người nghe không giống nhau thì hiệu quả vẫn rất cao.

"Thiên Minh, tỷ cũng nhớ cậu rất nhiều!" Yến mạnh mẽ ôm chặt Thiên Minh vào lòng, bây giờ nàng cảm thấy trống ngực đập phi thường nhanh và mạnh, hình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

"Tỷ, để ta hôn nhẹ một cái." Trần Thiên Minh nhẹ nhàng đẩy Yến ra, sau đó hôn nhẹ lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng.

"Uh" Yến cũng không biết Trần Thiên Minh hôn mình trong bao lâu, nàng chỉ biết rằng mình sung sướng đến không thở nổi.

Trần Thiên Minh chậm rãi đỡ Yến nằm hẳn xuống giường, sau đó đưa tay nhẹ nhàng luồn vào trong quần áo của Yến để sờ soạng. Cơ thể Yến đã sớm xuân tình nhộn nhạo, Trần Thiên Minh sờ vuốt một lát ngắn ngủi đã thấy nàng thấp giọng rên rỉ.

Một là không làm, nhưng đã làm thì phải làm tới bến, Trần Thiên Minh bắt đầu dứt khoát giải thoái Yến khỏi những bó buộc quần áo trên người nàng. Yến hôm nay mặc một bộ nội y màu tím, nói thật, nó căn bản không phải nội y, mà chỉ là một lớp vải sa mỏng, người ta nhìn qua là thấy hết. Trần Thiên Minh mới lột áo ngoài của Yến ra thì đã có thể thấy hết tiểu anh đào cùng với bãi cỏ mượt mà của Yến rồi.

"Tỷ, người mua bộ đồ này khi nào vậy, ta chưa từng gặp qua?" Trần Thiên Minh hưng phấn vuốt vuốt. Tình thú nội y chính xác là tình thú nội y, khiến cho nam nhân khi chứng kiến thì hứng thú nổi lên không thôi.

"Hôm qua, tỷ cùng Thi Mạn đi dạo phố, cô ấy cũng mua một bộ như vậy, chỉ là màu sắc bất đồng mà thôi. Thiên Minh, tỷ mặc nội y này đẹp lắm sao?" Yến đỏ mặt hỏi Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh vội vàng gật gật đầu nói: "Đẹp, đẹp lắm, nhìn rất bắt mắt. Tỷ, ta chứng kiến quần áo của tỷ như vậy, thực sự cảm thấy rất hưng phấn, chỉ muốn lập tức ăn người."

"Ân… Thiên Minh… đừng có sờ nữa…" Yến bị Trần Thiên Minh sờ soạng không kiêng dè chỗ nào, bây giờ nàng cảm thấy trong thân thể mình bừng lên một cỗ nhiệt hỏa, nàng muốn, rất muốn rồi, chỉ mong Trần Thiên Minh nhanh nhanh lên một chút mà bắt đầu khai chiến thôi.

"Tỷ, ta muốn tỷ." Trần Thiên Minh nhẹ nhàng kéo miếng nội y mỏng phía dưới của Yến sang một bên, đưa tay vào trong đó.

"A…" Yến hưng phấn kêu lên một tiếng. Thời gian chờ đợi dài như vậy nhưng lại chỉ trong một tích tắc nàng đã cảm thấy thỏa mãn khi Trần Thiên Minh đưa tay hắn vào.

"Tỷ, ta muốn rồi." Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Hắn cảm giác được bên trong của Yến đã phi thường ướt át, phi thường thích hợp cho mình bắt đầu.

"Ưm…" Yến nhắm đôi mắt đẹp lại, tận hưởng cảm giác tên tiểu yêu của Trần Thiên Minh đi vào trong mình với tình cảm mãnh liệt.

Trần Thiên Minh cũng không khách sáo nữa, hắn bắt đầu đánh sâu vào bên trong của Yến, thân thể mềm mại của Yến khiến cho hắn phấn khởi, tình cảm của hắn với nàng cũng mãnh liệt dâng lên vạn trượng.

"A! Thiên Minh, tỷ chịu không nổi nữa rồi, tha cho tỷ đi, đi tìm các nàng khác đi!" Yến đã lên tới đỉnh lần thứ hai rồi mà tốc độ của Thiên Minh vẫn không hề giảm, mặc dù tình cảm của nàng vẫn mãnh liệt như vậy nhưng sức thì có hạn, đành phải cầu xin hắn tha cho. Nàng nghĩ không ra Trần Thiên Minh đối với chuyện này lại càng ngày càng lợi hại, trước kia nàng còn sợ thân thể hắn không tiêu nổi khi có nhiều phụ nữ như vậy, nhưng giờ thì không phải lo nữa rồi.

