Mau Xuyên Công Lược: Ca Ca Bệnh Kiều, Soái Tạc Thiên!

Chương 18: Em gái trầm cảm vs anh trai bệnh kiều (32+33)



Bạch Tiên Tiên do dự một chút rồi duỗi tay định cởi quần áo.

Diệp Đình Thu lại mạnh bạo đè bả vai cô. Sau đó nâng thân thể cô lên, nói: "Cắn đi... Dùng miệng cắn!"

Bạch Tiên Tiên không dám nhìn thẳng vào hắn, hắn cũng đứng yên. Đem cô đè dưới thân mình, thản nhiên nhìn kỹ từng ánh mắt né tránh của cô.

Cuối cùng Bạch Tiên Tiên cũng không chịu nổi ánh mắt hắn. Chỉ có thể cố nhướng cổ lên, há miệng cắn nút quần áo của hắn.

Cái cổ thiên nga trắng tuyết giống như một khối ngọc hoàn mỹ. Cuối cùng Diệp Đình Thu cũng không thể khống chế được chính mình liền xoay người duỗi tay kéo quần áo ra ngăn cô....

Mặt cả hai đều đỏ lên. Một người đau chân vì bị trật lúc nhảy lầu, một người thì bị chó cắn chân. Thống khổ cùng vui thích giống như một quả bom nổ mạnh trong thân thể hai người bọn họ.

Dưới ánh trăng mê ly, một đêm say đắm.

- -

Hôm sau, Bạch Tiên Tiên bị Diệp Đình Thu nhốt ở trong phòng.

Ngày đầu tiên, ngày hôm sau, ngày thứ ba....

Cô bị nhốt ba ngày liền, ba ngày này đều là người hầu bưng cơm lên. Bạch Tiên Tiên nhỏ giọng hỏi: "Thiếu gia đâu?"

Người hầu không nói chỉ lắc đầu, họ đặt đồ ăn xuống liền đi ra ngoài.

Khóa cửa rắc một tiếng, lại là khóa từ bên ngoài.

Bạch Tiên Tiên không muốn ngược đãi bản thân, cô thu hồi ánh mắt. Một bên từ từ ăn cơm, một bên cùng Ngân Hà nói: "Không ngờ sau khi ngủ xong, hắn liền trực tiếp cầm tù bổn cung, còn không dám xuất hiện hệt như mấy tên nhát gan, bổn cung đoán nha! Chắc chắn bây giờ hắn đang ở bên cạnh lo lắng về đạo đức của bản thân. "

Ngân Hà ai oán nhìn vào mắt cô, buổi tối ngày hôm đó... Cậu nhóc vốn dĩ muốn chiến tới cùng. Kết quả Bạch Tiên Tiên lại trực tiếp che chắn hệ thống.

Ngay lúc cậu ta có lại ý thức, tất cả đều đã kết thúc!

Mà từ sau đêm đó, Diệp Đình Thu cái người từ trước đến nay có thù tất báo. Vậy mà lại không đem kim mao đi hầm, nhưng lại trở thành một tên nhát gan.

"Nương, nương, người rốt cuộc đang làm cái gì vậy?" Ngân Hà không nhịn được liền hỏi.

"Không có gì!"

Bạch Tiên ưu nhã lấy gương lại, ôm gương tự cảm thán. Trải qua dục vọng tình ái liền dễ chịu, mỹ mạo của cô gái càng thêm xinh đẹp. Như một đóa hoa nở rộ không ngừng tỏa ra hơi thở quyến rũ.

Gần nửa ngày, cô lại nói: "Bổn cung gọi anh trai cả đêm, ây... Không kêu anh trai còn có thể kêu cái gì?"

"......"

Ngân Hà rốt cuộc cũng biết tại sao Diệp Đình Thu lại không dám tới.

Đều là bị cô kêu!

Lúc này ở phòng đối diện, Diệp Đình Thu dựa vào mép giường, cầm màn hình điện tử tham lam chăm chú nhìn từng hành động của Bạch Tiên Tiên.

