Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 92: Sức mạnh của cầu khẩn



Chương 92: Sức mạnh của cầu khẩn

Sau khi bàn giao xong, Ngô Soái nhảy vào một đường nhánh, bắt đầu tàn sát thây ma tại đây.

Hắn tốn hơn hai tiếng buổi sáng chạy loạn bên ngoài, lúc này rất cần điên cuồng chiến đấu lấy thêm kinh nghiệm.

Hàn Phong vừa điều khiển băng nô, vừa ngẫm nghĩ sự tình do thám con đường an toàn của Ngô Soái.

- Thể thôn phệ level 30 với mức độ cảnh giác cao và thực lực khủng kh·iếp sao? Thật đáng sợ, quái vật này tiến hoá quá nhanh. Nhưng vì sao nó không đuổi theo Ngô Soái? Nó đang chờ đợi điều gì, hay đang bị giới hạn bởi thứ gì?

- Rắn biến dị có thể dễ dàng quấn nát một chiếc ô tô, phun khói độc liền đem nhân loại chảy thành nước mủ? E rằng thực lực không kém gì đầu P2 tại siêu thị Thanh Hà, khéo còn hơn…

- Kẻ sau màn tại trung tâm huyện Liễu Lâm đã “chiêu mộ” thêm được một đầu F1 level 15 sao? Đây là một tin cực xấu. Không, có khả năng có cả tồn tại thể sức mạnh P1, thậm chí nhiều hơn…

- Quả nhiên như mình suy đoán, tiếng kêu đầu tiên của nó là để định vị mục tiêu nhằm ra lệnh chính xác cho thuộc hạ, tiếng kêu thứ hai mới có thể t·ấn c·ông tới mục tiêu…

- Tương lai thực sự quá khốc liệt rồi…

Nghĩ tới đây Hàn Phong lại vung tay lên, đầu băng nô thứ 6 nhanh chóng thành hình.

Hắn phải tự tạo áp lực cho bản thân thôi. Tập làm quen việc thao túng cường độ cao, đột phá giới hạn kỹ năng nhận được, tự mình làm chủ sức mạnh.

Buổi trưa.

Nhà ăn sĩ quan, người nào người nấy đều mệt mỏi tới phờ phạc.

Hàn Phong ra lệnh tổng động viên, đem hết tốc lực săn g·iết toàn bộ thây ma tại ba con đường Thanh Xuân, Thanh Cửu và Hồng Đình. Đây là ba đường nhánh nối với đường Thanh Hà, thây ma rất nhiều. Hắn không muốn chiến cuộc với P2 ngày mai bị q·uấy n·hiễu bởi các nhân tố khác.

Nếu đang đánh nhau mà có một vài thây ma tiến hoá bị hấp dẫn tới, e rằng sẽ là một trận t·ai n·ạn khó có thể tưởng tượng.

Ngô Soái ngồi ở đầu bàn, nhàn nhã xúc một thìa cơm ăn kèm đậu hầm gân bò, bên cạnh hắn, hai cô bạn gái người thì đang gọt táo, người thì đang cuốn một cuốn bánh tráng nhân củ cải, có thể nói là phục vụ tiểu tử này đến tận răng.

Ngô Soái vừa mới lên cấp 9, thực lực tăng thêm một bậc. Vừa rồi hắn đã thử nghiệm qua, nếu không bị q·uấy n·hiễu bởi các thể loại thây ma tiến hoá quá cấp 15, hắn trong một giờ có thể làm thịt 300 thây ma, duy trì trọn vẹn 3 giờ. Sau khi nghỉ ngơi 2 giờ, có thể lặp lại chu kỳ này, mà mỗi ngày có thể hoạt động như vậy tối đa 3 chu kỳ, tiêu diệt tổng cộng 2700 thây ma, gần đạt tới giới hạn chỉ tiêu nhiệm vụ.

