Ma Đế Truyền Kỳ

Chương 87: Vào kinh





Trịnh Kim Sư và Trịnh Bá Nghị nghe tiếng nhìn qua!

“Đông Dương!” Hai người kinh ngạc kêu lên, ngây ngốc tại chỗ!

Ma La đi đến gần, ném cái đầu trong tay lên người Trịnh Kim Sư, sau đó cung kính mà nói với Trần Thuận: “Chủ nhân, nhiệm vụ hoàn thành!”

Trần Thuận gật đầu, sau đó, Ma La đi đến đằng sau anh, khom người mà đứng!

Hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng gì với Trịnh Kim Sư và Trịnh Bá Nghị!

Trịnh Kim Sư nhìn thấy cảnh này, thực là khó mà tin được!

“Ông tưởng tôi không có bất kỳ sự chuẩn bị gì sao? Dám ra tay với người của tôi, duy chỉ có chết!” Trần Thuận nói xong, lại vung một bạt tay xuống.

Trịnh Kim Sư lập tức kêu lớn lên: “Đừng giết tôi, nhà họ Trịnh tôi có thể để cho cậu làm chủ!” Càng già càng sợ chết, thực lực càng mạnh càng không muốn chết!


Chỉ cần có cơ hội để sống tiếp, chỉ cần ông ta có thể đi vào thần cảnh, thì có thể rửa sạch đi hết mọi sự sỉ nhục!

“Muộn rồi!” Trần Thuận không có bất kỳ do dự gì, cái bạt tay này, trực tiếp vỗ vào đỉnh đầu của Trịnh Kim Sư!

Ngay lập tức, ánh mắt của Trịnh Kim Sư, mất đi hết sắc thái.

Hơi thở, biến mất!

Đỉnh cao của một thế hệ tông sư, là nhân vật truyền kỳ thậm chí đã chạm đến bờ vực của thần cảnh, mất mạng!

Trịnh Bá Nghị ở một bên, nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn bị ngây người. Ngay cả cha của anh ta cũng dễ dàng bị một tát của Trần Thuận đánh chết. Anh ta đã hoàn toàn không thể tưởng tượng được, bản thân mình còn có cách gì để sống được nữa.

Trịnh Đông Dương còn có thể nhận Trần Thuận là chủ, nhưng cha của anh ta, vậy mà muốn nhận chủ làm nô cũng không được. Trịnh Bá Nghị sợ rồi. Tuyệt vọng rồi!

“Ôngh, muốn sống không?” Vào lúc Trịnh Bá Nghị đang hết sức tuyệt vọng, bên tai đột nhiên vang lên một giọng nói. Mấy chữ này giống như là âm thanh của tự nhiên. Lập tức kích lên dục vọng sống sót của Trịnh Bá Nghị.

“Tôi muốn, bất luận cậu bảo tôi làm gì cũng được hết!” Không có ai không sợ chết, hoặc cũng có lẽ là có người không sợ chết, nhưng đó tuyệt đối không bao gồm anh ta. Trịnh Bá Nghị lập tức quỳ xuống với Trần Thuận, không còn chút khí độ của tông sư nữa!

“Được, từ nay về sau, ông làm Ma Bộc cấp cao của tôi, Ma Thích!” Trần Thuận nhìn anh ta, trong mắt loé qua một tia sáng!

Trịnh Kim Sư là tuyệt đỉnh tông sư, thậm chí đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh, mà Trần Thuận, mới vào cảnh giới thông thần, người như vậy, khi khống chế sẽ càng hao phí nhiều tinh thần của Trần Thuận, tiêu hao đi càng nhiều thần niệm của anh, dã tâm của Trịnh Kim Sư cũng rất lớn, tương lai đợi đến khi ông ta cảm thấy thực lực của mình đã mạnh hơn, khó tránh sẽ có tâm tư khác, Trần Thuận dứt khoác giết thẳng, đầu xuôi đuôi lọt!

“Ma Thích, bái kiến chủ nhân!” Trịnh Bá Nghị lập tức khom người bái kiến với Trần Thuận, lớn tiếng nói, để bày tỏ lòng trung thành!

“Bây giờ, tôi sẽ cấy Ma chủng cho ông.” Trần Thuận vươn tay búng một cái, ngay lập tức, Trịnh Bá Nghị liền cảm thấy trong cơ thể mình giống như là đã có thêm thứ gì đó vậy, nhưng lại không phát giác ra bất kỳ điều gì không ổn cả. Thế nhưng, một lúc sau, Trịnh Bá Nghị liền cảm thấy, giống như là nhục thể và linh hồn của mình đều bị lăng trì từng mảnh từng mảnh vậy, sự đau khổ chưa từng có này lập tức tập kích đến!

