Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 264: Giang sơn của ta 39



Kết hợp với "Đức không xứng vị, Hạn Bạt xuất thế" trước đó, cộng thêm hiện tại "Độc Long diệt Diêu, nước lũ cuồn cuộn." hầu như toàn bộ dân chúng trên Đại Sở đều có chung một ý nghĩ, đây là ông trời muốn tiêu diệt Diêu gia!

Cùng lúc đó, quan phụ mẫu của ba Huyện là Mai Huyện, Lâm Đăng Huyện và Vạn Lâm Huyện cùng nhau chứng thực, đầu năm ngoái, Thất tiểu thư Khương gia Khương San đã dẫn dắt người nhà họ Khương đến chỗ này, tự bỏ tiền túi, đào hầm băng, dự trữ khối băng với số lượng lớn, xây dựng hồ nước, đập nước, đào giếng sâu. Vì đại họa sắp tới mà chuẩn bị kỹ càng.

Sở dĩ nàng có thể biết trước cũng bởi vì đã sớm được thần tiên cảnh báo trong mộng, nói nàng chính là hạ phàm lịch kiếp, chỉ cần tạo phúc cho thiên hạ, quản lý một phương, cứu người dân trong lúc nước sôi lửa bỏng này, mới có thể công đức viên mãn.

Bởi vậy dân chúng ba Huyện Mai Vạn Lâm an gối không lo, trong mộng thần tiên cảnh báo tình hình thiên tai ở chỗ này nghiêm trọng nhất, dân chúng mười người đi hết chín người, lê dân đồ thán, lúc ấy phần lớn tiền bạc của Khương gia đã bị triều đình ép buộc thành lập quân Nam chinh, Khương gia vốn giàu có nay đã không còn tiền bạc gì.

Lâm Tịch khen ngợi đám người Khương Duy, chẳng những nâng lên Khương gia, còn thuận tiện hung hăng bôi đen Hoàng đế một phen.

Khương tiểu thư không đành lòng nhìn dân chúng lâm nạn, dứt khoát bán đi tòa nhà cùng cửa hàng của nhà mình, dùng tất cả tiền bạc tới đây làm công trình phòng hạn chống lũ, vì biết trong một năm này vạn dân đều phải sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, trôi dạt khắp nơi, cho nên Khương tiểu thư còn mua lương thực và hạt giống với số lượng lớn.

Cô nương vẫn luôn phát cháo tại Vạn Lâm Huyện, vậy mà chính là Khương Thất tiểu thư Khương San lòng mang dân chúng thiên hạ.

Dù sao theo lời của ba vị Huyện lệnh này, đã chứng thực những lời tiên tri cổ quái kia đều có ngụ ý.

Mà quần chúng ăn dưa cả nước cũng đều nhớ lại lúc Hoàng hậu vẫn còn là Thái tử phi đã từng nói, Khương Thất tiểu thư cấu kết Tĩnh Duyên cư sĩ, phê cho nàng mệnh cách "Quý không thể nói" đó, là vì cùng với nàng ta tranh giành vị trí Hoàng hậu nương nương.

Tĩnh Duyên cư sĩ là thế ngoại cao nhân, sao có thể không chịu nổi như những gì Hoàng hậu nói, thật là lòng dạ tiểu nhân.

Rất nhiều người đều ở trong tối tự bĩu môi, người ta căn bản không có chí ở chỗ này. Ngươi nha, lúc ngươi cùng Hoàng đế muốn cướp đoạt một chút lương thực rau quả cuối cùng trong tay lão bách tính, không nghĩ tới Khương tiểu thư người ta tan hết gia tài, cứu vớt vạn dân mới làm ra được đúng không, không biết xấu hổ nói khoác mà không biết ngượng chạy đến hái quả đào.

Mặt mũi đâu?

Cũng khó trách Vạn Lâm Huyện lệnh cuối cùng vô cùng phẫn nộ nói câu "Năm nay không phú" cùng bài thơ kia.

