Nam nhân này ôn nhu hơn trước rất nhiều, hắn nhe răng nanh nhẹ nhàng đâm vào da thịt thiếu nữ, dấu cắn dần dần rỉ máu.
Khi Tiên Tiên nhỏ giọng nức nở, đầu ngón tay hắn liền đi dạo ở trên người nàng, ôn nhu mà trấn an thân thể thiếu nữ đang khổ sở.
Đây đều là kịch bản mà Hạ Dạ học được từ Andre.
Quả nhiên, độ ngọt của máu tăng lên một cấp bậc. Thiếu nữ tựa như một quả trứng phục sinh, thỉnh thoảng mang đến cho hắn những bất ngờ.
Vì có lộc ăn, Hạ Dạ cảm thấy chính mình nguyện ý sủng ái Liliane, cho dù sủng nàng đến hư.
Lúc này, ánh mắt hai người chạm nhau.
Hóa ra tình yêu nhẹ nhàng như vậy.
Sự ngụy trang của hắn...
Tim Tiên Tiên run lên.
Nhưng ngoài mặt nàng nheo mắt lại, vươn tay đón lấy đôi tai nhọn lộ ra từ mái tóc đen của người đàn ông.
Một tiếng kêu khẽ đột nhiên truyền ra từ miệng hắn: "...... Aa, Liliane, lỗ tai là chỗ nhạy cảm, đừng chạm vào."
Lời nói của hắn không hề có chút sát thương.
"Không, em thích nhất đôi tai sắc bén của Hạ Dạ, chúng trắng như tuyết, thon dài, mềm mại và thanh tú."
Vẻ mặt nàng tán thưởng, như thể nàng rất yêu thích đôi tai nhọn đó.
Dần dần, dưới sự tàn phá của nàng, đôi tai nhọn thon dài đã nổi lên một tầng màu đỏ, đôi mắt đẫm máu của Hạ Dạ cũng trở nên tối sầm.
Hơi thở hắn hơi rối loạn.
Hắn muốn "Ăn" nàng.
Nhìn ánh mắt sâu thẳm của hắn, Tiên Tiên trong lòng khẽ mỉm cười, cảnh tượng này không thể làm nàng phân tâm, mục đích của nàng chính là muốn kéo hắn xuống nước.
Hạ Dạ, một ngày mới hắn có yêu nàng nhiều hơn so với ngày hôm qua không?
Nàng thực sự cảm thấy rất tự hào khi có thể quyến rũ một Vương tử ma cà rồng cao quý.
Cuối cùng, Tiên Tiên rời khỏi vòng tay của hắn, mặt nghiêm túc nói: "Em đi chọn huyết hầu đây, Hạ Dạ, buổi tối gặp lại."
Nhìn nàng vui vẻ rời khỏi vòng tay hắn và rời khỏi phòng giống như một chú chim, nam nhân đột nhiên cảm thấy mất mát trong lòng.
Hắn thu dọn răng nanh cùng đôi tai nhọn của mình, khuôn mặt bình tĩnh lại.
Hạ Dạ mơ hồ cảm thấy điều này không tốt.
Vì vậy, hắn lấy một cái túi máu và cắn nó ra.
Dòng máu đắng lạnh lập tức tan chảy trên đầu lưỡi.
"Ư ——"
Hắn vẻ mặt buồn ném đi thứ trên tay, túi máu nổ tung thành một bông hoa máu trên mặt đất.
Từ khi nào thức uống mỗi ngày lại trở nên khó uống đến thế?
Dưới bức màn tầng tầng dày nặng, Hạ Dạ trở nên bực bội.
–
Người hầu dẫn Tiên Tiên đi vào lòng đất của lâu đài.
Ma cà rồng thỉnh thoảng sẽ truyền máu của chính mình cho con người, con người cùng ma ca rồng ký kết khế ước, từ đó ma ca rồng nói gì thì con người nghe nấy và trở thành huyết hầu.
Ở tầng hầm của Mansfeld là nơi giam giữ một số người chưa có khế ước. Những người này đều là bởi vì sùng bái huyết tộc, mà tự đề cử bản thân.
Xuyên qua cầu thang đi vào một tầng hầm, giọng người hầu giải thích cho Bạch Tiên Tiên vang lên: "Liliane tiểu thư, bởi vì ngài không phải huyết tộc, cho nên trước khi ký khế ước, ta sẽ đem máu của mình cho nhân loại đó, sau đó hắn ta sẽ ký khế ước với ngài."
Bạch Tiên Tiên gật gật đầu.
Thứ nàng muốn chỉ là người hầu trung thành, và nàng muốn đào tạo người của mình ngay trong lâu đài Mansfeld.
Sẽ tốt hơn khi huyết hầu này có ngoại hình tuấn tú, có thể khiến Hạ Dạ ghen thì càng phù hợp với mong muốn của nàng.
Mọi người đều bị nhốt ở trong phòng, vừa nghe thấy cửa phòng có động tĩnh, bọn họ lập tức nhìn về phía cửa.
Người hầu bước vào cùng một thiếu nữ mặc váy đỏ.
Thiếu nữ váy đỏ có làn da trắng ngần và thanh tú, nhưng cử chỉ lại thể hiện tính cách khác, hệt như là tiểu thiên sứ nhưng lại giống tiểu yêu tinh hơn.