Chẳng biết từ lúc nào, lấy Dương Lăng làm trung tâm, trong phạm vi một dặm hình thành một tầng lục vụ. Càng gần Dương Lăng thì lục vụ càng dày đặc. Không lâu sau, một ít dã thú trong lúc vô ý phát hiện vết thương chỉ cần tiếp xúc tới lục vụ sẽ tự động cầm máu. Vì vậy, theo bản năng đi về phía địa phương sương mù dày đặc. Từ từ, ma thú cùng dã thú chạy tới càng ngày càng nhiều, đều há rộng miệng nuốt chửng làn lục vụ hiếm thấy vào. Vừa mới bắt đầu, vì tận dụng thời gian nuốt chửng lục vụ, lũ dã thù còn chung sống trong hòa bình. Nhưng khi mãng xà, chuột rừng, vân báo, song đầu lộc các con thiên địch đều nước giếng phạm nước sông. Nhưng sau khi một đám đông phong lang đến nơi, tràng diện bắt đầu trở lên hỗn loạn. Cũng giống như Tà nhãn và Giác phong thú, phong lang cũng là ma thú sống theo bầy đàn, thường thường vừa xuất hiện là mấy trăm con. Mặc dù đều là ma thú cấp thấp, nhưng năng lực công kích đơn độc hay là năng lực phòng ngự đều mạnh hơn Tà nhãn, không chỉ có tốc độ nhanh chóng, hơn nữa trời sinh có ma pháp phong hệ. Mắt thấy bị đông đảo dã thú cản đường, con sói đầu đàn tru lên một tiếng -Ngao, dẫn theo hơn năm trăm con phong lang từ từ chạy chung quanh, vừa chạy chậm vừa không ngừng tru lên. Những con dã thú kinh nghiệm đều biết đây là dấu hiệu trước khi bầy sới tấn công, tác dụng chủ yếu là uy hiếp và cảnh báo. Sau một lát trù trừ, mắt thấy bầy sói càng ngày càng gần, một ít đơn độc ma thú cấp thấp như song đầu lộc, linh dương không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ phải rời đi. Lục vụ mặc dù đối với thân thể có lợi rất lớn, nhưng mạng nhỏ mới là trọng yếu nhất. Chỉ có một chút ma thú cường hãn hoặc cũng là ma thú quần cư, dựa vào số lượng đông đảo, không bỏ được chỗ này mà rời đi. Ngao Mắt thấy còn rất nhiều dã thú cản trở đường đi, sói đầu đàn rốt cục không nhịn được. Một tiếng tru dài, dẫn hơn năm trăm con phong lang nhanh như tia chớp lao lên hướng một đám Tiễn trư, vây chặt lại. Tiễn trư mặc dù không phải ma thú, nhưng hàm răng sắc bén, lúc không còn đường chạy trốn thậm chí có thể đem đám lông cứng rắn trên người giống như tên bắn ra ngoài, hơn nữa số lượng khổng lồ, thực lực không phải chuyện đùa. Nếu không phải tiễn trư là dã thú yếu nhất ở đây, con sói đầu đàn cũng không muốn cùng chúng nó cứng đối cứng. Quả nhiên, thấy bầy sói hung ác lao tới, đàn tiễn trư không cam lòng yếu thế. Nhanh chóng lập thành một trận hình phòng ngự hình tròn, theo con đầu đàn tru lên một tiếng dài, trực tiếp bắn lông trên người ra ngoài. Xiu, xiu, xiu.. Một trận tiếng xé gió chói tai qua đi, tiễn vũ dày đặc đem hơn mười con phong lang biến thành con nhím. Nhưng theo khoảng cách càng lúc càng gần, bắt đầu đến phiên đàn phong lang phát uy. Cái miệng lớn đầy răng sắc bén, phun ra từng đạo phong nhận sắc bén, đem đàn tiễn trư giết không lập thành đội hình được. Mắt thấy công kích từ xa không phải đối thủ, con đầu đàn tiễn trư to như con ghé con rống to một tiếng, mang theo hơn mười con tiễn trư cường tráng lao ra, hy vọng có thể làm loạn trận hình của bầy sói, nhưng kết quả đúng là phí công vô ích. Không đợi chúng nó tiến sát vào người, đã bị phong nhận liên miên không dứt chém bị thương. Ngay sau đó, con sói đầu đàn dẫn theo một đám phong lang hung ác lao lên, trong nháy mắt cắn xé các con tiễn trư lao tới thành mảnh nhỏ. Mắt thấy không phải đối thủ, đàn tiễn trư không thể làm gì khác hơn là phải lẫn tránh bỏ chạy, mà phong lang cũng không có giống như các đợt đi săn bình thường truy đuổi không tha. Vì chiếm cứ địa phương lục vụ càng dày đặc, liền bắt đầu hướng về phía một đám kim tuyến mãng xà cách Dương Lăng không xa tấn công. Kim tuyến mãng xà to lớn, con dài nhất cũng dài chừng hai mươi thước, thân thể là màu đen trắng đan xen, trên lưng có một một vệt màu vàng. Không chỉ sức mạnh vô hạn, hơn nữa cả người mang kịch độc, con mồi mà trúng độc thì trong nháy mắt toàn thân đen thui, không có cách nào hô hấp. Dưới sự liều chết phản kích của hơn ba trăm con kim tuyến mãng xà, mặc dù số lượng hơn gần một nửa, nhưng phong lang trong khoảng thời gian ngắn