Việc lớn chắc chắn phải có dấu hiệu, dị tượng tất có chứng minh, hiện tại ngay cả ông trời cũng nhìn không được Hoàng đế chỉ biết ăn chơi đàng điếm, vứt bỏ thiên hạ không để ý như vậy, cho nên hiện tại bắt đầu, từ hạn hán chuyển sang ngập lụt ắt phải tiêu diệt sự thống trị của Diêu gia.

Khương tiểu thư lấy danh dự của Khương gia phát thề, lũ lụt chỉ mới bắt đầu, nhắc nhở dân chúng cả nước không cần nghĩ trong lòng còn có may mắn, cố gắng tránh xa đường sông nguồn nước, đến chỗ tương đối cao ráo khô mát, không cần đến những nơi quá đông người.

Bởi vì trong mộng Khương tiểu thư còn cảnh báo, sau đại úng là đại ôn, muốn dân chúng cả nước có điều kiện thì cần phải chuẩn bị tốt long não, lá ngải, nhục quế, cây thương truật, phục thần, trần bì, xuyên tiêu, hùng hoàng các loại thảo dược, cộng thêm đun sôi vôi rồi vẩy ở khắp nơi, có thể diệt năm ôn giết sáu dịch, trừ bỏ khí độc bệnh khuẩn.

Sau đó nàng còn công bố một phương thuốc dùng để uống, đều là một số dược liệu thường gặp, có điều kiện đều có thể sớm chuẩn bị.

Hơn nữa lúc nàng dùng giá cả phải chăng bán tòa nhà và cửa hàng trong kinh thành cho Trân Lung Các, nàng đã cùng người chưởng quỹ kia lập hiệp ước tam chương. Dù thương nhân trục lợi, nhưng không phải tất cả đều lòng dạ hiểm độc, cho nên chưởng quỹ Trân Lung Các đảm bảo, chỉ hơi tăng giá một chút để cửa hàng các nơi đảm bảo có vốn lưu động, khi có thiên tai tuyệt không độn hàng tăng giá, vĩnh viễn ổn định giá tiêu thụ.

Cửa hàng Trân Lung Các hầu như đã mở ra trên toàn Đại Sở, cảm động tấm lòng thành khẩn muốn cứu dân chúng của Khương tiểu thư, Trân Lung Các đã sớm dự trữ dược liệu cần thiết với số lượng lớn, dân chúng ở gần có thể yên tâm mà mua.

Như vậy cũng tránh khỏi việc Khương San công bố phương thuốc trước, sau đó bị người hữu tâm lợi dụng, khống chế nguồn cung cấp thuốc để phát tài.

Phải nói khó gặp được người tốt nhất, chính là nói những dân chúng bình thường này, có thể bọn họ sẽ tham một chút lợi nhỏ, nhưng lại thường xuyên cảm động vì một chút ấm áp nho nhỏ.

Khương gia này, Khương Thất tiểu thư này, quả thực là người tốt hiếm thấy trên đời! Cũng có người nghi ngờ, tại sao mùa đông năm ngoái Khương tiểu thư đã có giấc mộng này, lúc ấy lại không chịu nói ra cho mọi người biết? Như vậy tất cả mọi người đều chuẩn bị sớm, không phải sẽ cứu thêm nhiều người?

Cách nói này vừa mới xuất hiện liền bị cả đám phun: Nói vào mùa đông năm trước, ngươi sẽ tin sao? Ngươi sẽ không cảm thấy là Khương tiểu thư bị điên?

Người chất vất lập tức câm nín.

Càng nhiều người biết ơn Khương gia vì những việc tốt họ đã làm.

Hầu như là Lâm Tịch nói thế nào, dân chúng liền làm như thế đó, bọn họ nghe nói lúc trước Thất tiểu thư Khương gia được xưng là "Thất tiên nữ," quả nhiên không sai, tiểu thư nhà quan nào sẽ làm được như vậy, Khương tiểu thư tuyệt đối chính là thần tiên hạ phàm, là Bồ Tát sống đến cứu vớt dân chúng ra khỏi bể khổ!