Chỉ cần hắn lên cấp 10, cộng tiếp một điểm vào kỹ năng cự nhân biến, vậy thì thây ma tiến hoá cấp 15 cũng không thể ngăn cản hắn.

Phương Nguyên cũng đang nhàn nhã thưởng thức một bữa ăn 40 điểm cống hiến, sau đó bình tĩnh nói với Kha Mã bên cạnh:

- Mỗi người sống sót gia nhập, người dẫn đầu sẽ được cộng 20 điểm cống hiến. Khẩu phần mà cậu đang ăn có giá trị tương đương 20 điểm.

Kha Mã nhìn vào đĩa cơm với bắp cải muối xào tôm khô, canh đuôi lợn hầm măng, chút bí đỏ xào tỏi và nửa quả chuối sấy dẻo thì thiếu chút chảy nước mắt. Đã 6 ngày rồi hắn mới có thể nhìn thấy lại những thực phẩm hết sức bình thường như vậy, nhưng trong tận thế nó lại hiếm có và trân quý tới vô cùng.

Bọn họ bên kia hoàn toàn là bánh bột sắn, ăn một miếng còn khô hơn đất sét.



Kha Mã vừa ăn vừa nói lời thật lòng:

- Hàn thủ lĩnh, ngài quả là một người nhân nghĩa trí tín, lại tràn đầy tinh tế cùng quyết đoán.

Hắn dành nửa buổi sáng dò xét tình hình trấn Hi Vọng, cảm nhận với thế đạo hiện nay, khu tập trung người sống sót này thực sự là vô cùng hiếm có.

Người nào cũng có cái ăn, kể cả người khuyết tật mất sức lao động cũng không bị bỏ lại. Người có thể đóng góp càng nhiều, vậy thì càng nhận được tài nguyên nhiều hơn.

Chẳng những có cơm ăn, có chỗ nghỉ an toàn, còn có công việc tuỳ chọn với sức vóc và định hướng mỗi người. Thậm chí ngay cả cái dịch vụ “hầu phòng” kia cũng được quan tâm chu đáo, thực sự là không có điểm gì để chê.

Nhất là cứ điểm của bọn họ bên kia thuần một sắc đàn ông, chỉ có duy nhất 5 cái nữ nhân không mấy xinh đẹp. Mà trấn Hi Vọng này có tới bảy phần nữ nhân, toàn là nữ nhân thành thị, ở trong khu đô thị cao cấp, ai nấy đều xinh đẹp tới mê người

Bọn họ bên phía bên kia có tổng cộng 42 người, trừ đi 9 người thuộc một tiểu đội sẽ được Hàn Phong thành lập ra thì vẫn còn 33 người, tương đương 660 cống hiến. Nếu tính toán cẩn thận, có thể thuê vài nữ hầu sống sung sướng cả tháng trời.

Hàn Phong uống một ngụm canh rau, thản nhiên nói:

- Tôi cũng chỉ là con người bình thường, không tới mức hoàn mỹ như vậy.

Đồng thời với nhà ăn sĩ quan, những người tham gia đào đất hôm nay cũng được hưởng dụng bữa ăn gồm cơm trắng thoải mái, canh đuôi bò hầm bí đỏ và một lát thịt lợn muối. Ai nấy đều cố gắng nhai nuốt rồi nhồi thật lực thức ăn vào trong bụng như thể đây là bữa ăn cuối cùng.

Cơ hội ăn uống đầy đủ như vậy, 6 ngày qua còn là ngày đầu tiên bọn họ được hưởng dụng.

Hơn 50 người tiêu thụ chỉ gần 40 cân lương thực một bữa, so sánh ra nếu đánh hạ siêu thị Thanh Hà, Hàn Phong có thể thu về rất nhiều vật tư các loại. Đây là một vụ làm ăn vô cùng có lời.

Tác dụng của đoàn thể lại được thể hiện ra vào lúc này.

