Lưu Manh Lão Sư

Chương 670: Tôi là vừa đi tới



Trần Thiên Minh trở lại phòng của mình thì phát hiện Ái Liên đã không còn ở trong phòng. Khả năng nàng quay về phòng mình tắm. Trần Thiên Minh ở trong lòng thầm nghĩ.

Đột nhiên hắn nghe được bên trong phòng tắm có tiếng nước chảy róc rách, Trần Thiên Minh phi thường quen thuộc, có thể nói như sấm bên tai. Này là tiếng nước có người ở bên trong tắm, trước đây Trần Thiên Minh thường xem mỹ nữ nhà mình tắm cho nên cũng có biết một chút...

Chẳng lẽ là Ái Liên tắm ở bên trong? Trần Thiên Minh nghĩ. Tuy rằng nói Ái Liên thích hắn nhưng hắn còn chưa có thấy qua thân thể thiếu nữ dị quốc này, làm cho trong lòng Trần Thiên Minh nổi lên hưng phấn.

Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh không khỏi đi tới bên cạnh phòng tắm nhỏ giọng kêu lên: "Ái Liên Ái Liên." Nhưng mà bên trong không ai trả lời,tiếng nước chảy róc rách kia vẫn vang lên. Trần Thiên Minh nhìn thoáng qua cửa phòng tắm này, giống như là dùng cái loại tài liệu plastic màu vàng làm thành, nhưng làm cho hắn không thấy được tình cảnh bên trong.

Ai, làm sao không phải dùng thủy tinh làm thành chứ? Tốt nhất là trong suốt mới tốt? Trần Thiên Minh ở trong lòng thở dài. Chính là theo như lời một vị cao thủ sắc lang nếu như thoáng cái cho ngươi xem toàn bộ, cho dù là thấy người ở bên trong tắm thì cũng chẳng phải hấp dẫn người. Hấp dẫn người nhất chính là tình cảnh bây giờ, Trần Thiên Minh biết bên trong có một mỹ nữ cởi sạch quần áo đang tắm nhưng hắn lại không xem được, cái loại cảm giác muốn ngừng mà không được này quả thực làm cho hắn khó chịu trong lòng.

Ta nên làm cái gì bây giờ? Trần Thiên Minh lại nhìn thoáng qua cửa nhỏ của phòng tắm, bây giờ hắn có loại xung động muốn một cước đá văng cửa ra. Tóc của Ái Liên là màu vàng không biết cái địa phương kia của nàng có phải màu vàng hay không nhỉ? Trần Thiên Minh lại không khỏi liên tưởng.

Một lần nữa hắn nhìn cái cửa phòng tắm từ trên xuống dưới, sau đó ngó trái rồi ngó phải mong tìm thấy một lỗ nhỏ, nhưng lại không có nổi một lỗ nhỏ ở trên cửa nhỏ để cho hắn thấy bên trong. Ông trời ơi, ông đánh chêt luôn đi,sao lại đối xử với ta như vậy chứ?

"Ca!"Cửa nhỏ của phòng tắm mở ra, Trần Thiên Minh thấy cửa mở, trong lòng nổi lên một trận hưng phấn, chẳng lẽ Ái Liên không có khóa cửa, nên khi nàng đang tắm đột nhiên mở. Vì vậy Trần Thiên Minh vội vàng hướng bên trong xem qua, muốn thấy một ít thứ gì đó mình muốn nhìn^^.

"Thiên Minh." Ái Liên đang lấy tay gãi đầu sau khi đi ra, phát hiện Trần Thiên Minh ngay ở cửa, không khỏi cực kỳ hoảng sợ. Bây giờ Ái Liên chỉ mặc một cái váy ngủ màu trắng làm cho chân nhỏ lộ ra. Trên ngực lộ ra rãnh rất sâu làm cho Trần Thiên Minh có thể thấy được cái lồng úp bên trong, trời ạ, cái lồng này giống như là cái vừa ở trên giường kia. Trần Thiên Minh nhìn đến con mắt mở to ra.