Duy trì đến 10 giây!

Chỉ 10 giây đó, Trịnh Bá Nghị cảm thấy, giống như đã qua một thế kỷ rồi vậy, mỗi một giây, đều khiến ông ta hận không thể lập tức chết đi. Lần đầu tiên ông ta cảm thấy, chết, mới là một sự hạnh phúc.

Qua 10 giây, cả người Trịnh Bá Nghị đã sớm ướt đẫm mồ hôi, gân xanh nổi lên, trông hung tợn cực kỳ. Nhưng vào giờ phút này, ông ta lại cảm thấy, bản thân mình giống như là từ địa ngục bay vọt lên thiên đàng trong chớp mắt vậy, thở dốc từng hơi lớn, trong ánh mắt khi nhìn Trần Thuận, tràn đầy sự kinh sợ và kính nể.

“Nếu như phản bội, thần hồn sẽ bị hủy diệt!” Trần Thuận nhàn nhạt nói.


Trịnh Bá Nghị lập tức nằm rạp xuống đất, vô cùng cung kính: “Ma Thích không dám phản bội!”

Trần Thuận hài lòng gật đầu. Trịnh Đông Dương, Trần Thuận trực tiếp huỷ diệt thần hồn của anh ta, giữ lại nhục thể, trở thành Ma La. Nhưng Trịnh Bá Nghị, Trần Thuận không có làm như vậy, chỉ có như vậy, ông ta mới có thể phò tá Ma La, quản lý nhà họ Trịnh tốt hơn!

Dù sao, nhà họ Trịnh thân là siêu cấp thế gia của Thượng Kinh, gia nghiệp lớn, chỉ dựa vào vũ lực để đàn áp, là không đủ.

“Làm nô lệ của tôi, nhất định sẽ khiến ông vào thần cảnh!” Trần Thuận nói, lại búng ngón tay một cái, một luồng Hỗn độn chi khí xông vào trong cơ thể của Trịnh Bá Nghị. Bắt đầu tu sửa thương tích trong cơ thể ông ta. Đồng thời, Trần Thuận lại ném ra một viên đan dược cho ông ta.

“Đây là Hoàn Dương Đan nhỏ, có thể hồi phục tất cả tất cả vết thương trong cơ thể ông!”

Trịnh Bá Nghị nghe vậy, hoàn toàn không hề do dự mà nuốt xuống. Rất nhanh, anh ta liền cảm thấy, thương tích trong cơ thể của mình, vậy mà lại hồi phục với tốc độ mà mắt thường có thể thấy, không lâu sau, không những thương tích khỏi hẳn, hơn nữa, ngay cả thể chất của ông ta cũng dường như đã trở nên mạnh hơn ba phần.

“Ma Thích bái tạ chủ nhân!” Trịnh Bá Nghị lập tức quỳ bái lần nữa.

Đánh một cái, rồi lại cho một trái táo ngọt. Đạo lý sử dụng uy nghiêm và ân huệ cùng lúc này, thân là chủ của ma giới, Trần Thuận không thể nào hiểu hơn. Đặc biệt là, sức hấp dẫn của thần cảnh, đối với Trịnh Bá Nghị mà nói, càng là sự chí mạng!

….Quách Thiên Uy trong Trang Viên Thiên Tâm, từ đầu đến cuối, chứng kiến cả quá trình này. Lúc này, trong lòng ông ta có thể nói là đã dấy lên những ngọn sóng dữ!

Trịnh Kim Sư, giở đủ thủ đoạn, vậy mà vẫn không địch lại Trần Thuận mới hai mươi mấy tuổi này, thất bại thảm hại. Nếu như truyền ra ngoài, chỉ e sẽ không có lấy một người tin. Đồng thời, sắc mặt Quách Thiên Uy cũng vô cùng phức tạp. Ông ta không ngờ, vị tiền bối cấp bậc tuyệt đỉnh tông sư đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh như Trịnh Kim Sư, cũng sẽ từ bỏ tôn nghiêm chỉ để được sống tiếp

Quách Thiên Uy thở dài một hơi, sau đó lại đi ra ngoài. Đi đến trước mặt Trần Thuận, khom người chắp tay: “Bái kiến ngài Trần!” Lần này, Quách Thiên Uy không có xưng hô Trần Thuận là anh bạn nhỏ nữa, mà cung kính xưng ngài Trần!

“Trước đó có khởi động Đại Trận Hộ Trang, ngăn cản ngài Trần, là do tôi muốn báo ân cho anh Trịnh, nếu như quay lại một lần nữa, tôi vẫn sẽ chọn làm như vậy, nhưng chưa từng nghĩ sẽ đối địch với ngài Trần qua, trước đó đắc tội, trang viên Thiên Tâm của tôi, nguyện lấy một cây cỏ Thiên Tâm hai trăm năm để tạ lỗi!”

