Ma Thần Thiên Quân

Chương 320: Hai đạo thần thông!?!



Điên cuồng hấp thu nửa năm lực lượng ở biên giới Thánh lực cùng Hư vô lực khiến Thiên Quân thể nội kinh mạch cũng điên cuồng sinh trưởng, kế tiếp tứ đại chủ mạch nối liền tứ chi thì chủ mạch cuối cùng nối đến thức hải cũng thành hình, một đường xuyên suốt từ thể nội thế giới nơi bụng dưới đến tim nơi Chủ hồn tọa trấn rồi đến thức hải. Cùng với đó hắn cũng biết mình đệ nhị thần thông cũng thành, một cảm giác vô cùng tự nhiên mà xuất hiện, nó giống như vốn là một phần thân thể của hắn nhưng đến hôm nay hắn mới cảm nhận rõ ràng.

Thần thông còn chưa biết là gì nhưng Thiên Quân có cảm giác nó vốn tồn tại nơi thức hải từ khi chiến kinh thành nhưng vô cùng tản mác không cố định hay tụ lại một chỗ, hôm nay chủ mạch câu thông thể nội thế giới đến thức hải thì lực lượng dung hợp cũng tràn ngập thức hải, lực lượng của thần thông kia cũng bắt đầu hiện diện.

Nhìn vào thức hải chỉ nhìn thấy một mảnh thần quang trắng sữa đang tỏa ra óng ánh quang mang vô cùng đẹp mắt, thần quang xuất hiện rõ ràng thì Thiên Quân hai con ngươi cũng từ từ mở ra, hai đạo quang hoa chợt từ trong mắt hắn bắn ra chìm vào hư không, một chớp mắt đó hư không nhưng là rung động chao đảo, giống như lâm vào hỗn loạn tùy thời phá toái, đây chỉ là do hắn đệ nhị thần thông của hắn vô ý thức sinh ra mà thôi.

“Đệ nhị thần thông của ta....”. Giong nói như tuyên cổ từ cổ họng Thiên Quân vang lên có chút không hợp hoàn cảnh, thời điểm hắn mở mắt thì cũng không tiếp tục duy trì Vô cực thiên phú nữa mà thu lại, chỉ còn mình hắn đứng giữa thiên địa, Thái sơ chân hỏa cũng cấp tốc bùng lên che lại thân thể, từ bên ngoài chỉ nhìn thấy một ngọn lửa lớn có một bóng đen đứng trong đó mà thôi.

Cảm nhận được thần thông nhưng hắn lại không biết làm sao vận dụng, tâm thần khẽ động hắn chủ hồn lập tức hiện diện trong thức hải, một mảnh hải dương bạch quang liền đập vào mắt hắn.

“Thông thiên nhãn?”. Chủ hồn đứng lơ lửng bên trong thức hải hơi có chút kinh ngạc nhìn cự nhãn đang khẽ nhấp nháy bạch quang treo trên không trung. Cự nhãn này cũng Thông thiên nhã có chút tương tự, chỉ khác thay bằng quang mang màu tím thì nó chỉ có một màu trắng, trằng đến không chút tì vết.

“Để xem!”. Thiên Quân chủ hồn hướng cự nhãn đi đến, hắn có thể cạm nhận được cự nhãn này vốn là một phần thân thể của mình, chỉ là nó giống như mới “mọc” lên mà thôi, ban đầu dùng đến sữ hơi chút khó khăn nhưng về sau nó sẽ giống như tay chân, sẽ là một loại bản năng.

“Bồng!”. Bên ngoài thân thể Thiên Quân chợt nhẹ trấn động, mi tâm như tách ra con ngươi thứ ba, chỉ đơn thuần một màu trắng mà thối. “Xuy!”. Đột nhiên một đạo bạch quang từ đó bắn ra đánh vào hư không trước mặt.

“Vù!”. Ầm!”. “Ù...”. Một đạo bạch quang không có chút nào khí tức hay dấu hiệu kinh khủng nhưng như mang theo vô tận biến hóa đánh vào thiên không, một góc này nơi Thiên Quân đứng cả thiên đại nhưng đều chịu ảnh hưởng mà điên cuồng xáo trộn, cả một vùng rộng lớn như lâm vào hỗn loạn, cả thiên địa cũng bị điên cuồng xáo trộn.