Kỳ thật Yến đâu biết rằng nguyên nhân khiến cho Trần Thiên Minh cường hãn chính bởi vì hắn luyện Hương Ba công, lại còn thêm tác dụng của Huyết Hoàng nghĩ nữa. Bây giờ hắn một bên làm chuyện sung sướng, một bên luyện công, làm sao có thể tiết thân được đây? Đương nhiên nếu như Trần Thiên Minh ngừng vận dụng Hương Ba công thì hắn cũng không có khả năng kiên trì được một khoảng thời gian dài như vậy, cùng lắm thì chỉ hơn được người bình thường một chút mà thôi.

Trần Thiên Minh gật đầu nói: "Vậy tỷ nghỉ ngơi một chút đi, ta đi tìm Thi Mạn và Tiểu Trữ, không để cho các nàng ấy bị đói được." Nói xong hắn mở cửa đi ra ngoài.

"Đúng là Trần Thiên Minh, to mồm vậy không biết có phục vụ được cả Thi Mạn và Tiểu Trữ hay không nữa. Bất quá, vừa rồi chính mình còn bị hắn cho tơi tả cơ mà." Nghĩ tới đây, Yến cảm thấy mỹ mãn, rúc đầu vào trong chăn.

Trần Thiên Minh đẩy cánh cửa phòng ngủ bên cạnh ra, phát hiện trong phòng không có ai, cũng chẳng đoán được đây là phòng của ai. Vì vậy hắn bước sang phòng bên cạnh, vừa mở cửa ra thì hắn sung sướng reo lên: "Oa, Thi Mạn, Tiểu Trữ, hai người đều ở đây nói chuyện phiếm sao?" Trần Thiên Minh thật cao hứng hết chỗ nói, có cả Thi Mạn và Tiểu Trữ ở đây, vậy thì có cơ hội 3P rồi, mà mình cũng đỡ phải chạy lung tung.

"Thiên Minh!" Tiểu Trữ nhìn bộ dáng của Trần Thiên Minh, trần như nhộng đứng ở giữa cửa, nàng đỏ mặt quát lên.

"Hai người đều là lão bà của anh, hai mỹ nữ, là anh nghĩ đến hai người mà, lại đây cho anh ôm một cái nào." Trần Thiên Minh vừa nói vừa tiến tới, ha ha, xem ra lần này một mũi tên hạ hai chim rồi.

"Không nên, anh đi tìm người khác đi." Tiểu Trữ thấy Trần Thiên Minh hướng tới phía mình và Thi Mạn thì vội vàng dùng cánh tay nhỏ bé đẩy hắn ra.

Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói: "Ha ha, Hà Đào, Lệ Linh, Yến, cả ba người đều đã được anh giải quyết xong, bây giờ chỉ còn hai mỹ nữ này. Em nói đi, muốn cùng tiến lên hay từng người một? Kiểu gì anh cũng chiều được!" Trần Thiên Minh chưa nói dứt câu thì hai bàn tay đã bắt đầu phát tác trên người hai nàng.

"Không biết xấu hổ, tồng ngồng mà chạy vào phòng người ta thế kia sao?" Tiểu Trữ mắng.

"Cái này không tính là gì, hai người đều là lão bà của anh mà!" Trần Thiên Minh cũng mặc kệ, hắn không muốn tiểu huynh đệ của mình chờ đợi lâu sốt ruột, phải nhanh tiến vào chiến đấu mới được.

"Thiên Minh, anh cùng Tiểu Trữ trước đi nhé!" Lương Thi Mạn đương nhiên hiểu thấu chuyện này, không trốn được rồi, mới hướng Trần Thiên Minh liếc mắt một cái, gợi ý cho hắn cùng Tiểu Trữ làm chuyện … kia trước.

"Không, không, không nên, Thiên Minh, anh với Thi Mạn trước đi!" Tiểu Trữ không nghe mà lắc đầu quầy quậy.

Trần Thiên Minh cố tình tỏ ra khó xử, trầm tư suy nghĩ một chút rồi nói: "Như vậy đi, hai người không phải tranh cãi nữa, cùng lên một lượt là được rồi."

"Mọi người cùng đến?" Tiểu Trữ có chút không biết phải làm sao, nàng thật sự bó tay với tên Trần Thiên Minh này, nàng thậm chí còn chưa biết hai người cùng một lúc thì phải làm thế nào.

"Như vậy đi, Thi Mạn tự bắt đầu trước đi, anh khởi động cho Tiểu Trữ một lát, hi hi!" Nói xong Trần Thiên Minh kéo Tiểu Trữ tới bên người, tiếp theo hắn nằm xuống, bắt đầu hôn hít Tiểu Trữ.

Lương Thi Mạn nghe Trần Thiên Minh nói vậy, thẹn thùng tự mình cởi quần áo ra, tiếp đó tiến tới người Trần Thiên Minh, chậm rãi ngồi xuống.

