Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1869: Đêm Đến Linh Sơn (1)



Diệp Thiếu Dương cảm thấy người trẻ tuổi trước mặt, ở phương diện đẹp trai, tuyệt đối có thể thoáng so sánh với mình, ừm… Tựa như so với mình còn đẹp trai hơn một chút.

Chẳng lẽ một vị này chính là anh trai của Diêu Mộng Khiết, một vị vương tử cuối cùng của Bourbon vương triều Pháp quốc, đồng thời cũng là vương giả quỷ hút máu Lyon?

“Bernard, gặp được ông thì quá tốt rồi.” Diệu Mộng Khiết thân thiết đi về phía người thấp, dùng tiếng Pháp ân cần thăm hỏi.

“Gặp được cô thật tốt, công chúa của tôi.” Nam tử hôn mu bàn tay Diêu Mộng Khiết.

Diêu Mộng Khiết cùng nam tử đồ tây trắng bốn mắt nhìn nhau.

“Lyon, anh rốt cuộc đến đây.”

“Anh chờ em rất lâu rồi.” Lyon mỉm cười, nói một lời hai ý nghĩa. Hai người ôm một cái, sau khi tách ra, Diệu Mộng Khiết giới thiệu cho hai bên, luật sư Bernard bởi vì không biết nói tiếng Trung, bảo Diệu Mộng Khiết chuyển đạt ân cần thăm hỏi.

Diệp Thiếu Dương tiến lên bắt tay Lyon, Lyon đeo găng tay trắng, nhẹ nhàng bắt tay một cái, hai

người rất có thâm ý nhìn chằm chằm đối phương nhìn một hồi. “Rất vui được quen biết anh, Diệp tiên sinh.”

Lyon nói tiếng Trung tạm được, một điểm này làm Diệp Thiếu Dương có chút giật mình.

Diêu Mộng Khiết bảo Kim tiên sinh tới rót rượu vang, nói cho Diệp Thiếu Dương, bọn họ muốn dùng tiếng Pháp đàm luận một ít chi tiết hòa ước, bảo Diệp Thiếu Dương đừng để ý.

Diệp Thiếu Dương đối với chi tiết hợp đồng gì đó vốn cũng không có hứng thú gì, bảo bọn họ cứ tự nhiên, bản thân và Tứ Bảo đứng ở phía sau Diêu Mộng Khiết làm bảo tiêu, đồng thời quan sát Lyon.

Diệp Thiếu Dương vận dụng pháp lực cảm giác đối với hắn, nhưng cảm giác bình thường đối với hắn không có tác dụng gì, nhiều nhất cũng chỉ có thể cảm giác được trên người hắn cất giấu một luồng lực lượng thần bí, đột nhiên linh cơ khẽ động, thừa dịp ba người bọn họ nói chuyện, mở ra thiên nhãn…

Lyon đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt màu lam đậm nháy mắt biến thành màu đỏ, đối mặt với Diệp Thiếu Dương, một luồng lực lượng vô hình từ trong mắt phun ra, hướng Diệp Thiếu Dương đánh tới.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương trầm xuống, vốn chỉ muốn dùng Thiên Nhãn cảm giác hắn một phen, kết quả đối phương đột nhiên vận dụng thần niệm lực, lập tức cũng không chút tránh lui thi triển ra Thiên Nhãn Chi Quang, cùng lực lượng thần bí kia giao hội, va chạm với nhau.

Hai người hiểu lòng không tuyên, đều cực kỳ khắc chế, không dám để dư âm lan tràn ra, miễn cho bị luật sư Bernard phát hiện khác thường, chỉ là ở trên đường thẳng tầm mắt đối diện đi đối kháng.

Diệp Thiếu Dương cảm nhận được áp lực cường đại, trên trán bắt đầu có mồ hôi chảy ra.

Lyon bởi vì là ngồi, hoàn toàn không nhìn thấy có gì biến hóa, nhưng một tay đặt trên bàn cũng đang hơi run, rốt cuộc cái run run này bị luật sư Bernard đang dùng bản bút ký ghi chép phát hiện, quay đầu nhìn Lyon một cái, hồ nghi hỏi: “Lyon, cậu nơi nào không thoải mái sao?”

Diệp Thiếu Dương và Lyon cùng nhau thu chiêu, Lyon nhẹ nhàng thở phào, lắc đầu.

Diệp Thiếu Dương cảm giác thân thể có chút hư thoát, dùng sức đứng vững.

Lyon ngẩng đầu, bao hàm thâm ý hướng Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng cười.

Diệp Thiếu Dương cũng cười cười, nhưng rung động ở sâu trong lòng lại khó có thể nói.

Nói chuyện tiến hành tổng cộng khoảng nửa giờ, bàn bạc xong đại thể, Lyon dẫn đầu đứng dậy cáo từ, luật sư Bernard đứng dậy nói lời từ biệt với Diêu Mộng Khiết.

“Catherine, chúng ta đến lúc đó gặp.” Lyon chậm rãi nói.

Diêu Mộng Khiết cười cười, “Em tùy thời xin đợi.”

Diệp Thiếu Dương nghe nói Lyon muốn đi, lập tức tỏ vẻ muốn đi tiễn hẳn, lưu lại Tứ Bảo thủ Diêu Mộng Khiết, bản thân đi theo phía sau Lyon ra khỏi cửa.