“Đây là...”. Thiên Quân hai con ngươi mở ra khiếp người hào quang nhìn thiên địa xung quanh biến đổi, đây chỉ là một tia thần thông mà thôi, hắn còn chưa chính thức vận dụng nó.

“Phân giải? Tổ hợp?”. Hắn lập tức cảm thấy quen thuộc, một đạo quang mang kia giống như khi Thiên Quân lần đầu tiên lĩnh ngộ dung hợp lực lượng, hắn đầu tiên là phân giải sau đó tổ hợp lại lực lượng mà hình thành nên dung hợp lực lượng, hôm nay đệ nhị thần thông của hắn từ cái kia cự nhãn sinh ra lại làm lại quá trình đó một cách kỳ dị. Đương nhiên điều nay cũng khiến thiên địa một góc bị đảo loạn, nếu là sinh vật sống thì có thể sống sót?

“Không biết nó uy năng có hạn chế gì không...”. Thiên Quân con ngươi lóe lên quang mang kỳ dị. Đệ nhị thần thông này nói khủng bố liền là khủng bố vô cùng, thử hỏi cả thiên địa cũng bị nó đem ra phân giải thì công kích do kẻ khác đánh đến hắn có thể hay không cũng phân giải được? Đương nhiên là có thể ah! Mặt khác nếu là kẻ địch của hắn gặp phải thần quang này đánh trúng liệu sẽ có kết cục thế nào? Đem ra phân giải làm sao có thể tồn tại?

“Hừm!”. Thiên Quân tâm niệm lại khẽ động, mi tâm lại bắn ra một đạo bạch quang rơi vào hư không.

“Ùng!”. Cả hư không liền bị quấy lên dữ dội như một hồ nước tĩnh lặng bị người khuấy lên rung động, một phiên hư không như bị đánh nát như Thiên Quân có thể cảm nhận rõ ràng không phải, nó chỉ như bị xé nhỏ ra từng phần nhỏ đến không thể nhỏ hơn, thế nhưng sau đó quang hoa chợt lóe, những phần nhỏ bé đó lại xích lại với nhau một lần nữa muốn tổ hợp.

“Ngừng!”. Thiên Quân trong nội thâm thầm hô một tiếng. Hắn muốn xem thần thông này có thể hay không điều khiển như ý.

“Kịch!”. “Ầm!”. “Ầm!”. Quang hoa lóe lên biến mất, một tiếng như có như không dừng lại gì đó, lúc này hư không bên cạnh Thiên Quân bắt đầu vang lên những tiếng ầm ầm rung động, cả một vùng mấy dặm như gương vỡ, hư không phá toái!

“Quả nhiên!”. Thiên Quân khóe miệng khẽ nhếch lên. Cự nhãn sinh ra thần thông đồng thời có thể phân giải sau đó tổ hợp, khả năng tổ hợp lại Thiên Quân tạm thời chưa có ý định vận dùng nhiều nhưng khả năng phân giải hắn liền muốn, đây chính là một loại công kích mang tính hủy diệt mà hắn cần.

“Ha ha, ngươi là đệ nhị thần thông của ta lại có thể sinh loại này đáng sợ hỗn mang ánh sáng như vậy sau này liền gọi ngươi là Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân cười vui vẻ nói. Đây là đệ nhị thần thông của hắn, một loại hủy diệt thần thông kinh khủng, Chỉ cần sau này không ngừng vận dụng cũng điều khiển hắn tin tưởng có một ngày có thể tạo ra hai loại quang mang khác nhau, một tổ hợp, hai phân giải mà không phải một lần sẽ sinh ra cả hai loại hiệu quả như hôm nay.

“U!”. “U!...”. Cự nhãn bên trong thức hải giống như nhận được cái tên này cũng rất hưng phấn mà hơi rung động tỏa ra đạo đạo bạch quang bắn ra khắp nơi bên trong thức hải khiến cho thức hại một trận rung động không nhỏ. Bất quá nó giống như cũng “đánh thức” một thứ khác bên trong Thiên Quân thể nội.