"Ái Liên là em à, anh còn tưởng rằng là ai ở bên trong, anh mới vừa đi đến nơi thì em liền đi ra." Trần Thiên Minh muốn đem chuyện nói rõ, không phải mình ở chỗ này nhìn lén mà là mình vừa đi đến nơi đây thì cửa liền mở, mình không có rình coi.

Ái Liên nói: "Thiên Minh, anh cầm quần áo chưa?"

"Anh có rồi." Trần Thiên Minh gật đầu nói.

"Vậy anh mau đi tắm một chút đi, nhìn anh mệt đến đỏ cả mắt rồi kìa." Ái Liên đau lòng nói. Nàng nào biết đâu rằng Trần Thiên Minh là bởi vì hưng phấn muốn nhìn lén nàng tắm mà đỏ mắt thôi.

Trần Thiên Minh nói:"Được, anh đi tắm." Trần Thiên Minh vội vàng chạy ào vào trong phòng tắm, nếu như còn đứng như vậy tiếp nữa, hắn sợ dị dạng ở phía dưới sẽ bị Ái Liên phát hiện^^.

"Thiên Minh, nhìn anh mệt như thế kia, bằng không em giúp anh tắm nhé?" Nói xong, mặt Ái Liên đỏ lên.

"Em giúp anh tắm?" Trong lòng Trần Thiên Minh hưng phấn mà nhảy lên một cái, từ khi hắn đem Ái Liên là nữ nhân của mình, chỉ biết Ái Liên sớm muộn là muốn cùng mình khoái hoạt, cho nên hắn cũng không phải quá chú ý. Chỉ có điều, bây giờ là ở trong thuyền của nhà Ái Liên, cha của nàng cũng ở trong này, cho nên hắn muốn để sau sẽ cùng Ái Liên làm cái việc kia.

"Đúng vậy, anh có muốn hay không?" Ái Liên to gan ngẩng đầu nhìn Trần Thiên Minh, nàng tình nguyện vì Trần Thiên Minh mà làm tất cả mọi chuyện.

Trần Thiên Minh ấp úng nói: "Này không tốt a, anh sợ cha em biết." Trần Thiên Minh làm sao không động lòng chứ, chỉ là nghĩ chờ sau khi trở lại Z Quốc thì mới hảo hảo cùng Ái Liên thân thiết một phen.

Nghe Trần Thiên Minh nói như vậy, Ái Liên hướng ra cửa mà đi.

Trong lòng Trần Thiên Minh có chút hối hận, mẹ nó, mày không giả đứng đắn không chịu được sao? Một đại mỹ nữ giúp mày tắm, đây chính là chuyện tốt lớn bằng trời,mày cự tuyệt làm gì chứ? Mày không làm, quốc gia thất vọng, nhân dân thất vọng... chính mày không phải cũng thất vọng sao?

Ái Liên đi tới cạnh cửa, khóa chốt trên, sau đó quay đầu lại nói với Trần Thiên Minh: "Như vậy sẽ là không ai biết rồi?"

Nhìn Ái Liên như vậy, Trần Thiên Minh có chút không nghĩ ra lại làm sao cự tuyệt Ái Liên, hắn hướng Ái Liên gật đầu sau đó đi vào trong phòng tắm.

Có thể là bởi vì nguyên nhân ở trên thuyền, phòng tắm rất nhỏ, nhỏ đến thật giống như chỉ có thể một người đi vào thì bên trong đã chật ních. Trần Thiên Minh nhìn bên trong một chút nghĩ Ái Liên nếu như cũng đi vào, vậy bọn họ nhất định là sẽ rất gần.

Một lát sau, Ái Liên cúi đầu đi đến, nàng nói với Trần Thiên Minh nói: "Thiên Minh, em giúp anh tắm thế nào?"

Trần Thiên Minh thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh, làm sao Ái Liên có thể nói nói như vậy, nàng không phải nói phải giúp mình tắm sao? Nàng không biết thế nào tắm thế nào thì làm sao giúp mình? Hơn nữa nàng chẳng lẽ không có tắm qua bao giờ? Vừa rồi nàng tắm thế nào chứ?