Thang máy ở trong hành lang đối diện cửa chính, nhưng Lyon cũng chưa đi qua, mà là dọc theo hành lang bên trái, chậm rãi đi qua.

Diệp Thiếu Dương theo ở phía sau.

Hai người một trước một sau, đều không nói gì, đi mãi đến cuối hành lang, bên ngoài là một ban công ngắm cảnh. Lyon mở cửa, đi ra ngoài, tới trước lan can đứng lại.

Diệp Thiếu Dương cũng đi qua theo, nhịn không được mở miệng hỏi: “Ngươi không muốn ở đây đánh với ta một trận?”

Lyon xoay người lại, mắt màu lam đậm nhìn chằm chằm hắn, khóe miệng mang theo loại mỉm cười khinh miệt nọ Diệp Thiếu Dương ghét nhất phải chịu, thản nhiên nói: “Ngươi không phải đối thủ của ta”

Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Không đánh làm sao biết?”

Lyon không tiếp tục dây dưa ở trên vấn đề này, nhìn chằm chằm vào mắt hắn nói: “Ngươi vì sao phải giúp Catherine?”

“Ta là cận vệ của cô ấy.”

“Nó cho ngươi bao nhiêu tiền, nếu người đồng ý, ta cho người gấp đôi.”

Diệp Thiếu Dương nhún vai, “Ngươi biết giống ta loại người này, làm có một số việc, không chỉ vì tiền.”

Lyon cười nói: “Ngươi muốn đạt được nó? Dùng tiếng Trung Quốc các ngươi để nói, hẳn là gọi phò mã nhỉ?”

“Ngươi nghĩ nhiều rồi.”

“Vậy là… Vì chính nghĩa trong mắt người Trung Quốc các ngươi, hoặc là gọi đạo nghĩa?”

“Không sai biệt lắm.” Diệp Thiếu Dương thật ra cũng không muốn nói thêm cái gì với hắn, chỉ là muốn đi theo giám thị hắn, miến cho hắn làm ra chuyện gì ngoài dự đoán của mọi người. Đây là người cực độ nguy hiểm.

Lyon lắng lặng nhìn hắn, hỏi: “Không thể đàm phán sao?”

Diệp Thiếu Dương tạm dùng một chút, lắc lắc đầu.

Lyon tay trái siết nắm đấm, đặt ở bên miệng, cân nhắc một phen, nói: “Ta không hiểu người có lý do gì phải giúp nó, có lẽ là nó tìm người trước? Nhưng, với ta mà nói kết quả đều là giống nhau, còn có hai mươi ngày thời gian, hai mươi ngày rất dài.”

“Dù sao ta chờ người là được, tùy thời xin đợi.”

Lyon không nói gì nữa, leo qua rào chắn, trực tiếp nhảy xuống. Thời điểm Diệp Thiếu Dương đi qua nhìn, bóng người Lyon đang cấp tốc rơi xuống, thời điểm sắp rơi xuống tầng lầu năm sau, không biết từ nơi nào bay tới một đám huyết điểu, đón được Lyon, hướng xa xa bay đi, rất nhanh đã biến mất ở trong tầm nhìn.

“Kẻ này, để hắn làm màu rồi.” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm, cảm thấy Lyon này ở trên làm màu thật sự có thể so với Đạo Phong, trong lòng không khỏi cảm nghĩ, mình thời điểm nào cũng nuôi một đám loại thứ biết bay này, ngẫu nhiên chơi một phen lăng không nhảy lầu, nhưng nghĩ đến đây là bắt chước người khác, nhất thời lại không có hứng thú gì nữa.

Trở lại trong phòng, luật sư Bernard đã đi rồi, Diêu Mộng Khiết và Tứ Bảo ở trong phòng, nhìn thấy hắn lập tức hỏi hắn đi đâu, Diệp Thiếu Dương nói sơ qua một lần. Tứ Bảo nghe xong, lập tức chất vấn hắn vì sao không đánh một trận với Lyon, tiến một bước thử xem thực lực của gã.

“Không cần thử, vừa rồi ở nơi này, tôi đã dùng Thiên Nhãn Chi Quang, đã chịu thiệt.” Diệp Thiếu Dương lại đem tình huống ở nơi này giằng co cũng nói một lần, Diêu Mộng Khiết nghe xong, nhíu mày hỏi ngược lại: “Nghe cậu hình dung, không phải cân sức ngang tài sao?”

Diệp Thiếu Dương cười khổ nói: “Tôi dùng là Thiên Nhãn Chi Quang, ở dưới tình huống không động thủ, xem như thủ đoạn mạnh nhất của tôi, có thể nháy mắt giết chết tà vật bình thường, đối kháng lâu như vậy với hắn, mới chỉ là cân sức ngang tài, có thể thấy được thực lực cứng của tôi so với hắn yếu hơn một đoạn.”

Tuy đây là suy luận trước đó ra: thực lực cứng của mình, nhằm chừng ngay cả Charlton thân vương cũng không bằng, so với Lyon khẳng định kém càng xa hơn, nhưng dù sao cũng là suy luận, hôm nay thực đánh một hồi mới xác định kết quả này.