“Bồng”. Thiên Quân tâm tình có chút vui vẻ thì hơi chút ngẩn ra, tim hắn đột nhiên phát sáng, một loại kỳ dị lực lượng cũng chảy khắp toàn bộ thân thể.

“Viu!”. “Xoạt!”. Ngay khi Thiên đang muốn kiểm tra thân thể hắn thì đột nhiên một vòng sáng xuất hiện quấn quanh hắn như không muốn rời, tiếp đó lại có vòng sóng hiện ra cho đến khi xuất hiện cả thảy tám vòng sáng bạch sắc bao vậy thân thể hắn.

Từ bên ngoài sẽ nhìn thấy ngọn lửa kia đột nhiên sinh quang, tám vòng sáng trước sau che lại ngọn lửa, lấy chân cùng đỉnh của ngọn lửa làm điểm chung của tám vòng sáng, Thiên Quân giống như một màn sáng hình cầu bao phủ, bất quá Thiên Quân liền có thể rõ ràng, đay chỉ là tám vòng sáng đang xoay tròn quanh thân hắn gây nên ảo giác mà thôi.

“Đây là...”. Thiên Quân kinh ngạc ngây người, màn sáng này là do tim hắn sinh ra thế nhưng hắn chủ hồn bao lâu nay liền ở tim ở lại như thế nào lại không có phát hiện nào? Giống như là bị Hỗn nguyên đồng kích phát mà ra. Bất quá Thiên Quân lại có một cảm giác càng thêm kỳ quái đó là màn sáng này so với Hỗn nguyên đồng lại càng thêm quen thuộc, hắn tùy thời có thể điều khiển.

“Đi!”. Hắn nhìn nơi phương xa sâu bên trong khu vực Hư cấp lực lượng khẽ thúc dục màn sáng. Dĩ nhiên là muốn xem màn sáng này rút cục là gì đồng thời cũng muốn xem một chút nó uy năng.

“Đông!”. Trái tim hắn chợt nhảy lên một cái, một loại quang hoa sặc sỡ liền từ đó sinh ra đi xuyên qua ngực Thiên Quân đánh về phía xa nơi hắn thầm nghĩ.

“Ầm!”. “Ầm!”. Hư không giống như cũng không chịu được lực lượng của ánh sáng nhiều màu này lập tức phá toái, ánh sáng nhưng lại không có ý định dừng lại tiếp tục lao về phía xa điên cuồng phá hoại hư không, một vệt dài đến mấy chục dặm chớp mắt hình thành, uy lực so với Thiên Quân trước nay tất thảy công kích đều đáng sợ hơn một mảng lớn!

“Khủng khiếp!”. Thiên Quân mắt trợn trừng nhìn theo tia sáng, đây là cái gì cấp độ công kích? Chỉ sợ liền Hư vô cấp giai đoạn thứ hai cũng phải nuốt hận dưới một chiêu này!

Thiên Quân dừng lại tu luyện đương nhiên cũng đánh thức một mảng lớn tu giả đang hấp thu lực lượng bên trong Hộ thiên hải, một đám mắt to mắt nhỏ nhìn lấy Thiên Quân, từ lúc bọn hắn nhìn thấy Hỗn nguyên đồng lực lượng đánh phá hư không thì đều kinh hãi không thôi, bọn hắn đều có một ý nghĩ đó là Thiên Quân đang diễn luyện cái nào đó kinh khủng chiêu thức, chỉ là Thiên Quân đang bị che phủ bởi Thái sơ chân hỏa, bọn hắn đều không thể nhìn thấy cái gì. Đến lúc Thiên Quân đánh ra sặc sỡ quang hoa kia thì bọn hắn đã không thể tin vào mắt mình nữa, tên này rút cục đang tu tập loại nào biến thái thần thông chiêu thức? Bọn hắn giống như còn chưa bao giờ nghe đến loại này công kích.

“Hắn giống như còn chưa đột phá Hư vô cấp?”. Một cái Thí luyện giả Thánh tổ bước thứ chín hinh hãi nói.

“Không sai! Thánh sứ tu vi vẫn còn ở Thánh tổ cảnh!”.Thạch Kình quanh thân như có như không Hư vô chi lực nghiêm nghị nói. Ở đây không những là hắn mà có mấy cái nữa cũng đến một bước này, bọn hắn đều đã dung hợp chín tiểu thế giới thành công, tu vi đã gần vô hạn Hư vô cấp chỉ là còn thiếu một chút mà thôi, rất nhanh liền sẽ đột phá.