Những người này sau khi ăn xong bữa chính còn được phát cho một phần tư quả táo, điều này để cho bọn họ mừng tới rớt nước mắt.

Cũng để cho những người không được lựa chọn vào hành động này ghen tị tới khó nói lên lời.

- Lần sau ta phải đăng ký sớm a…

- Ôi, được bao ăn, còn được cống hiến gấp đôi ngoài định mức, quá hâm mộ rồi…

- Không được, chiều nay ta phải hỏi xem bọn họ có còn tuyển thêm người làm nữa không…

Bữa trưa đã xong, Ngô Soái dẫn theo 5 đội viên hộ tống Kha Mã trở về cứ điểm người sống sót bên kia, còn Hàn Phong như thường lệ trở về phòng ngủ.

Vừa thấy bóng dáng hắn, Xuân Hoa, Xuân Thu đã nâng cao tinh thần, chờ Hàn Phong tới gần liền đồng loạt cúi thấp người, bày ra tư thái vô cùng cung kính.



- Chủ nhân…

Hàn Phong thản nhiên gật đầu mở cửa phòng sau đó nói:

- Chuẩn bị nước nóng cho tôi.

- Dạ…

Xuân Hoa và Xuân Thu theo đó nối đuôi bước theo, một người thì tiến vào nhà tắm chuẩn bị sẵn sàng một lượt, một người thì giúp Hàn Phong cởi áo khoác, sau đó sắp xếp lại tủ quần áo, quét dọn cùng trang hoàng lại giường ngủ.

Hàn Phong ngồi ở ghế dựa, từ balo sau lưng lấy ra 4 tấm thẻ bài màu bạc trải trên bàn. Chờ cho hai cái nữ hầu xong việc, hắn mới thản nhiên chỉ vào chúng nói:

- Mỗi người hai tấm.

Hai người Xuân Hoa, Xuân Thu đều run lên, bọn họ đã tiếp xúc với vật này rất nhiều lần, đã biết đây chính là cơ hội lấy lòng tốt nhất mà mình có thể thể hiện ra.

Vẫn như cũ, Xuân Hoa là người trước tiên cầm lên thẻ bài, sau vài giây thao túng, một thanh trảm mã đao dần dần thành hình.

Nàng ta không khỏi có chút chột dạ, cái đao này đã được mở ra rất nhiều lần rồi, không biết Hàn Phong có vì thế mà mất hứng hay không.

Nhưng nhìn đối phương mỉm cười tiếp nhận trảm mã đao như vậy, Xuân Hoa cũng có được tự tin nhất định. Nàng ta cầm lên thẻ bài thứ hai, cũng không có lập tức mở ra mà đem thẻ bài úp vào lòng bàn tay, sau đó hai tay chụm lại bắt đầu khấn vái.

Lần trước Xuân Thu nói cho nàng biết, khi mở được súng ngắn đen kịt kia chính là do khấn vái về phía đầu lâu đỏ.

Hàn Phong nhìn thấy thế không khỏi bật cười:

- Đừng quá căng thẳng, cô có mở được vật nào, tôi cũng đều cảm thấy vui lòng.

Xuân Hoa hơi ngẩn ngơ, lời nói của Hàn Phong để cho nàng vô cùng xúc động.

Thật ra, nàng trước tận thế là trưởng phòng nhân sự của một tập đoàn nước ngoài, lương tháng ba vạn chưa kể thưởng, thuộc về tầng lớp trí thức thu nhập cao.

Chẳng những thế nàng còn vô cùng xinh đẹp quyến rũ, đàn ông theo đuổi nàng có thể xếp hàng từ đây kéo tới cổng căn cứ.

Tận thế ập tới, nàng b·ị b·ắt làm tù binh của Tam Lang hội, chẳng những chịu đủ t·ra t·ấn dày vò mà còn chứng kiến hơn 40 người bị đám lang sói kia tàn sát, tâm thần đối với cường giả đã hình thành một nỗi khủng hoảng sâu sắc.