Rõ ràng cô đang ở phòng đối diện, nhưng hắn lại không dám đi gặp cô. Vừa thấy cô liền sẽ nhớ tới, cô đã từng khóc lóc gọi anh trai, không ngừng không ngừng gọi anh trai. Kêu đến lòng hắn tràn đầy tức giận, đến nỗi hắn không dám đi gặp cô. Giống như chính hắn mới là người bị trừng phạt, chỉ có thể như con chuột trong bóng tối âm thầm rình xem.

Bạch Tiên Tiên là một tiểu yêu tinh gạt người, cô thẹn thùng tức giận nói cô thích hắn. Trên thực tế chỉ là do tình thế ép buộc, đến bây giờ hắn một chữ cũng không tin.

Bởi vì... Sâu trong ánh mắt cô nhìn hắn, trong đó không có một tia tình yêu nào.

Nhưng hắn lại vì hành vi cử chỉ của cô, bắt đầu mất kiểm soát.

Hô hấp càng ngày càng nặng, hai mắt Diệp Đình Thu đỏ lên. Hắn gắt gao nhìn chằm chằm hình ảnh của cô. Một bên đưa tay vào dưới thân mình....

Diệp Đình Thu đem Bạch Tiên Tiên nhốt trong phòng rồi tự mình thay cô xin nghỉ một tháng dưỡng bệnh.

Nhưng mà hắn không có lấy đi điện thoại của cô. Có lẽ đã kiểm tra qua điện thoại, phát hiện cô không có bạn bè nào, danh bạ không có số điện thoại, trong hộp thư một cái tin nhắn cũng không, bạn tốt WeChat cũng chỉ có một người là hắn.

Nếu đây chỉ là lừa gạt thì Diệp Đình Thu cũng đồng ý bị lừa. Hắn có thể tự cho rằng mình ở trong lòng cô, là một sự tồn tại đặc biệt.

***

Sau khi ăn cơm nước xong, Bạch Tiên Tiên biết trong phòng có camera liền lặng lẽ cầm điện thoại đi vào phòng tắm.

Chân cô bị thương không nặng lắm, ngày đó Tịch Tử Phong đưa cho cô lọ thuốc hoa hồng bôi vết thương, nên hiện tại chỉ có hơi bị đau thôi.

Nghĩ đến Tịch Tử Phong, Bạch Tiên Tiên click mở WeChat, không có gì bất ngờ xảy ra,cô thấy yêu cầu kết bạn của Tịch Tử Phong đã bị người nào đó thay cô từ chối. Người động vào điện thoại của cô là ai, chỉ cần nghĩ một chút là biết.

Diệp Đình Thu cho rằng làm như vậy là có thể ngăn cản Bạch Tiên Tiên giao tiếp với thế giới bên ngoài, thật sự là một ý nghĩ kỳ lạ.

Bạch Tiên Tiên nhớ kỹ số Wechat của Tịch Tử Phong nên lúc này cô liền gửi lời kết bạn cho anh ta.

Tốc độ chấp nhận của bên kia rất nhanh, giống như Tịch Tử Phong đang canh điện thoại chờ cô vậy.

ID WeChat của Tịch Tử Phong là Cơn Gió Tự Do.

Cơn Gió Tự Do: 【 Chị gái nhỏ?! 】

【 Là cô sao? 】

【 Cô có khỏe không? Cô......】

Tịch Tử Phong liên tục gửi tin nhắn cho cô.

Bọn họ từ lúc gặp nhau còn chưa kịp cho biết họ tên.

Ba ngày trước, Tịch Tử Phong bị giam vào cục cảnh sát một đêm, ngày hôm sau là ba của anh ta đã cứu anh ta ra.

Tịch Tử Phong vốn nghĩ sẽ không quấy rầy Bạch Tiên Tiên nữa, nhưng ba Tịch lại hỏi anh ta: "Sao con lại đắc tội Diệp thiếu?"

Tịch Tử Phong không hiểu hỏi lại: "Diệp thiếu?"

"Chính là thái tử gia của thành phố A, Diệp thiếu Diệp Đình Thu! Con bị cậu ta bắt vào, vậy mà cậu ta là ai con cũng không biết?"