“Hắn giống như còn không có ý định đột phá nếu không cũng đã đột phá rồi!”. Một cái khác Thí luyện giả có tu vi cùng Thạch Kình tương đương không che dấu được cảm thán nói. “Giống như là để tu tập cái kia chiêu thức...”. Hắn nói đương nhiên là cái kia nhiều màu sắc quang mang.

“...”. Một đám lâm vào sợ hãi im lặng, bọn hắn cố gắng bể đầu còn không đột phá nhưng tên kia lại là không muốn đột phá, đem ra so sánh quả thật tức đến chết người.

“Có lẽ hắn cũng chuẩn bị đột phá rồi...”. Có kẻ khác lẩm bẩm. Nếu Thiên Quân đã thành công tu luyện cái kia khủng bố chiêu thức đương nhiên sẽ không chần chừ nữa, bọn hắn rất nhanh sẽ có thể nhìn thấy kẻ này đột phá Hư vô cảnh, không biết là cái gì tràng cảnh.

Thiên Quân lâm vào rung động thật sau nhìn theo sặc sỡ quang mang kia, bất quá rất nhanh hắn lại hơi ngẩn ra, hắn giống như có liên hệ với đạo quang mang kia, cảm giác như... hắn có thể triệu hồi nó về!

“Điều này...”. Thiên Quân đầu óc có chút phản ứng không kịp, thần quang kia hắn không hiểu thấu lại xuất hiện trong tim hắn, không đúng, tim hắn sinh ra thần quang kia, còn có tám vòng sáng đang bao vây lấy hắn cũng thế, vô cùng thần thánh nhưng tối nghĩa vô cùng.

“Quay về đây...”. Hắn tâm thần khẽ động thì nơi phương xa đạo thần quang kia giống như một cái pháp khí được chủ nhân kêu gọi lập tức quay ngược trở lại, chưa đầy mười hơi thở đã hiện lên trong mắt Thiên Quân, đương nhiên không thể bỏ qua nó một đường đánh ra hư không loạn lưu một đường đen kịt.

“Vụt!”. Thiên Quân vô thức nâng tay lên giống như nâng lên tia sáng nhiều màu kia, đạo quang mang kia cũng lập tức “rơi” vào trên tay hắn.

“Huyết...”. Thiên Quân con ngươi co rụt nhìn trên tay mình một giọt máu đang tỏa ra sặc sỡ quang mang, vậy ra đây là máu của hắn, không trách lại có cảm giác quen thuộc như thế, lại có thể tùy ý điều khiển theo ý mình...

“Thật là thú vị!”. Mày nhíu giãn ra Thiên Quân chợt cười cười, quang mang sặc sỡ đang quấn quanh một giọt máu của hắn đương nhiên chính một loại bá đạo thần quang mà hắn cũng không biết đó là gì nhưng cũng xem như một loại thần thông của hắn.

“Như vậy liền gọi Vô cực thần quang đi!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói rồi thu lại một giọt máu kia, đây chính là tinh huyết của hắn, đương nhiên là vô cùng quý giá.

“Huh?”. Thu một giọt máu này vào thể nội thì một số hình ảnh chợt hiện lên trong đầu hắn, rất nhanh hắn liền nhận ra đây chính là những “ký ức” mà một giọng máu kia lưu lại, chỉ là những hình ảnh ngắt quãng mà thôi, bất quá trong đó có một đoạn hình ảnh khiến hắn không thể không nghiêm nghị lên.

Có lẽ là ở chỗ sâu Hư vô lực lượng khu vực có một khu vực bị màu xám bao phủ phương viên mấy dặm, hình ảnh ngắt quãng nhưng Thiên Quân có thể xác định đó là ám lực lượng, quả nhiên sinh vật kia đang ở bên trong Hộ thiên hải, không những thế, tu vi của hắn có lẽ đã khôi phục đến Hư vô cảnh giai đoạn rồi, chỉ là còn không biết đã đến đâu.