Dưới sự dạy dỗ của Kiều Ti Vân rồi sau đó là Liễu Huyên, nàng càng cảm nhận được cái gọi là cường giả vi tôn. Nhiệm vụ của nàng chỉ có hai, đó là lấy lòng và phục vụ.

Nhưng Hàn Phong từ đầu tới cuối đều không có làm ra cái gì quá đáng, chẳng những thế, hắn còn đối xử với các nàng vô cùng tôn trọng, còn ban cho hai nàng sức mạnh.

Điều này để cho nàng vô cùng biết ơn. Làm người hầu của Hàn Phong, bọn họ cảm nhận được một sự an toàn vô cùng đáng tin cậy.

Nhưng nàng vẫn nháy mắt một cái, yểu điệu nói:



- Chủ nhân, người ta muốn làm ngươi vui lòng hơn mà.

Sau đó nàng quả thật nhắm mắt lẩm bẩm cầu nguyện đầu lâu đỏ.

Hàn Phong nhìn cảnh này, khoé miệng không khỏi co giật. Dù hắn không biết Xuân Hoa cầu nguyện cái gì, nhưng nữ tử này cũng không khỏi quá mức mê tín.

10 giây sau, bàn tay Xuân Hoa toả ra quang mang nhàn nhạt, một cái nhẫn đen kịt với những hoa văn vặn vẹo rắc rối xuất hiện.

Hàn Phong hứng thú tiếp nhận cái nhẫn, một thông tin lập tức hiện lên trong lòng.

“Đinh! Nhẫn vặn vẹo level 3. Thuộc tính +3 trí lực! Kỹ năng gia trì: Vặn vẹo. Tạo một vùng vặn vẹo ẩn giấu, sinh vật đầu tiên tiếp xúc sẽ làm ra hành vi vặn vẹo trái ngược mục đích! Mỗi ngày một lượt, hồi chiêu 24h/lượt”

Hàn Phong nhíu mày, cái này là có ý gì?

Một lát hắn sẽ thử nghiệm kỹ năng này. Tuy nhiên, chỉ riêng 3 trí lực kia đã đủ khiến nhẫn vặn vẹo này có giá trị liên thành rồi. Hắn đeo nhẫn lên tay, thản nhiên nói:

- Tôi rất hài lòng.

Xuân Hoa lập tức thừa cơ sà vào lòng Hàn Phong, hai tay ôm lấy cổ hắn vui vẻ nói:

- Chủ nhân, người ta cũng rất vui.

Nàng nói xong còn dùng ánh mắt khích lệ nhìn Xuân Thu.

Xuân Thu nuốt một ngụm nước bọt, sau đó tiến lên cầm lấy một tấm thẻ bài, giống như lúc trước Xuân Hoa mà bắt đầu hành động cầu khấn đầu lâu đỏ.

10 giây sau, nàng ta nhân được một cái ủng gia tốc level 2.

Hàn Phong cố gắng biểu hiện ra vẻ mặt tươi tỉnh mà cười nhẹ:

- Tôi rất thích…

Xuân Thu cắn môi, Hàn Phong nói thích mà sao giọng điệu lại miễn cưỡng thế kia. Nàng cầm tấm thẻ bài còn lại lên, quyết định thay đổi chiến thuật, cầu khẩn phật tổ.

“Phật tổ, xin hãy đem tới cho con một tấm bùa may mắn.”

Giống như quả thật nghe thấy lời cầu khẩn của nàng, tấm thẻ bài phát ra quang mang nhàn nhạt, sau đó ngưng tụ thành một lá bùa màu vàng kim nhỏ nhắn.

Hàn Phong nhướng mày, hai người này cầu khẩn lợi hại như vậy.

Hắn tiếp nhận lá bùa từ đối phương, trong lòng lập tức hiện lên thanh âm máy móc.

“Đinh! Bùa nguyệt hư level 3…”