Kỳ thực Ái Liên người ta là lần đầu tiên giúp người khác tắm, ý tứ của nàng là muốn hỏi Trần Thiên Minh cách tắm của Z Quốc ó cái đặc điểm gì cùng với nước mình có gì khác nhau không. Nhưng lời này vừa nói thì hiệu quả lại bất đồng.

"Ái Liên, thôi, anh tự mình tắm!" Trần Thiên Minh lắc đầu nói với Ái Liên.

"Anh ghét bỏ em sao?" Ái Liên nói, như bị tổn thương.

"Không phải, kỳ thực liền cùng em tắm vừa rồi như nhau là được, anh là sợ em khổ cực, em cũng mệt mỏi rồi." Trần Thiên Minh yêu thương nói.

Ái Liên lắc đầu nói: "Em không khổ cực, anh mới khổ cực chứ! Tuy rằng Phiên Quốc chúng ta không có thói quen vợ giúp chồng tắm nhưng em vẫn là muốn giúp anh rửa một chút." Nói đến đây, mặt của Ái Liên đỏ lên, dù sao nàng là con gái, nói như vậy nàng phi thường xấu hổ. Chỉ là tại trước mặt người yêu, nàng làm cái gì cũng được.

"Vậy được rồi, em giúp anh tắm." Trần Thiên Minh gật đầu, hắn muốn tự mình cởi quần áo.

"Để em giúp anh cởi đi!" Ái Liên nói."Tuy rằng em không quen nhưng em có thể học, hẳn là sẽ quen tay."

"Tốt lắm, em tới đây đi!" Trần Thiên Minh cũng không khách khí, dù sao Ái Liên là nữ nhân của mình, để nàng làm, mình hảo hảo mà hưởng thụ một phen.

Chỉ chốc lát sau, Ái Liên đem áo của Trần Thiên Minh cởi ra thế nhưng cởi quần thì có chút chậm, nguyên nhân là nút buộc dây lưng của Trần Thiên Minh có chút chặt, nàng loay hoay một hồi lâu cũng không cởi được. Lần này tới Phiên Quốc, Trần Thiên Minh làm riêng một cái dây lưng đặc biệt, như vậy khi cùng địch nhân đánh nhau mạng đi nữa cũng sẽ không bị tụt quần. Vả lại dây lưng này cùng dây lưng thường cũng khác nhau.

Vừa rồi Trần Thiên Minh còn không có cảm giác gì, nhưng bây giờ hắn cảm giác có chút không ổn. Bởi vì tay của Ái Liên tay ngay dưới da hắn nhích tới nhích lui, tuy rằng không phải chỗ quan trọng phía dưới kia nhưng là cách chỗ này không xa. Vả lại cái tay nhỏ bé của nàng có lúc sẽ ở phía trên da nhẹ nhàng không cẩn thận huých một cái, điều này làm cho phía dưới của hắn lập tức có phản ứng, mà Ái Liên liền càng thêm dễ đụng tới chỗ đó của hắn.

"A!" Trần Thiên Minh không khỏi khẽ hừ một tiếng, phía dưới luôn bị Ái Liên va chạm như vậy, làm cho hắn có chút xung động muốn lấy súng ra^^.

"Được rồi, cuối cùng đã mở được." Ái Liên thấy dây lưng khó mở rốt cục bị mình mở ra, trong lòng có loại vui mừng khó tả, nàng không có phát hiện ra chỗ đó của Trần Thiên Minh đội lên cao chót vót, muốn hướng nàng mà nã pháo.

Ái Liên lấy tay mò tới quần lót của Trần Thiên Minh mới vừa kéo, nàng liền ngây người. Bởi vì chỗ đó của Trần Thiên Minh cao cao như cái lều, điều này làm cho nàng cũng không biết cởi ra làm sao. Nghĩ chỗ đó của Trần Thiên Minh là như thế này, mặt của Ái Liên đỏ đến như tấm vải đỏ.

"Ái Liên, hay là để anh tự mình cởi đi." Trần Thiên Minh xấu hổ nói. Huynh đệ à huynh đệ ngươi cũng không thể khôn một chút sao, không nên không có chí khí như thế, không cần mặt mày ngươi rạng rỡ sớm như vậy. Trần Thiên Minh ở trong lòng mắng huynh đệ của mình không chịu thua kém.

