Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 163: Tuyệt đối không thể để thứ bên trong nở ra



Một chổ phế tích hoang tàn đổ nát, Cthuluh thân ảnh sừng sững trên mặt đất, ánh mắt hơi sắc lạnh nhìn về phía ở cách đó không xa nhân loại quân doanh.

Nó biết được chỉ cần tiêu diệt được nơi đấy nó liền có thể đem nó "giáo lý" phổ cập ra toàn nhân loại.

Chỉ là đời không như là mơ, nơi đó hiện tại tụ tập tất lực lượng còn sót lại của nhân loại cố thủ, muốn đột phá hiển nhiên là cần một đoạn thời gian.

Nhưng đáng tiếc thời gian lại không nằm ở Cthuluh phe này, vừa rồi từ quân cơ ẩn nấp bên trong nhân loại truyền tới một cái tình báo khiến Cthuluh tương đối coi trọng.

- Đạn đạo sao, hừ!

Mặc dù nếu hiện tại lựa chọn rút lui tuyệt đối sẽ không có bất cứ thứ gì có thể cản trở nó cùng bầy tôi tớ bước chân, nhưng vĩ đại như nó làm sao có thể chủ động rút lui cơ chứ, và cơ hội lấy lại những gì đã mất ngày trước cũng không nhiều, bỏ lỡ lần này nhân loại tuyệt đối sẽ càng thêm cảnh giác muốn lại ra tay tạo ra lượng lớn tín đồ cùng tư lương tuyệt đối sẽ không dễ dàng hiện tại.

Cthuluh mặc dù tự ngạo nhưng vẫn là biết được mặt đất, bầu trời giờ đây là nhân loại địa bàng, sau ngày hôm nay nó tuyệt đối sẽ rơi vào tình huống bị nhân loại quấy nhiễu không ngừng, vì vậy nếu hôm nay không thể chân chính đạt được mục đích cuối cùng nó sau này cuộc sống tuyệt đối sẽ không dễ chịu cho lắm.

Và nếu không làm thì thôi, đã làm thì cũng cần làm cho thật nhanh, một khi bình minh ló dạng nó chiến lực cũng sẽ bị vết thương cũ suy yếu không ít khi ấy còn không thể hồi phục được một phần thực lực vậy nó liền muốn gặp nguy rồi.

- Rống!!

Theo Cthuluh rống lớn xung quanh từ trong mọi ngõ ngách bắt đầu chui ra từng đầu hỗn loạn tới cực điểm quái vật đại lượng tụ tập xung quanh, chẳng mấy chốc số lượng liền tụ tập lại thành một đàn lớn, lấy trăm ngàn mà tính.

Chỉ là lần này bọn chúng cũng không như trước điên cuồng khát máu lao lên tiến công mà ngược lại từng cái thần sắc kính cẩn bao quanh xung quanh Cthuluh thân ảnh tựa như đang bảo vệ lấy bọn chúng "chúa tể" tuyệt đối không cho phép bất kỳ sự xâm phạm mảy may.

Cthuluh ánh mắt đảo quanh trước mặt đội quân, bên trong ánh mắt lóe lên vài tia u ám cùng dị sắc, mặc dù không đạt tới số lượng cả triệu cá thể mà nó mong muốn nhưng tình thế lại không dung hắn tiếp tục chế tạo mới tôi tớ, hiện tại chỉ có thể dùng tạm vậy.

Nghĩ xong chỉ thấy Cthuluh thần sắc chợt hòa ái, miệng lớn mấp máy phun ra từng cái dị dạng, khó nghe âm tiết nhưng miễn cưỡng còn có thể nghe ra Amarica quốc ngôn ngữ, chỉ là càng về sau càng trở nên chói tai, đến cuối cùng đã trở nên hỗn loạn tối nghĩa tới cực điểm nhưng từ trong đám quái vật thần sắc hưng phấn cung kính dường như có thể đoán ra được bọn hắn cũng không cảm thấy khó nghe cỡ nào, ngược lại dường như bởi vì nghe được "thần" thanh âm mà trở nên thỏa mãn tới cực điểm.

- Ta đáng thương các con chiêng, lại bên ta, trở về các ngươi phụ thần ôm ấp, và chúng ta sẽ trở nên... Great!!

...

- Quân đội tại thành phố cảng Floric đã xây dựng thành công đạo phòng tuyến cuối cùng, xem ra tướng quân James đã làm rất tốt a.

- Ừm, sau hôm nay toàn Amarica quốc đều sẽ biết đến công lao vĩ đại của hắn.

Trong nhà đen, các chính khách nhìn thấy được trên màn ảnh quân đội đang ra sức củng cố phòng thủ cuối cùng phòng tuyến liền hài lòng vô cùng.

Bọn hắn ban đầu còn nghĩ tới sẽ có không ít kẻ phản đối trong quân đội, nhất là tướng quân James, nhưng ai có thể ngờ bọn hắn đối với quốc gia vẫn có cao như thế lòng yêu nước, dù gọi bọn hắn đi chết cũng không hề có dị nghị.

