Đây là con số mà tất cả người sống sót tại căn cứ cũ của hắn đều không thể thực hiện trong 6 ngày chứ đừng nói là nửa ngày.
Kha Thành đã tràn ngập hi vọng về tương lai đối với trấn Hi Vọng.
Sau màn báo cáo là màn phân chia tài nguyên.
Kha Thành trực tiếp nhìn thấy cảnh sách kỹ năng tăng cường sức mạnh mà hắn vẫn luôn khao khát lại được một vị nữ tử vô cùng xinh đẹp đổi lấy.
Kiều Ti Vân cầm bản sách kỹ năng tăng cường sức mạnh trong tay, không chút do dự hoá nó thành quang mang đầu nhập thân thể.
Đây là sách kỹ năng nàng dùng rất nhiều điểm cống hiến vay từ chỗ Ngô Soái để đổi lấy. Về phần trả lại, nàng cũng đã trả lại rồi, chỉ là cách thức có tương đối kỳ quái và hơi mỏi miệng một chút mà thôi.
Bất quá, để mạnh lên, nàng sẵn sàng chấp nhận nha.
Dù sao ngay từ đầu đã có ý định dựa vào Ngô Soái rồi.
Kế tiếp đó Kha Thành lại nhìn thấy một bản sách kỹ năng gai xương nhất giai được một nam thanh niên đổi lấy.
Kỹ năng gai xương kia, chính là kỹ năng giống với kỹ năng của đệ đệ Kha Mã của hắn. Nó có thể triệu hồi ra một gai xương sắc bén dài 1 mét 5 trong 1 phút, gai xương này chém thây ma như chém rau, ngay cả tấm sắt mỏng kiểu vỏ ô tô cũng có thể chém thủng, cực kỳ lợi hại.
Kha Mã đã đem kỹ năng gai xương nhất giai này cường hoá 4 lượt, hiện tại trên gai xương lớn có 3 gai xương nhỏ mọc ra, có thể bắn ra xa 20 mét như ám khí, công kích vô cùng quỷ dị khó lường.
Lục Đại Nguyên xoa xoa tay cầm lấy bản kỹ năng gai xương, nhanh chóng biến nó thành một luồng hào quang đầu nhập cơ thể. Đây là cả tiểu đội gom góp điểm cống hiến lại nhằm thành toàn cho hắn. Chẳng những vậy, Lục Đại Nguyên còn phải vay thêm Chu Vấn 30 cống hiến mới vừa đủ mua lấy, có thể nói là vô cùng trân quý.
Hắn biết một khi nhận cống hiến từ chỗ Chu Vấn, sau này sẽ phải buộc chung một chỗ lên con thuyền của đối phương.
Việc này hắn cũng không hề phản cảm. Có Chu Vấn ủng hộ, chức tiểu đội trưởng của hắn càng thêm vững chắc, nguy cơ bị giải tán cũng khó xuất hiện.
Từ Thôi thì dùng rất nhiều cống hiến để đổi lấy trọn vẹn 70 exp, đem cấp độ của hắn kéo lên tới cấp 4 tiếp cận cấp 5.
Về phần sách kỹ năng, bởi vì những ngày qua hắn dẫn đầu tìm kiếm được nhiều người sống sót, thu được nhiều vật tư, nhất là tìm được nhiều gậy bóng chày… Đóng góp này khiến Hàn Phong ra lệnh Phương Tường ban thưởng cho gã kỹ năng thuỷ cầu.
Thuỷ cầu không phải kỹ năng t·ấn c·ông quá tốt, nó p·hát n·ổ sẽ đem một thây ma đ·ánh c·hết, nhưng năng lực phòng ngự của thuỷ cầu lại rất ổn.
Khi thi triển thuỷ cầu lên bản thân, ngay cả thây ma cấp 7 cũng không thể nhanh chóng phá nổi. Nếu nó phá được, nó cũng bị nhốt luôn bên trong, có thể nói là chiêu thức khó chịu.
Tạ Hàm Hương thì dùng cống hiến đổi lấy rất nhiều lương thực. Nàng ta sẽ dùng số lương thực này nhằm xây dựng một vài thân tín, đề bạt làm trưởng nhóm nhỏ, từ đó gia tăng quyền lực nắm giữ đội nhóm hậu cần.
Hai người Mã Mộng Đình, Châu Lam trực tiếp phân chia 2 thanh trảm mã đao và 12 thanh gậy bóng chày.
Phương Tường ngồi đó cười mỉm không tham dự vào, lão đã ngầm nhận được chỗ tốt từ Hàn Phong rồi.
Ngay cả Liễu Huyên cũng là mặt đầy hồng quang, nàng cũng đã nhận được một thoả thuận tốt đẹp từ chỗ Hàn Phong.
Nhìn cảnh tượng này, Kha Thành càng thêm tràn ngập cảm giác kính sợ và coi trọng đối với trấn Hi Vọng.
