Ma Thần Trời Sinh

Chương 118: C118



Uỳnh!

Hạ Gia một quyền đánh lên chiếc chuông, cảm giác một luồng sức mạnh xoáy ốc truyền ra.

Luồng sức mạnh ấy như muốn hút hắn vào trong chiếc chuông.

Khi hắn đang định lui về sau thì cái chuông đột nhiên mọc ra ba cái xúc tu điện quấn lấy cánh tay hắn.

Hạ Gia bị kéo vào trong, còn chưa đứng vững.

Bùm!

Ninh Tiểu Xuyên một quyền đánh lên ngực Hạ Gia, khiến hắn lùi lại một bước.

Nhưng Hạ Gia có Kim Cương Bất Hoại, cho nên vẫn chịu được một quyền toàn lực của Ninh Tiểu Xuyên, không bị thương.

Hạ Gia cười khảy:

- Ta có Băng Thi Hàn Khí hộ thể, Huyền Khí bình thường cũng không phá vỡ được thân thể ta. Chưởng của ngươi lẽ nào còn hơn cả Huyền Khí?

Thân thể Hạ Gia hoàn toàn được bao bọc trong hàn khí, một chưởng đánh về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Đành dùng tới Diệt Thế Kiếm Đạo vậy.

Chỉ dùng kiếm ý của Diệt Thế Kiếm Đạo mà không dùng bản thể của Ma Kiếm thì cũng không sợ dẫn đến họa sát thân.

Diệt Thế Kiếm Đạo là kiếm đạo bá đạo nhất, sức hủy diệt mạnh nhất thiên hạ.

- Diệt Thế Sóng kiếm!

Ngón trỏ và ngón giữa Ninh Tiểu Xuyên tạo thành kiếm quyết, một luồng kiếm ý sắc bén ngưng tụ tại đầu ngón tay, hút sạch thiên địa Huyền Khí trong võ trường.

Vút!

Đầu ngón tay b ắn ra một đạo sóng kiếm, điểm lên lòng bàn tay của Hạ Gia.

Phụt!

Bàn tay Hạ Gia bị đánh trúng, hắn lập tức hét lên thảm thiết, Băng Thi Hàn Khí tỏa ra từ lòng bàn tay, gương mặt lại trở về với vẻ bệnh tật.

Băng Thi Hàn Khí bị Diệt Thế Sóng kiếm phá vỡ.

Hạ Gia chấn kinh, sao lại có kiếm ý mạnh đến như vậy?


Lẽ nào Ninh Tiểu Xuyên cũng tu luyện Nhất Kiếm Đạo?

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không cho Hạ Gia có thời gian để thở. Cánh tay đột nhiên phất lên, Thiên Lôi Hồng Chung lập tức ập về phía Hạ Gia.

Chuông tách ra, sóng âm lan tỏa.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Tiếng lôi đình chấn động cả trời đất, giống như thần chùy đánh lên thiết sơn, khiến trái tim của rất nhiều Võ giả đều như muốn nhảy ra ngoài.

Phụt!

Hạ Gia phun ra một ngụm máu, hai tai cũng chảy đầy máu tươi, y phục trên người tan tành, da toàn thân đen sì, mũi không ngừng bốc khói đen.

Hắn ngã trên đất, thương thế nặng đến mức không thể đứng dậy.

Ninh Tiểu Xuyên bước tới, căn bản không thèm nhìn Hạ Gia lấy một cái, mà nhìn Danh Dương ở bên ngoài.

Khóe miệng Danh Dương khẽ động.

- Kiếm đạo không tồi.

Lúc Ninh Tiểu Xuyên thi triển Diệt Thế Sóng kiếm, thiên địa Huyền Khí trong võ trường như bị rút sạch, bạo phát một sức mạnh bá đạo phá vỡ cả Băng Thi Hàn Khí của Hạ Gia.