Trần Thuận nhìn sang Quách Thiên Uy, một lúc sau, mới mở miệng nói: “Được!”

Nghe vậy, Quách Thiên Uy mới thở phào một hơi. Hồi nãy bị ánh mắt của Trần Thuận nhìn chăm chú, sống lưng của ông ta đã sớm ướt đẫm một lớp mồ hôi rồi. Dù sao, cảnh tượng mà Trần Thuận giết chết Trịnh Kim Sư mà không chớp mắt lấy một cái hồi nãy, vẫn còn như in ở trước mắt. Thi thể của Trịnh Kim Sư cũng vẫn còn nằm ở bên cạnh, còn chưa nguội lạnh đi nữa!

Sau đó, Quách Thiên Uy lập tức về trang viên, lấy một cây cỏ Thiên Tâm hai trăm năm đến. Cỏ Thiên Tâm hai trăm năm, là cỏ Thiên Tâm có tuổi đời lâu nhất trong trang viên Thiên Tâm của ông ta rồi, cả trang viên Thiên Tâm cũng chỉ có 2 cây mà thôi. Luôn luôn được giữ gìn như là bảo bối trấn giữ trang viên!

Bây giờ đột nhiên phải lấy ra, cho dù là Quách Thiên Uy cũng khó tránh có chút đau nhói.

Sau khi Trần Thuận nhìn thấy cỏ Thiên Tâm, thì hài lòng mà gật đầu. Tuy cỏ Thiên Tâm là một loại thuốc luyện đan rất thường gặp trong vũ trụ, nhưng trên trái đất, đây là lần đầu tiên mà anh nhìn thấy. Sau này cần luyện chế đan dược, có thể dùng đến!


Quách Thiên Uy có lòng muốn mời Trần Thuận đi làm khách, nhưng nhìn thấy Trần Thuận hoàn toàn không có ý này, nên chỉ đành từ bỏ. Hôm nay, ân đã báo, đối diện với đại ma đầu như Trần Thuận, không có chuốc lấy hoạ sát thân, đã là kết quả rất là tốt rồi. Chỉ là, Quách Thiên Uy biết, sau này, giới võ đạo của Viêm Hạ, có lẽ phải đi vào thời đại của Trần Thuận rồi.

Trần Thuận, có lẽ đã là người đã tiếp cận với thần cảnh nhất trên đời!

…“Hai người các ngươi, về kinh ngay lập tức!”

“Ma Thích phò tá Ma La, làm gia chủ nhà họ Trịnh, quản lý nhà họ Trịnh!”

“Sau khi nắm quyền nhà họ Trịnh xong, tôi sẽ thông báo các người thu thập tài liệu cho tôi!” Trần Thuận dặn dò.

“Chủ nhân, nhà họ Trịnh tôi là siêu cấp thế gia ở Thượng Kinh, cho dù là ở Viêm Hạ cũng vẫn là tuyệt đỉnh, ẩn thế gia tộc bất xuất, ít có người có thể tranh phong!”

“Ngoại trừ cha tôi, trong gia tộc còn có một tuyệt đỉnh tông sư, tôi và Ma La, chỉ e không thể thuận lợi quản lý nhà họ Trịnh.” Trịnh Bá Nghị có chút lúng túng mà nói. Trong gia tộc này, ông ta vẫn còn một người chú, tuổi cao trăm năm, tuy tu vi không bằng cha anh ta, nhưng cũng là nhân vật tuyệt đỉnh tông sư, từ trước đến giờ không rời khỏi nhà họ Trịnh nửa bước, bất luận là lúc nào, cũng đều trấn thủ nhà họ Trịnh, là một trong những căn cơ của nhà họ Trịnh.

“Không sao, tôi theo các người về kinh!” Trần Thuận nhàn nhạt nói. Tuyệt đỉnh tông sư, chẳng qua chỉ cần một cái bạt tai của anh!

Anh vốn định trực tiếp về Giang Châu, tìm Vương Minh Vy, làm rõ thông tin về viên bảo thạch có mang theo Hỗn độn chi khí. Nếu như có thể tìm được nơi chứa Hỗn độn chi khí trên địa cầu, Trần Thuận tin, tốc độ tu luyện của anh sẽ nhanh hơn rất nhiều.

Hôm đó, Trần Thuận đưa hai người Ma La, Ma Thích đi về phía bắc đến Thượng Kinh!

Ở Thượng Kinh, đã có một cuộc náo động!