Đám người đang không có cách nào, đột nhiên nghe một tràng la lên truyền đến từ lầu một, mọi người lập tức đứng dậy nhanh chóng chạy tới tầng dưới.
Kỳ thật tầng một biệt thự Tu gia cũng không có gì cả, vào cửa là một phòng tiếp khách lớn, dùng để chiêu đãi những vị khách có quan hệ tương đối lạnh nhạt tới thăm hoặc là những buổi tụ tập đông người.
Ngoại trừ phòng tiếp khách lớn này cũng chỉ có phòng bếp được xây dựng tại lầu một.
Mà tiếng la vừa rồi giống như đến từ.. Phòng bếp?
Giang Hồng Trạch thân cao chân dài, dẫn đầu vọt vào phòng bếp, chỉ thấy tại cửa sau phòng bếp nào đó, Tu Hằng một tay chống nạnh, tay còn lại rất có tiết tấu gõ trên mặt đất: "Go! Go! Go!"
Giang Hồng Trạch làm chó săn cho Tu Hằng rất có ánh mắt, vừa thấy đại thiếu gia có tâm tư như thế, vội vàng phối hợp giơ hai tay lên cao búng tay một cái: "Áuu áu áu!"
Tu Hằng đạp anh ta ngã sấp một cái: "Áu em gái cậu! Tôi nói chó!"
Sau khi Giang Hồng Trạch ngã xuống cũng nhìn thấy, phía sau thùng nhựa lớn dùng để dựng rác, bên cạnh có thứ gì đó đang cúi người gặm một cục xương không biết tìm được ở chỗ nào, trong cổ họng còn thỉnh thoảng phát ra tiếng uy hiếp, nghe âm thanh và nhìn động tác này, đây tuyệt đối là một con chó, nhưng nhìn dáng vẻ, đây mẹ nó là Cố Nhiên Nhiên!
Sau đó những người đuổi theo cũng thấy tình cảnh này, cả tập thể đều Sparta.
Chẳng lẽ Cố gia ngược đãi Cố Nhiên Nhiên, không cho cô ta ăn?
Tu Hằng chưa từ bỏ ý định nghĩ tiến về phía trước một bước, kết quả Cố Nhiên Nhiên đang gặm đến quên cả trời đất.. Hiện giờ đã không biết nên xưng hô như thế nào, vậy mà nhe răng với anh ta: "Ô.. Gâu gâu.. Gâu, ô.. Gâu Gâu!"
Nội tâm Tu Hằng có một vạn con tôm lì lợm lao nhanh mà qua!
Rốt cuộc anh ta cưới thứ gì vậy? Một hồi là Cố Nhiên Nhiên, một hồi là Lục Na, một hồi lại trở thành chó!
Người ta biến thân đều là càng biến càng lợi hại, Cố Nhiên Nhiên là càng biến càng tệ, trách không được Cố gia vội vàng đưa Cố Nhiên Nhiên tới đây.
"Ai đến nói cho tôi biết, đây mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!" Tu Hằng cũng muốn điên rồi, nhấc cổ áo Giang Hồng Trạch điên cuồng lung lay.
Mẹ nó!
Làm sao tôi biết xảy ra chuyện gì? Người là các người chọn, nghi thức là các người làm, cưới là các người kết, hiện tại xảy ra chuyện, đến hỏi lão tử?
Anh ta cũng chỉ dám nói đã ghiền ở trong lòng, theo bản năng nói: "Nếu không đi bệnh viện xem thử? Có phải là bệnh tâm thần phân liệt không?"
Giang Hồng Trạch vừa nói như vậy, ngược lại nhắc nhở Tu Hằng, rốt cuộc cỗ thân thể này xảy ra chuyện gì, chỉ có A Đóa mới biết rõ nhất!
Nhưng mà một câu của Tu Kim Sinh liền để anh ta dập tắt ý định này: "Chỗ kia trên bản đồ cũng không tìm không ra, năm đó cha đánh bậy đánh bạ ở gần đó gặp được A Nô được bà ấy cứu trở về, hơn nữa một mình A Đóa đã đáng sợ như vậy, một đám người như cô ta tụ tập cùng một chỗ, con dám đi tìm người không?"
Tu Hằng lập tức sợ rồi.
Lúc này thứ đang gặm xương đột nhiên rít lên một tiếng, sau đó nhìn một chút đồ vật mình cầm ở trong tay, liều mạng nôn mửa liên tục.
Đám người không biết thứ này lại đang chơi trò gì, không ai dám tiến lên.
"Nước, Hằng, đưa em một chén nước được không?" Giọng nói nũng nịu nhát gan vang lên, ánh mắt Tu Hằng sáng lên: "Nhiên Nhiên? Em là Nhiên Nhiên?"
"Đúng vậy, không phải em còn có thể là ai? Tại sao em lại ở chỗ này? Em.. Vì sao em lại ăn thứ buồn nôn như vậy?"
Cô hỏi chúng tôi?
Chúng tôi cũng không biết hỏi ai đây!
Giang Hồng Trạch xấu số chạy đến phòng bếp lấy một chén nước đưa tới, Cố Nhiên Nhiên súc miệng, nhìn thấy mình dùng tạo hình chướng tai gai mắt này ở trước mặt mọi người, lập tức đỏ mặt, vô cùng xấu hổ đưa tay nắm lấy Tu Hằng, Tu Hằng vô ý thức rụt lại phía sau, đôi mắt to của Cố Nhiên Nhiên lập tức tràn đầy nước mắt: "Hằng, có phải em làm chuyện gì để anh mất mặt hay không?"