Sức mạnh của đòn này không chỉ khiến các học viên khóa này, mà cả các học viên khóa thứ hai cũng phải chấn kinh, tất cả đều nhìn Ninh Tiểu Xuyên bằng con mắt khác, có không ít người chuẩn bị lôi kéo Ninh Tiểu Xuyên gia nhập minh hội của mình.

- Chẳng trách Ninh Tiểu Xuyên lại không sợ Danh Dương. Thì ra hắn đã tu luyện thành công loại kiếm đạo có thể sánh ngang với Nhất Kiếm Đạo. Tân sinh khóa này đúng là có một vài nhân vật đáng kinh ngạc.

Lão sinh khóa thứ hai cảm thán.

- Khó nói lắm. Ninh Tiểu Xuyên và Danh Dương dù gì cũng có khoảng cách về cảnh giới, điểm này rất khó bù đắp.

- Chỉ là không biết khi gặp Danh Dương, liệu Ninh Tiểu Xuyên có chủ động nhận thua hay không?

- Ninh Tiểu Xuyên tuyệt đối sẽ không nhận thua, phàm là thiên tài đều có một thứ ngạo khí. Nếu trong lòng sợ hãi thì không thể đạt tới cảnh giới này khi mới mười sáu tuổi.

- Đúng thế, Ninh Tiểu Xuyên mới mười sáu tuổi, còn Danh Dương thì đã mười tám. Tuổi càng nhỏ, ưu thế về tuổi tác sẽ càng rõ ràng. Ninh Tiểu Xuyên tu luyện mười năm thì Danh Dương đã tu luyện được mười hai năm, tu vi Ninh Tiểu Xuyên không bằng Danh Dương cũng là chuyện bình thường.

- Với tốc độ tu luyện của Ninh Tiểu Xuyên, trong vòng ba năm, rất có khả năng sẽ vượt qua Danh Dương. Thiên phú của hắn có lẽ còn trên Danh Dương một bậc.

Những người này đều không biết rằng, cho đến nay, Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ mới tu luyện được hơn bốn tháng, nhưng tu vi đã đuổi kịp mười năm khổ luyện của tuyệt thế thiên tài mà bọn họ nói tới rồi.


Nếu biết sự thật, chắc chắn sẽ rất nhiều người hình dung Ninh Tiểu Xuyên là yêu nghiệt.

Trận đấu thứ ba là Lan Phỉ công chúa và Ngân Tam Nguyệt.

Lan Phỉ công chúa sau khi uống mấy chục giọt huyết dịch Võ Tôn, tu vi đã tăng vọt, bởi vậy liền dùng tu vi cường đại mà đánh bại Ngân Tam Nguyệt.

Trận đấu thứ tư là Tạ Mộng Dao và Hồ Hãn Diệp Lực.

Trận đấu này Hồ Hãn Diệp Lực chiến thắng.

Nhưng Tạ Mộng Dao cũng không bị thương, sau khi giao thủ ba chiêu, cô ta đã chủ động lùi ra ngoài võ trường, không đấu tiếp nữa.

Ninh Tiểu Xuyên luôn cảm thấy Tạ Mộng Dao này lai lịch thần bí, dường như hắn có quen, nhưng trước đây chắc chắn mình chưa từng gặp cô ta. Đúng là một loại cảm giác rất kỳ lạ.

Trận đấu thứ năm bắt đầu, giữa Danh Dương và Nam Thủy Nhất.

Danh Dương đương nhiên không cần nói nhiều, ngay từ đầu đã được dự định là Khôi thủ của khóa này.

Còn Nam Thủy Nhất thì lặng lẽ hơn nhiều, nghe nói hắn đến từ một đất nước văn minh chưa phát triển, là tam phẩm văn minh, Thiên Thủy vương quốc.

Ở Thiên Hư đại lục, căn cứ trình độ văn minh, quốc lực, số lượng nhân khẩu, diện tích lãnh thổ mà chia thành các cấp văn minh sau:

Bộ lạc, nhất phẩm văn minh.

Liên bang, nhị phẩm văn minh.