"Em không, em muốn tự mình làm." Ái Liên khẽ cắn môi nói. Nàng vốn chính là một cô gái cố chấp hiếu thắng, cho rằng là đúng thì sẽ đi làm. Cho nên bây giờ nàng nói giúp Trần Thiên Minh cởi quần áo, nàng sẽ tự mình làm tới.

Ái Liên nhìn phía dưới Trần Thiên Minh một chút, nghĩ mình có lẽ là phải đem nơi đó của hắn đè xuống mới được. Ở Phiên Quốc, giáo dục loại chuyện này là phi thường sớm, vả lại Phiên Quốc là một quốc gia lãng mạn cởi mở, cho nên Ái Liên cũng biết vì sao nơi đó của Trần Thiên Minh lại như vậy. Nàng nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm đỏ.

Có điều là Ái Liên vẫn cắn răng lấy tay đi đè phía dưới của Trần Thiên Minh muốn đem nó đè xuống một chút để mình có thể đem quần của hắn kéo xuống dễ hơn. Nhưng nàng lại sợ mình dùng lực quá mạnh làm chỗ đó của Trần Thiên Minh bị thương. Muốn dùng lực lại sợ lực quá lực, điều này làm cho tay của Ái Liên có chút run run đặt lên chỗ đó của Trần Thiên Minh mà không dùng được lực.

"A!" Trần Thiên Minh hưng phấn mà rên rỉ một tiếng, nơi đó của mình lúc đầu chính là cứng rồi, bây giờ tay của Ái Liên nắm ở nơi đó càng làm cho nó cứng vô cùng.

"Thiên Minh, em làm anh đau sao?" Ái Liên lo lắng nói. Nàng thấy bộ dạng này của Trần Thiên Minh còn tưởng rằng tay của mình làm đau Trần Thiên Minh.

Trần Thiên Minh liều mạng lắc đầu, cái này gọi là đau sao? Cái này gọi là sảng khoái, có điều là hắn không dám kêu Ái Liên lấy tay giúp mình sờ vài cái làm cho mình càng thêm sảng khoái.

Ái Liên thấy Trần Thiên Minh lắc đầu, biết được tại sao Trần Thiên Minh lại rên rỉ, nàng biết đó là thanh âm hưng phấn của Trần Thiên Minh. Nàng cúi đầu nhắm mắt lại hít thật sâu một hơi. Bây giờ nàng cũng có chút hưng phấn, cảm giác toàn thân bủn rủn giống như bị điện giật như nhau.

Có điều là mặc kệ thế nào, nàng vẫn là muốn đem quần của Trần Thiên Minh cởi ra, ai kêu mình vừa thể hiện phải giúp người ta tắm, bây giờ ngay cả quần áo cũng đều không cở được, điều này làm cho mặt mũi mình để đâu? Sợ cái gì?Làm chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên, sau đó mình không phải muốn cùng hắn làm cái kia sao? Nghĩ đến cùng Trần Thiên Minh làm cái loại chuyện đó, Ái Liên không khỏi ấn chân mình một chút.

Đột nhiên, Ái Liên thấy phía dưới của Trần Thiên Minh mới phát hiện mình chưa thể kéo quần xuống bởi vì mình vừa rồi chỉ là cởi dây lưng của người ta mà khóa quần còn chưa kéo xuống! Vì vậy Ái Liên vội vàng đem khóa quần của Trần Thiên Minh chậm rãi giật xuống.

Bị tay nhỏ bé của Ái Liên giật quần, Trần Thiên Minh có cảm giác phía dưới của mình cũng bị kích thích giống như giật mình. Nếu như bên trong mình không phải còn có một cái quần lót mà nói, nó nhất định là lộ vẻ đặc sắc ra bên ngoài.

Khi kéo khóa xuống, Ái Liên cảm thấy tim của mình đập như thuyền nhỏ bị cuồng phòng cuốn giữa biển lớn, âm thanh "Thình thịch thình thịch" thật giống như tim muốn nhảy ra ngoài.