“Ngươi muốn đến đây sao?”. Thiên Quân con ngươi lấp lóe thần quang nhìn hướng đó, ký ức lưu lại kia cũng cho thấy ám sinh vật cũng bị sặc sỡ thần quang đánh thức, hắn đã nhận ra có kẻ đến Hộ thiên hải, có lẽ rất nhanh sẽ đến đây.

“Hừ!”. Chỉ là Thiên Quân lúc này chưa hẳn đã sợ tên kia, hắn bất giác hừ lạnh một tiếng sau đó liếc nhìn phía xa xa một mảnh người, tu vi thấp nhất cũng có Thánh tổ bước thứ bảy đỉnh phong, hơn bảy ngàn cái Thánh tổ cảnh hậu kỳ! Đây là một chi tuyệt cường lực lượng ah!

“Các vị, ta có lẽ cần báo trước cho các ngươi biết!”. Thiên Quân giọng nói ầm ầm vang vong truyền vào tai cả bảy cá nhân. “Ám sinh vật mà ta đoán là chủ nhân của Ám ma cốc đang ở bên trong Hộ thiên hải, có lẽ hắn sắp đến đây rồi...”.

“Hả?”. Một đám liền lâm vào không nhẹ kinh hãi.

“Thánh sứ nói là thật?”. Thạch Kình giọng nói ầm ầm vang lên nghi vấn.

“Huh! Hắn tu vi cũng là Hư vô cấp, chỉ là ta không biết cụ thể là gì, có thể là Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cũng có thể là giai đoạn thứ ba, các ngươi cũng nên làm ra quyết định!”. Thiên Quân hơi nhìn lại gật đầu nói. Thạch Kình này không phải một cái tầm thường như bề ngoài của hắn ah.

“...”. Một lời vừa ra một đám đều kinh hãi không thôi, Ám thú cường đại bọn hắn đều được trải nghiệm, Ám sinh vật tạo ra chúng đương nhiên càng thêm đáng sợ, tu vi còn là Hư vô cảnh, bọn hắn có thể nào chống lại?

“Nhân chi thường tình mà thôi! Nếu các ngươi không muốn ở lại liền rời đi, ở lại uổng mạng cũng không phải biện pháp!’. Thiên Quân lạnh nhạt nói.

“Vậy còn ngài?”. Thạch Kình lại là người hỏi. Một đám đương nhiên cũng nghe ra được trong lời nói của Thiên Quân là hắn hiện không có ý định rời đi, câu hỏi này chỉ là muốn xác định lại mà thôi.

“Ta nếu đã đụng phải đương nhiên sẽ không bỏ đi vô vị như vậy!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói. “Nếu để hắn đi ra ngoài nguy hại thì...”. Hắn hơi chút dừng lại. “Cho dù không giết được hắn ta cũng phải khiến một lần nữa ngủ say bên trong Ám ma cốc một lần nữa!”. Hắn giọng nói keng keng vang vọng cả thiên địa. Ám ấn ký vật kia nếu di họa lan ra Hư thiên bí cảnh chỉ e truyền thuyết về ám sinh vật lại một lần nữa tái diễn, tuy rằng không ảnh hưởng đến hắn nhưng Thiên Quân hắn không bỏ qua được...

“Như vậy ta cũng lưu lại...”. Thạch Kình lập tức nói, ở đây không có ai là kẻ ngốc đương nhiên đêu có thể nghe ra Thiên Quân ý tứ. Điều này đối với những Hư thiên bí cảnh bản dân chính là thiên đại công đức ah.

“Chúng ta cũng ở lại...”. Một làn sóng như sóng triều ầm ầm vang lên, Hư thiên bí cảnh bản dân một đám ầm ầm hô lên.

“Ha ha ha....”. Đột nhiên một giọng cười trầm khàn khàn vang lên giữa thiên địa cắt đứt bọn hắn đối thoại. “Biết bổn tọa tồn tại lại không trốn đi, vậy ngoan ngoãn làm mồi cho bổn tọa đi!”. Như có một đám mây xám trôi giữa thiên địa hướng chỗ Thiên Quân đám người, giọng nói liền từ đó vang lên.

“Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba....”. Thiên Quân con ngươi co rụt kinh hãi. Ám sinh vật này đã gần như khôi phục đỉnh phong trạng thái rồi?