Tu Hằng nói thầm, thật ra tôi ngược lại không sợ cô làm tôi mất mặt, mấu chốt là tôi sợ cô cắn tôi đấy!
Cố Nhiên Nhiên thấy Tu Hằng đối với mình như vậy, trong lòng lạnh một nửa, quả nhiên hôn nhân là phần mộ tình yêu! Lúc này mới kết hôn được bao lâu chứ?
Đám người: Chuyện hoàn toàn không phải như vậy được không?
Cô ta nước mắt rưng rưng nhìn Tu Hằng: "Nếu đã như vậy, làm phiền anh đưa em về nhà đi."
Tu Hằng không có cách nào nói với cô ta, chính là cha mẹ cô vứt cô cho chúng tôi.
Kỳ thật Tu Hằng không biết là, Cố gia cũng không phải vô tình như vậy, nhưng mới đón về hai ngày, Cố Nhiên Nhiên đã cắn ba người bị thương, trong đó một mình Cố phu nhân bị cắn hai lần.
Một hồi là Lục Na, một hồi là Cố Nhiên Nhiên đã đủ để cho người ta hoa mắt, kết quả lại ra một con chó làm khách mời hữu nghị, ai chịu nổi?
Bên này hai mẹ con đang lảm nhảm trò chuyện, cổ họng ngao ô một tiếng cắn Cố phu nhân một ngụm, biến thân không có bất kỳ báo trước gì khiến người thật sự là khó lòng phòng bị!
Nhưng mà đây vẫn không phải là nguyên nhân chủ yếu khiến Cố gia vội vàng đưa cô ta trở về.
Hiện tại Cố gia, đã rất rối loạn.
Ai cũng không thể biết được, tại sao trong tay kẻ thù chính trị của Cố gia lại có một phần video vô cùng rõ ràng, bên trong ghi chép toàn bộ quá trình đuổi hồn Lục Na và dẫn hồn cho Cố Yên Nhiên.
Đặc biệt trong video này, vợ chồng Cố gia còn chính miệng nói ra tên con gái và ngày giờ sinh nhật của chính mình, trải qua giám định, video này là thật, tuyệt đối không phải là sản phẩm cắt ghép.
Trong lúc nhất thời, đoạn video "Người lãnh đạo dẫn đầu tham gia vào các trò mê tín thời phong kiến, dùng thuật vu cổ giết hại thiếu nữ vô tội" được lưu truyền rất rộng rãi trong các quan chức cao cấp, hiện tại toàn bộ thủ đô cũng chấn động vì nó.
Rút dây động rừng, hầu hết tất cả những người ở cấp độ này đều đang bắt đầu cân nhắc kết cục cuối cùng của Cố gia, sự nghiệp chính trị có thể sẽ dừng bước tại đây hay không, thậm chí bởi vì một sự kiện như vậy mà được bỏ vào đội ngũ đại boss cần đặc biệt đánh?
Mà bọn họ, hỗ trợ hay là tấn công hoặc là lựa chọn quan sát, ai cũng không giúp?
Gió thổi mưa giông trước cơn bão, giờ phút này, Cố gia thậm chí đã không có thời gian đến chất vấn khiển trách Tu gia về chuyện video truyền ra ngoài như thế nào, bọn họ đã ốc còn không mang nổi mình ốc.
Cũng không lâu lắm, đang rầu rĩ không biết xử lý chuyện ba hồn một thể như thế nào, rốt cuộc Tu gia cũng biết được tin tức này.
Nơi phát ra tin tức đương nhiên là vị phó Thị Trưởng kia của Tu gia.
Hôn lễ của Tu Hằng và Cố Nhiên Nhiên, đã để trên người Tu phó Thị Trưởng dán lên nhãn hiệu đảng Cố thị từ lâu, đây chính là chính trị.
Không có đảng phái, nửa bước khó đi, có đảng phái có thể xuôi gió xuôi nước, cũng có thể không hiểu vì sao bị liên lụy ngược lại.
Sau một thời gian video lên men trong nội bộ cao tầng, có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Rốt cuộc, chuyện làm cho Cố gia và Tu gia sợ hãi nhất cũng xảy ra, trên mạng xuất hiện một số đoạn video ngắn được biên tập lại, gần như lập tức thành hot seach đầu đề trong vòng hai giờ.
Các hoạt động ngoại tuyến, hoạt động online cùng dùng ngòi bút làm vũ khí có tiết tấu vô cùng tinh vi, Cố gia không thể không bỏ tốt giữ xe, chẳng những từ bỏ giúp đỡ Tu gia thượng vị, còn phải vận dụng rất nhiều tài nguyên trợ giúp kẻ thù cũ của Cố gia, nhượng bộ rất nhiều chuyện, mới có thể miễn cưỡng ổn định xu hướng suy tàn.
Mà Tu gia thảm hại hơn, không thượng vị thành công không nói, vị trí phó Thị Trưởng ban đầu cũng bị thế lực khác lấn át, bị vứt tới bộ phận kế hoạch hóa gia đình nghĩ cách giao tiếp mỗi ngày.
Bữa tiệc này thay đổi bất ngờ khiến Lâm Tịch líu lưỡi không thôi, cô đúng là nằm mơ cũng không nghĩ tới, chẳng qua là gửi hai phần video mà thôi, hiệu quả thu được vậy mà tốt hơn dự định!