Quá mạnh. So với miêu tả của Kha Mã thì còn mạnh gấp nhiều lần.
Nghe nói mỗi ngày sẽ có 2 cuộc họp như vậy, và tài nguyên cũng sẽ được phân chia như vậy.
Đoàn đội này đang dùng một tốc độ chóng mặt mà mạnh lên từng ngày.
Càng là như vậy, hắn càng phải thể hiện hết quyết tâm nhằm hoà nhập, từ đó đạt được bước tiến mới trong “công việc”.
Thật ra Kha Thành chẳng những là người đơn thuần, hắn còn là người tương đối “tốt bụng”.
Chỉ nhìn từ việc đội viên dưới trướng tương đối ôn hoà khi gặp người lạ, cư dân căn cứ tuy khổ sở nhưng vẫn có ăn uống, không ai bị đàn áp, cùng với việc hắn luôn suy nghĩ về lợi ích chung của tất cả mọi người trước khi ra quyết định quan trọng là đủ hiểu.
Chính vì nhìn ra những điểm này, Hàn Phong mới quyết định một bước đề bạt Kha Thành mà không cần thông qua thử thách. Vì sao ư? Trước tận thế, nhưng người như Kha Thành là đối tượng hắn chuyên nhằm vào để l·ừa đ·ảo.
Những con người đơn thuần dễ dụ nhưng lại nhiều trói buộc, có tham vọng nho nhỏ và sẽ rất vui mừng nhảy vào lợi lộc trước mắt. Những người như vậy, rất dễ khống chế.
Có khi ngay tối nay Kha Thành và em trai hắn liền bị nữ hầu của Liễu Huyên dụ mất hồn phách.
Phía sau màn phân chia tài nguyên là phân chia công tác. Liễu Huyên đem những tờ giấy A4 phân rõ ràng công tác của từng đội viên chiều nay đều chia ra, có cả của Kha Thành.
Hàn Phong sau khi nhìn đội ngũ đã xem xong thì giơ tay nói:
- Chiều nay, giải quyết tất cả chướng ngại thây ma còn lại, diễn tập vài lượt hành động. Ngày mai, t·ấn c·ông siêu thị Thanh Hà!
- Rõ!
Các tiểu đội trưởng đều biểu đạt quyết tâm mãnh liệt. Thực lực tăng thêm khiến bọn họ chẳng những hưng phấn mà còn có tham vọng.
Ngày mai chính là ngày nhận thưởng sách kỹ năng nhị giai!
Mười phút sau, đội hình gần 120 người đã tập trung trong sân rộng.
Có căn cứ của Kha Thành gia nhập, dân số trấn hi vọng tăng lên gần 300 người. Lúc này đây 40% dân số sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ.
Tất cả đều tập trung chuẩn bị cho trận chiến công phạt siêu thị Thanh Hà ngày mai.
Ngồi trên xe ô tô, Hàn Phong cùng Ngô Soái và Tường Vi cẩn thận trao đổi về hành động chiều nay. Hắn từ bên hông lấy ra súng diệt quỷ, kiểm tra cơ số đạn còn đủ 9 viên, sau đó ném cho nữ tử bên cạnh.
Tường Vi đây là lần thứ hai cầm trang bị này, đã không còn quá kinh ngạc trước thông số của nó nữa. Nàng ta nhẹ nhàng nói:
- Hàn Phong, tôi không bao giờ muốn đặt mình vào nguy hiểm. Mong rằng lúc đó, anh phải bảo hộ tôi đủ chu toàn.
Hàn Phong khẳng định chắc nịch:
- Cô yên tâm, tôi đảm bảo an toàn của cô sẽ được gắn liền với an toàn của bản thân mình.
Hắn đã đạt thoả thuận với Tường Vi. Nàng ta giúp hắn thực hiện bước dò xét tiếp theo đối với thể sức mạnh P2, hắn giúp nàng ta và Trần Diệu Âm trở thành phi phàm giả.
Thật ra, Hàn Phong muốn hợp tác với Trần Diệu Âm hơn. Nữ tử kia lạnh lùng, quyết đoán, tài năng và tương đối nghe lời.
Nhưng Trần Diệu Âm bị trúng liên tiếp hai chiêu trọng kích của thể thôn phệ E3 và kẻ đứng sau trung tâm huyện Liễu Lâm, lúc này đang không được khoẻ.
Thời điểm lúc trước bắn thể tốc độ F2 t·ruy s·át, nàng ta đã phải cố hết sức. Khoảnh cách gần như vậy mà bắn 4 viên trúng có 2 viên, bây giờ đang nằm bẹp ở nhà dưỡng sức rồi.
Tường Vi khoẻ mạnh an nhàn chợt trở thành người bắn súng giỏi nhất tại trấn Hi Vọng, Hàn Phong đành phải hợp tác với nàng ta.
Sau khi xe chạy tới trước hố sâu thì dừng lại. Binh chia hai đường, hơn 60 người bắt đầu gia nhập vào công cuộc đào hố, số còn lại gồm toàn bộ là tiểu đội chiến đấu, chỉnh tề 6 hàng dọc đứng đợi lệnh.