"A!" Trần Thiên Minh cảm giác được tiểu huynh đệ của mình đã tiến vào bên trong của Lương Thi Mạn, hưng phấn kêu lên, tay vẫn tiếp tục với hai tòa núi của Tiểu Trữ. Hai tay hắn vừa nhanh vừa mạnh nhưng rất khéo, lần lần sang các phần thân thể khác khiến cho Tiểu Trữ cảm thấy sảng khoái vô cùng, lim dim hưởng thụ. Nàng nhìn thấy Lương Thi Mạn đã bắt đầu lên xuống thì đã hiểu, nguyên lai cùng nhau là như vậy. Tiểu Trữ bừng tỉnh đại ngộ, xấu hổ nhắm đôi mắt đẹp lại không dám nhìn.

"Thi Mạn, mạnh lên nào, càng mạnh càng tốt!" Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Cảm giác chơi 3P thật sự là thoải mái, xem ra sau này mình phải làm thế này nhiều hơn mới được.

Nghe tiếng kêu của Trần Thiên Minh, Lương Thi Mạn tay tự vuốt ngực mình, phía dưới thì tiếp tục gia tăng lực. Chẳng bao lâu nàng đã bắt đầu không trụ được, người có chút điên cuồng. "A a a a, Thiên Minh, em muốn, a a sướng quá…"

Tiểu Trữ nghe tiếng kêu điên cuồng của Thi Mạn thì ngay cả lỗ tai nàng cũng đỏ lựng lên. Mặc dù đây không phải là lần đầu tiên nàng và Thi Mạn ở cùng một chỗ với Thiên Minh như vậy. Thêm vào đó, lúc này một tay của Thiên Minh đã chui vào trong quần nàng rồi, hắn không ngừng vuốt ve khiến cho nhiệt hỏa và sự ẩm ướt bắt đầu lan tỏa trong người nàng.

"Tiểu Trữ, đến lượt em rồi, chị hết chịu nổi rồi." Lương Thi Mạn vừa nói vừa mềm nhũn người lật đổ sang bên cạnh Trần Thiên Minh, xem ra nàng đã tới thiên đường rồi.

Trần Thiên Minh thấy Lương Thi Mạn đã đầu hàng liền nhổm dậy kiên quyết tháo gỡ hết những vải vóc còn lại trên người Tiểu Trữ, sau đó tiếp tục vuốt ve sờ soạng.

"Thiên.. Minh…" bị Trần Thiên Minh tấn công liên tục, Tiểu Trữ cũng không chịu được, bắt đầu rên rỉ.

"Tiểu Trữ, anh tới đây." Trần Thiên Minh vừa nói vừa chậm rãi tiến vào địa phương ướt át của Tiểu Trữ, sau đó nhẹ nhàng chuyển động vào ra.

"Đừng…" Tiểu Trữ không thoải mái lắc lắc cái mông của mình, nàng không biết là Trần Thiên Minh không hiểu hay là hắn cố ý, cứ cử động chậm chạp như vậy, không một chút lực nào cả, khiến cho nhiệt hỏa trong người nàng càng ngày càng lớn, càng khó chịu.

"Tiểu Trữ, em muốn sao?" Trần Thiên Minh cười dâm, bây giờ chính là lúc tốt nhất để đào tạo Tiểu Trữ.

Tiểu Trữ cắn nhẹ môi không nói lời nào, hình như nàng không nghe thấy lời Trần Thiên Minh nói.

Được, tốt lắm, có dũng khí thi gan với ta, ta đây sẽ tiếp tới cùng, ha ha, Trần Thiên Minh thầm nghĩ. Rồi hắn bắt đầu dùng tới phương pháp "một sâu chín nông", thậm chí còn chậm rãi và nhẹ nhàng hơn trước nhiều.

"Ư …" Tiểu Trữ vừa rên rỉ vừa lắc lắc thân thể, nàng thật không ngờ Trần Thiên Minh dĩ nhiên lại làm như vậy. Hắn không những không tăng lực mà lại còn chậm rãi và nhẹ nhàng hơn nhiều so với trước. Nhưng là thỉnh thoảng hắn đột nhiên thoáng mạnh một cái, khiến hứng thú của mình bùng lên dữ dội nhưng ngay lập tức lại tiêu tán với những cái chậm rãi sau đó. Thật là muốn đá cho hắn một cước mà.

"Tiểu Trữ, làm sao vậy? Có phải muốn lắm hay không? Cứ nói đi, muốn thế nào anh sẽ chiều mà!" Trần Thiên Minh xấu xa cười nói, xem bộ dạng Tiểu Trữ như thế này, phỏng chừng sẽ không kiên trì được bao lâu nữa rồi, sắp bị mình đánh cho tơi bời rồi.