Vương quốc, tam phẩm văn minh.

Vương triều, tứ phẩm văn minh.

Đế quốc, ngũ phẩm văn minh.

Nam Hoang bộ lạc có trình độ văn minh thấp nhất, vì thế được gọi là nhất phẩm văn minh.

Ngọc Lam Đế quốc thuộc ngũ phẩm văn minh, là quốc gia có trình độ văn minh rất cao, thực lực rất cường đại.

Khoảng cách thực lực giữa mỗi đẳng cấp là rất lớn. Giống như Kiếm Các Hầu Phủ của Ngọc Lam đế quốc, chỉ là một Hầu Phủ, nhưng có thể chinh phục được cả Thiên Cơ vương triều tứ phẩm văn minh, buôc Thiên Tiệp nữ vương phải cúi đầu xưng thần, phụ thuộc Ngọc Lam Đế quốc.

Còn Thiên Cơ vương triều thì lại có thể dễ dàng hủy diệt một tam phẩm vương quốc.

Tam phẩm vương quốc lại có thể tùy ý đàn áp nhị phẩm liên bang cổ thành.


Nhị phẩm liên bang cổ thành lại có thể phái binh đồ sát một bộ lạc hoặc bắt toàn bộ nữ tử của một bộ lạc làm nô lệ.

Đây là sự phân chia đẳng cấp khá nghiêm ngặt, trình độ văn minh khác nhau đương nhiên địa vị cũng khác nhau.

Giống như Ngọc Lam Đế quốc, cường thịnh đến cực điểm, có các nền văn minh phụ thuộc sau: 12 tứ phẩm Vương triều, 173 tam phẩm Vương quốc, 845 nhị phẩm Liên bang. Còn số lượng các Bộ lạc nghe theo hiệu lệnh của Ngọc Lam Đế quốc thì quả thật không đếm xuể.

Những Vương triều, Vương quốc, Liên bang, Bộ lạc này đều nghe lệnh của Ngọc Lam Đế quốc.

Các Đế Hoàng của tứ phẩm Vương triều giống như Vương Hầu của Ngọc Lam Đế quốc, hàng năm đều phải tiến cống bảo vật, huyền thạch, mỹ nữ cho tầng lớp quyền quý trong Ngọc Lam Đế quốc.

Vì thế, các Võ giả đến từ các vùng lãnh thổ văn minh thấp, hầu như không hề có địa vị ở Ngọc Lam đế quốc.

Nam Thủy Nhất đến từ nơi văn minh thấp, không có thanh danh cũng là điều dễ hiểu.

Nam Thủy Nhất chậm rãi bước vào võ trường, nhưng lại không vì đối thủ của hắn là Danh Dương mà lùi bước, ánh mắt cũng không hề sợ hãi chút nào.

- Các ngươi đừng coi thường Nam Thủy Nhất. Trong các trận trước, hắn đều một quyền đánh bại đối thủ, chưa một ai có thể buộc hắn phải dùng đến sức mạnh thật sự.

- Ta cũng đã xem ba trận của Nam Thủy Nhất, đúng là một cao thủ cao thâm khó lường. Tu vi chưa biết chừng còn trên cả Ngự Thiên Địch, Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cũng chú ý tới Nam Thủy Nhất, lợi dụng tâm thần cảm ứng, định xem tu vi của người này.

Ninh Hinh Nhi đứng bên cạnh, tay ôm kiếm nói:

- Ca, tên Nam Thủy Nhất này mạnh như thế thật sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tu vi của hắn là Thần Thể tầng thứ sáu, ngoài Danh Dương ra, có thể nói hắn là tu vi cao nhất trong số những học viên khóa này.

Vừa rồi dùng tâm thần cảm ứng nhìn tu vi của Nam Thủy Nhất, Ninh Tiểu Xuyên cũng thấy giật mình không nhỏ.

Học viên khóa này đúng là ngọa hổ tàng long.