So với những bộ mặt vĩnh viễn chỉ biết tham lam của Diêu gia, Khương gia mới thật sự thương xót dân chúng, tiếng hô ủng hộ lập Khương gia vang vọng cả nước.

Cho nên mới nói, tiết tấu là bảo vật, chỉ cần mang nó thật tốt.

Chẳng qua những người kia nói thực sự quá buồn nôn, cái gì lo trước nỗi lo của thiên hạ chứ, cho dù da mặt Lâm Tịch có dày, cũng cảm thấy cực kỳ xấu hổ, nàng mạnh mẽ kiềm chế, vẫn tiếp nhận tất cả như cũ.

Tốn công tốn sức làm những việc này, chính là muốn Diêu gia hoàn toàn mất đi lòng dân, Lâm Tịch cố gắng trong phạm vi khả năng của mình, ít tạo sát nghiệp.

Không có chuyện gì tàn khốc hơn thay đổi triều đại.

Hưng, dân chúng khổ; vong, dân chúng khổ.

Lâm Tịch cũng không muốn lấy việc của bản thân khiến chiến tranh nổi lên bốn phía, nàng hi vọng có thể hoàn thành thật tốt tâm nguyện của người ủy thác trong khả năng của mình, hơn nữa người dân có thể ít thương vong một chút.

Cho dù nàng biết Khương San là người có khí vận lớn, những thứ này vì trợ giúp nàng ta hoàn thành tâm nguyện mà tạo thành nhân quả, tất cả đều do nàng ta gánh chịu, nhưng Lâm Tịch vẫn cố gắng tránh những cuộc chiến quy mô lớn, mặc dù nhân quả thuộc về người ủy thác, nhưng dù sao người cũng do Lâm Tịch giết!

Nàng không thích chiếm thân thể người ta, lấy danh nghĩa "Ta là vì báo thù cho ngươi, vì tốt cho ngươi" thì có thể muốn làm gì thì làm.

Có thể nói, kỳ nhân Vu Đắc Thủy cộng thêm chuyên gia tinh tượng Trương Tả Đường, Khương Duy cùng Ngũ Lục Thất, đã tạo thành một đội quan hệ xã hội đủ tư cách dốc hết toàn lực vì Lâm Tịch tạo thế.

Bọn họ thành công rồi.

Lúc trước người đi vào Vạn Lâm Huyện đều là nạn dân áo rách quần manh, mà bây giờ, có không ít người mang theo vật tư với số lượng lớn đến đây đầu nhập vào, thậm chí còn có võ tướng mang theo binh mã Đại Sở trực tiếp tới hàng.

Trong lúc nhất thời ba Huyện thành lớn đầy người hết chỗ.

Lâm Tịch cũng trưng binh chiêu công, nhưng tất cả đều có thù lao, muốn ra sức để có tiền đồ, vậy cùng tỷ tham gia vào quân đội đi. Muốn kiếm tiền nuôi gia đình, cùng Vu Đắc Thủy làm ruộng xây dựng hợp tác xã đi.

Từ tháng chín đến đầu tháng mười, hầu như không có một ngày nắng, toàn bộ Đại Sở đều bị bao phủ trong mưa dầm tầm tã.

Nước sông dâng cao khắp nơi, giao thông nhiều nơi bị gián đoạn, cho dù Lâm Tịch đã nhắc nhở, rất nhiều nơi vẫn có xác chết trôi nổi, vô cùng thê thảm.

Từ khi Diêu Văn Trạm biết được người ở sau lưng ủng hộ Khương Duy là Khương gia, đã hoàn toàn không bình tĩnh. Cùng với những biện pháp cứu người mà Khương gia công bố và những lời tiên tri sau này, Diêu Văn Trạm biết, hắn đã không còn hi vọng.