Tịch Tử Phong kinh ngạc giật mình, không nghĩ tới người mà anh ta ra tay đánh lại là Diệp Đình Thu, Tử Phong do dự một hồi rồi hỏi ba: "Nhưng con chưa từng nghe nói Diệp thiếu có em gái......"

"Không, cậu ta có em gái, là con riêng của bố cậu ta. Diệp tiên sinh có vài cô con gái cùng với tình nhân bên ngoài." Ba Tịch vừa nói vừa nhìn anh ta đầy kỳ lạ, không hiểu sao Tịch Tử Phong lại đi quan tâm việc nhà Diệp Đình Thu.

Tịch Tử Phong trong lòng bừng tỉnh, chị gái nhỏ đúng là em gái của Diệp thiếu?

Nhưng chị gái nhỏ lại thích anh trai là hắn. Ánh mắt say mê khi cô nhìn anh trai, anh ta tuyệt đối sẽ không nhìn lầm!

"Kia, kia......"

Tịch Tử Phong nói năng lộn xộn, đột nhiên có chút không biết nói ra sao, anh ta còn chưa biết tên của chị gái nhỏ là gì, cuối cùng giọng trầm xuống nói: "Ba! Không có việc gì đâu, ba cứ đi đi. Con không có việc gì, con với Diệp thiếu không có xảy ra vấn đề gì, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi."

Ba Tịch trợn mắt với anh ta rồi trực tiếp rời đi, con trai ông từ lúc làm nghề trinh thám đến bây giờ, ông thấy thần kinh của con mình như có vấn đề rồi.

Tịch Tử Phong nghĩ tới nghĩ lui vẫn thấy không yên tâm, hai ngày liên tiếp anh ta rốt cuộc cũng điều tra ra học sinh mới chuyển đến trường cấp ba Đông Đại và Diệp Đình Thu có liên quan đến nhau.

Học sinh mới chuyển trường đến bị giáo viên nhốt ở trong WC, Diệp Đình Thu phát hiện ra sự việc đã tức giận lấy danh nghĩa là cổ đông đuổi việc giáo viên đó.

Học sinh mới chuyển trường đến tên gọi là Bạch Tiên Tiên.

Tịch Tử Phong theo hồ sơ dấu vết tên của cô tra ra được cô đến từ nước Ý. Hình như cô có quan hệ mật thiết với mafia của nước Ý.

Anh ta lại tiếp tục điều tra!

Cuối cùng anh ta phát hiện Bạch Tiên Tiên không chỉ là con gái của tên trùm Mafia nước Ý, anh ta còn phát hiện ra bệnh trầm cảm của Bạch Tiên Tiên.

Một đại tiểu thư của trùm Mafia nước Ý như cô tại sao lại xuất hiện ở nhà họ Diệp, trở thành em gái của Diệp Đình Thu và còn bị hắn hết sức chán ghét?

Một cô gái mắc bệnh trầm cảm, lại bị người ta thô bạo ngược đãi sẽ như thế nào?

Trong đầu bỗng hiện lên hình ảnh hôm ấy ở quán cà phê, Diệp Đình Thu thô bạo kéo Bạch Tiên Tiên đi, Tịch Tử Phong hoàn toàn không thể ngồi yên được nữa.

Trước tiên anh ta đi đến trường cấp ba Đông Đại tìm người thì nhận được đáp án là: Bạch Tiên Tiên không có đi học.

Đang trong lúc Tịch Tử Phong cảm thấy mờ mịt thì điện thoại anh ta hiện lên thông báo yêu cầu kết bạn.

......

Cơn Gió Tự Do: 【 Mong cô tha thứ cho lòng hiếu kỳ của tôi, tôi đã tự mình điều tra về cô...... Chuyện của cô tôi đã biết hết rồi. 】

Cơn Gió Tự Do: 【 Diệp thiếu có biết cô không phải em gái của anh ta không? 】

Bạch nương nương: 【...... Anh ấy không biết. 】

Bạch nương nương: 【 Tôi căn bản không có cách nào nói cho anh ấy biết chân tướng sự thật, tôi thích anh ấy nhưng chỉ có thể đứng nhìn anh ấy chán ghét mình. Anh nói xem bây giờ tôi nên làm như thế nào? Có phải là tôi không xứng đáng có được tình yêu không? 】