Hàn Phong giơ tay lên nói:
- Nhiệm vụ bắt buộc phải hoàn thành, trong chiều nay, đẩy lui thây ma tại ba con đường về phía sau 100 mét!
- Rõ!
Nhìn hơn 50 con người nghiêm chỉnh hô lên, Hàn Phong phất tay:
- Hành động đi.
6 đội viên tiểu đội chiến đấu theo đó phân tán ra 3 con đường nhánh trên đại lộ Thanh Hà, bắt đầu thô bạo tàn sát thây ma.
Hàn Phong nhìn lướt qua một lượt thì khá yên tâm, quay qua nói với Ngô Soái và Tường Vi:
- Chúng ta đi thôi.
Ngô Soái nhìn Tường Vi, sau đó lại nhìn Hàn Phong, khuôn mặt dần xuất hiện một nụ cười đểu giả:
- Đại ca, chúc ngon miệng.
Hắn nói xong, dưới chân khẽ nhún, thân thể hoá thành một cái bóng đen nhảy vọt lên lầu 2 toà nhà bên cạnh, sau đó liên tiếp chớp hiện qua nóc các ngôi nhà mà nhanh chóng tiến kên, phương hướng thẳng tiến siêu thị Thanh Hà.
“C·hết tiệt!”
Hàn Phong trong lòng điên cuồng chửi bới. Hắn nặn ra một nụ cười gượng qua loa giải thích:
- Hắn còn nhỏ, không biết gì.
Tường Vi liếc nhìn Ngô Soái phía xa xa, sau đó đối với Hàn Phong hừ nhẹ:
- Không biết thì dạy, anh không có trách nhiệm sao?
Hàn Phong vốn muốn phản bác mấy câu. Nhưng có việc nhờ người, hắn không thể không bày ra tư thái thấp, lấy ra một chai nước hoa rồi cười lấy lòng nói:
- Về sau sẽ thỉnh giáo cô cách dạy hắn. Được rồi, mau đem thứ này đổ lên người.
Tưởng Vi cũng không có dông dài thêm, tiếp nhận chai nước hoa từ Hàn Phong, sau đó nhanh chóng xịt lên thân thể.
Hàn Phong cũng lấy ra một chai nước hoa, trực tiếp mở nắp dốc ngược, để cho nó xối từ đỉnh đầu xuống, sau đó hắn dùng tay xoa lên khắp người.
Nhìn cách Tường Vi “nguỵ trang” Hàn Phong vốn còn muốn để nàng ta đổ trực tiếp lên người cho nó đậm, nhưng hắn cuối cùng cũng đành bỏ qua.
Nữ nhân này chính kiến rất mạnh, hắn mà yêu cầu vớ vẩn, đoán chừng lại là một trận cãi nhau.
Chờ đối phương xịt xong, hắn mới “thân sĩ” hỏi:
- Tường Vi tiểu thư, tôi ôm cô nhé?
Tưởng Vi khuôn mặt hơi đỏ lên, sau đó hừ nhẹ một tiếng nói:
- Anh không nên dùng ngữ điệu thiên hướng ra lệnh như vậy với phụ nữ, như vậy là không thân sĩ… Thay vào đó, hãy hỏi ý kiến. “Tường Vi tiểu thư, tôi có thể đỡ cô không?”
Hàn Phong thiếu chút đã chửi ầm lên má nó.
Thật sự là khó ở mà.
Không biết khi t·rần t·ruồng trên giường, nàng ta có muốn bạn tình hỏi ý kiến trước khi muốn đút vào trong hay không.
Hắn hít sâu một hơi, nặn ra một nụ cười kiểu thân sĩ:
- Tường Vi tiểu thư, tôi có thể đỡ cô không?
Tưởng Vi nhìn biểu hiện méo mó của Hàn Phong, nhẹ nhàng gật đầu:
- Có thể.
Hàn Phong không dông dài nữa, bằng một cách “thân sĩ nhất có thể” đỡ lấy eo Tường Vi, kéo nàng ta sát vào thân thể mình, sau đó dưới chân khẽ nhún, hoá thành một đạo bóng đen phóng lên lầu 2.
Tưởng Vi chỉ cảm thấy hai mắt hoa lên, sau đó là cảm giác bị nhấc bổng cùng lơ lửng vô cùng kỳ quái. Nhưng nàng ta không có sợ hãi, ngược lại đỏ mặt hét lên:
- Dừng ngay những suy nghĩ linh tinh trong đầu anh lại.
Nàng ta không nói thì thôi, vừa nói xong, hạ thân liền cảm nhận được một vật thể vô cùng nóng đè lên.
Vật kia chẳng nhưng thô to mà còn dữ tợn, mang theo xung lực cực lớn. Mỗi lần Hàn Phong nhún nhảy, nó đều cách một lớp y phục chọc vào hoa tâm.