cũng không chiếm được tiện nghi. Tránh được răng nanh độc của đối phương thì lại bị cái đuôi rắn mạnh mẽ đánh trúng bay ra ngoài, hai bên giết được số lượng tương đương, khó phân thắng bại. Cùng lúc đó, ma thú còn lại cũng bắt đầu đục nước béo cò, dụng tất cả phương pháp lao tới. Khác với bình thường, dưới sự bao phủ của lục vụ, nếu không phải một kích trí mạng, vết thương sẽ từ từ tự động cầm máu, thậm chí không lâu liền khôi phục nguyên khí. Cho nên có một ít ma thú can đảm không sợ hãi, đều hướng về tên cản đường phát động công kích. Từ từ, tràng diện càng ngày càng loạn. Ma thú chém giết rung trời, Dương Lăng từ từ phục hồi lại tinh thần. Vừa mở to mắt ra nhìn, thấy chung quanh máu chảy thành sông. Vô số ma thú điên cuồng ngươi tranh ta đoạt, không khỏi lại càng hoảng sợ, thiếu chút nữa từ trên ngọn cây ngã xuống. Ma thú đại hỗn chiến? Nhìn đông đảo ma thú bên ngoài mê tung trận, nhìn chúng điên cuồng giết chóc, Dương Lăng không khỏi cảm thấy da đầu tê dại. Sau nửa ngàu lãnh nhãn bàng quan, thấy rất nhiều ma thú thực lực bạc nhược tránh ở xa xa mở rộng miệng nuốt chửng lực vụ, lúc này mới đại khái hiểu được nguyên nhân đông đảo ma thú đại khai sát giới. Ngay khi Dương Lăng ngồi xem hảo hí, ma thú loạn thành một mảnh đột nhiên ở chân trời bay tới một đám mây đen, tốc độ rất nhanh, trong nháy mắt đã tới khoảng không phía trên làn lục vụ. Dương Lăng định thần nhìn kỹ, nguyên lai mây đen là một đám lôi điểu toàn thân đen nhánh. Căn cứ vào trí nhớ của thú một sừng, lôi điểu mặc dù chỉ là ma thú cấp sáu, nhưng lực công kích cường hãn, có thể phát ra tia chớp màu tím uy lực rất lớn, hơn nữa vừa xuất hiện là một đàn. Đừng nói đại kiếm sư đồng cấp bậc với ma thú cấp sáu, mà chính là một gã kiếm thánh gặp phải đàn lôi điểu cũng phải tìm đường khác mà đi. Sau khi bay một vòng quanh đám lục vụ, lôi điểu như tia chớp lao về phía phong lang cùng kim tuyến mãng xà trên mặt đất, Dương Lăng thở dài một hơi, biết chính mình tạm thời còn không có bại lộ hành tung. Sau một tiếng huýt sáo, đông đảo lôi điểu phát ra từng đạo tia chớp to như cổ tay, khiến cho không ít phong lang hoặc là kim tuyến mãng xà cả người đen nhánh. Theo sát liền như máy bay oanh tạc lao xuống, lợi trảo dài khoảng nửa thước vung lên liền ngay cả nột tạng con mồi cũng bị móc ra. Có con lôi điểu điên cuồng mang con mồi đang liều mạng giãy dụa lên không trung, hai móng dùng sức xé con mồi thành hai nửa. Nội tạng cùng máu tươi bay đầy trời, máu tanh vô cùng. Lôi điểu không chỉ có công kích phong lang và kim tuyến mãng xà, thậm chí ngay cả tránh ở một bên Ải cước mã cùng Khoa mạc đa vân báo cũng không buông tha. Nhìn bộ dáng, dường như chuẩn bị độc chiếm khu lục vụ hiếm thấy này. Mà sau khi hiểu được ý đồ của lôi điểu, bọn ma thú còn lại không cam lòng yếu thế, đều tập trung đánh trả. Trong khoảng thời gian ngắn, hai bên chém giết rung trời, điên cuồng rít gào. May là dưới tác dụng của mê tung trận, trong khoảng thời gian ngắn ma thú còn không có cách nào phát hiện ra bóng dáng của Dương Lăng . Trong cơn hỗn chiến, không loài nào để ý tới theo Dương Lăng thu công, lục vụ cũng từ từ trở lên nhạt dần. Lôi điểu cùng đông đảo ma thú giết nhau khiến thú tính đại phát, hai mắt đỏ bừng, không chết không ngừng, tựa hồ tất cả đều quên mục đích là hấp thụ lục vụ. Lôi điểu công kích sắc bén, mà liên quân ma thú thắng ở số lượng khổng lồ. Trong cơn điên cuồng hai bên tổn thất tương đương nhau, giết khó phân nan giải. Lôi điểu mặc dù cường hãn, nhưng đối mặt với phong nhận của phong lang, độc dịch của kim tuyến xà, hỏa cầu của Lạp các tư vân báo, trong khoảng thời gian ngắn cũng không chiếm được tiện nghi. Ngược lại một chút tiểu tử thực lực không đủ nhưng cơ trí, trốn ở bên ngoài nuốt chửng được không ít lục vụ, mắt thấy lục vụ càng ngày càng nhạt, bắt đầu lén lút rời đi. Nguồn truyện: Truyện FULL Lưỡng bại câu thương ? Nhìn đông đảo lôi điểu cùng ma thú thương thế nghiêm trọng, Dương Lăng trong lòng đột nhiên vừa động, nhớ tới lần trước mình may mắn thuần hóa được con thú một sừng đang bị thương nặng. Ma Thú Lĩnh Chủ.