Gương mặt Ngự Thiến Thiến liền lộ ra hỷ sắc:

- Chưa biết chừng Nam Thủy Nhất sẽ là kẻ thù lớn của Danh Dương, thậm chí có thể đánh bại hắn.

Ninh Tiểu Xuyên tò mò:

- Ngươi biết Nam Thủy Nhất à?

- Không.

Ngự Thiến Thiến lắc đầu.

- Nhưng mấy hôm trước có một vị cao nhân Võ Đạo từ Tây Hàn thảo nguyên tới Đại Kim Bằng Vương Phủ bái kiến phụ thân của ta. Khi ấy hắn nói mình đưa đệ tử tới bái nhập Thiên Đế Học Cung. Thiên Thủy Vương quốc nằm ở Tây Hàn thảo nguyên. Ở đó có thể có được một đê tử ưu tú như Nam Thủy Nhất thì cũng chỉ có vị cao nhân đó mà thôi.


- Nếu Nam Thủy Nhất thật sự là đệ tử của cao nhân đó, chưa biết chừng hắn có thể đánh bại Danh Dương.

Người được Ngự Thiến Thiến gọi là cao nhân Võ Đạo, chắc chắn không phải loại tầm thường. Ninh Tiểu Xuyên cũng có vài phần mong chờ đối với Nam Thủy Nhất.

Nam Thủy Nhất và Danh Dương đứng trong võ trường, cả hai đều không nói câu nào, chỉ chăm chú nhìn đối phương.

Uỳnh!

Trọng kiếm trên lưng Danh Dương phát ra tiếng leng keng, bảy đạo hư ảnh kiếm khí lập tức b ắn ra.

Uỳnh!

Phía sau lưng Nam Thủy Nhất cũng xuất hiện hư ảnh khổng lồ của một con Chu Tước, toàn thân là lửa rực cháy, ánh mắt sắc bén, móng vuốt mọc đầy lân phiến, thiêu đỏ cả nửa võ trường.

Khí thế tỏa ra từ Nam Thủy Nhất không hề thua kém Danh Dương.

Danh Dương khẽ gật đầu.

- Cũng không tồi.

- Đánh đi, để ta xem Nhất Kiếm Đạo rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Hai mắt Nam Thủy Nhất cũng như rực cháy, cả cơ thể như biến thành thần Chu Tước vậy.

Danh Dương lấy kiếm trên lưng xuống, một tay cầm kiếm, cả cơ thể và kiếm như hòa vào làm một.

Xoẹt!

Một đạo kiếm khí chém tới.

Khi các Võ giả bên ngoài còn chưa kịp phản ứng thì Danh Dương đã thu kiếm lại.

Bùm!

Hư ảnh Chu Tước phát ra tiếng kêu thảm, đỉnh đầu Nam Thủy Nhất xuất hiện một vệt máu kéo dài xuống gót chân, thân thể hắn đổ rầm xuống đất, sinh cơ đã bị Nhất Kiếm Đạo nghiền nát hoàn toàn.

Một vị tuyệt đỉnh thiên tài, không ngờ lại chết dưới kiếm của Danh Dương như vậy.

Chỉ một kiếm.

Danh Dương đã tạo nên một thần thoại, thần thoại trong thế hệ trẻ - kiếm xuất thủ, tất giết người. Không ai có thể buộc hắn dùng đến chiêu thứ hai.

Cả võ trường tĩnh lặng, tiếp đó là bùng nổ hoàn toàn.

Danh Dương thực sự quá mạnh, mạnh đến mức không thể chiến thắng hắn. Ngay các học viên khóa thứ hai cũng nhìn nhau, cảm thấy nếu mình đối mặt với kiếm của Danh Dương, có lẽ cũng sẽ mất mạng.

Tất cả mọi người đều nhìn Danh Dương, nhưng Danh Dương lại nhìn Ninh Tiểu Xuyên, vì từ nhỏ đến lớn chỉ có một người từng khiến hắn bị thương. Đó chính là Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cũng nhìn thẳng vào mắt hắn.