Tình huống thật có chút dễ dàng quá mức, nhưng tự giác được như thế lại càng tốt, đỡ được bọn hắn một hồi phải dùng chút thủ đoạn tới "khuyên nhủ".

- Hửm, có gì đó là lạ thì phải...

Đột nhiên một vị chính khách nhìn chằm chằm màn hình hồi lâu liền đột nhiên lên tiếng thu hút mọi người ánh mắt nhìn tới.

Cảm nhận được xung quanh chăm chú ánh nhìn, vị này chính khách cũng không câu chữ mà nói thẳng.

- Tình huống có phải hơi yên bình quá rồi không, chẳng phải giờ đây đám quái vật kia phải công tới rồi mới đúng, nào có thể chờ đợi tới hiện nay kiến thiết xong tạm thời phòng tuyến nhưng còn chưa thấy bóng dáng đâu như hiện tại.

Nói xong hắn ánh mắt ngờ vực hướng sang xung quanh đảo mắt tựa như muốn xem thử ai biết được tình huống cụ thể hay không.

Chỉ là mọi người ở đây nghe hắn nghi hoặc xong cũng chợt hai mắt mờ mịt nhìn nhau.

Phải nha, vì sao đám quái vật kia còn chưa công tới?

- Nhanh, thông báo nhân viên tình báo mau chóng điều tra bầy quái vật tình huống thế nào, nhất định phải trong thời gian ngắn nhất truyền lại rõ ràng tình huống cho ta, bất kể cái giá nào đi chăng nữa.

Một vị chính khách vội vàng thông qua điện thoại phân phó, nói thật trong tình huống chiến sự như thế này, thân làm người đứng đầu bộ tình báo hắn có trách nhiệm cùng nghĩa vụ rất lớn, nhưng hắn bình thường đều có thể đảm bảo tình báo thu thập được từ kẻ địch vượt trên 80%, nhưng khổ nổi đám kia sương mù đen quá mức quỷ dị, tất cả điện năng cùng sóng vô tuyến truyền vào đều tựa như đá bỏ biển một đi không trở lại, rất nhiều nghiệp vụ thiết bị đều phế khiến bọn hắn tất cả hành động đều là thủ công cùng dùng một số lâm thời đặc chế thiết bị miễn cưỡng còn có thể hoạt động trong sương đen một thời gian ngắn.

Bởi vậy dẫn đến tình báo thiếu thốn có chút nghiêm trọng, mà sương đen bao trùm phạm vi mức độ nguy hiểm cũng không phải bình thường cao khiến nhân viên tình báo tiến vào điều tra còn có thể đi ra mười không còn một.

Chỉ là hiện tại chiến sự tiến vào giai đoạn cuối, bọn hắn nhà đen hành động tuyệt đối không thể lại chấp nhận bất kỳ sai sót nào nữa, vì vậy bằng bất cứ giá nào cũng tuyệt đối phải đảm bảo bầy quái vật hoàn toàn bị mai táng chôn vùi ở đây.

Cả căn phòng phút chốc lâm vào tĩnh lặng, không khí lại càng thêm nặng nề, dường như mỗi người mi mắt đều treo lấy một quả tạ kéo xuống khiến bọn hắn không thể khống chế mà nhíu chặt xuống, chỉ có tổng thống Amarica quốc thần thái vẫn như trước điềm tĩnh hai mắt nhìn chăm chú trước người hắn ipad lại chưa từng rời mắt tựa như đang theo dõi thứ gì đó gay cấn một dạng.

Thời gian trong căn phòng tựa như trôi chậm đi vô số lần, không khí yên tĩnh kéo dài không biết bao lâu một tiếng reo điện thoại vang lên phá vỡ trầm mặc.

Bộ tình báo người đứng đầu vội vàng nhấn mở mail trên điện thoại, nhưng vừa xem sắc mặt lại chợt biến.

- Thế nào, tình thế xấu đi sao?

Một vị khác chính khách thấy không ổn liền vội lên tiếng.

- Các ngươi tự xem đi.

Theo trầm trọng thanh âm vừa ra, trên màn hình hình ảnh cũng chợt thay đổi, lại không như phía trước là tràng cảnh quân đội binh sĩ tấp nập chuẩn bị nữa, ngược lại chuyển qua một cái hoang toàn đổ nát tràng cảnh với lít nha lít nhít dị hợm tà ác quái đản sinh vật chen chúc khắp nơi.

Chỉ là đám người ở đây nhìn lâu như thế liền đã có chút quen, không còn như phía trước sỡ hãi nữa, nhưng khi bọn hắn tầm mắt rơi vào trung tâm vùng phế tích lúc, tất cả mọi ngươi đều nhịn không được mà chợt run một cái, ánh mắt cực độ khó tin.

- Đây... đây rốt cuộc là thứ gì?

Kén? Trứng? Bứu thịt?

Đều không phải, nhưng tất cả mọi người ở đây đều không còn lại cái nào khác từ ngữ để miêu tả thứ kia.

Giờ đây mọi người chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất.

Tuyệt đối không thể để thứ bên trong nở ra.