Mây Đen Gặp Trăng Sáng

Chương 116: (¯`•._) Đàm Giảo (16.2)





Cúp điện thoại, nước mắt của tôi sắp trào ra. Trước kia cảm thấy Tráng Ngư cũng coi như là có chút nghĩa khí, không nghĩ tới cô ấy lại nghĩa khí như vậy. Bởi vì có những lời này của cô ấy, tôi không còn cảm thấy luống cuống nữa. Sợ gì chứ, thời gian xoay ngược đã xảy ra, cứ đối mặt là được rồi. Tôi nhìn Ô Ngộ, có được người tốt như vậy, còn có bạn tốt như vậy ở bên cạnh tôi mà.

Tuy vậy trong lòng vẫn bất an khổ sở, cho đến tận chiều mới có thể buông xuôi, vùi đầu vào trong ngực Ô Ngộ. Đây hoàn toàn vi phạm với phương châm trêu chọc mà không chủ động của tôi, nhưng mà... tôi chẳng quan tâm nữa. Tôi chỉ muốn vùi mặt trong lồng ngực anh, anh không biết việc được người đàn ông mình yêu mến ôm có ý nghĩa như thế nào với phụ nữ đây, đủ để cho tôi chống đỡ tất cả sóng gió và sợ hãi bên ngoài.

Tôi căng thẳng cố chấp vùi mặt vào trong ngực anh, nhưng nghĩ đến anh nhiều lần từ chối nên tay không dám giơ lên ôm anh. Đúng rồi, có phải tôi chưa từng ôm anh không... đang suy nghĩ miên man, bên hông đột nhiên nặng hơn, là tay anh ôm vào.


A Ngộ, em thực sự sa vào anh rồi.

Hôm sau là ngày xảy ra hoả hoạn trong quá khứ. Tôi dậy vô cùng sớm, tâm sự nặng nề, chỉ muốn một mình đi ra ngoài sắp xếp lại suy nghĩ. Những người khác còn chưa rời giường kể cả Ô Ngộ.

Sáng sớm trong núi vô cùng lạnh, tôi mặc cả hai chiếc áo len mua trong chợ, vo tròn tay áo, đi ra khỏi nhà họ Trần. Nơi này ít người lui tới, không có thú hoang, không có nguy hiểm.

Trời dần sáng lên.

Trong đầu tôi nghĩ đến đủ thứ chuyện, bất giác đi tới sâu trong rừng. Khi tôi phát hiện ra mới thấy xung quanh mình là bóng cây um tùm, vô cùng yên tĩnh, chợt cảm thấy hơi sợ hãi, nghĩ đến có lẽ Ô Ngộ cũng đã dậy rồi, định quay về lại phát hiện dưới một cây lớn hình như chôn thứ gì đó.

Tôi đi từng bước cẩn thận đến gần, lúc thấy rõ, lắp bắp kinh hãi.


Là một con mèo chết.

Con mèo kia rất gầy, cũng rất bẩn, hình như là mèo hoang, nhưng nhìn cẩn thận thấy lông trên đỉnh đầu bị nhổ sạch, lộ ra hai móng vuốt đầy máu, trên người cũng có không ít vết thương, rõ ràng là đã từng bị ngược đãi.

Tôi cảm thấy khó chịu trong lòng, hơi ngột ngạt, vừa định rời đi thì dó ánh mắt tôi quá sắc bén nhanh nhạy lại liếc qua một thân cây cách đó không xa cũng ném thứ gì đó.

Tôi thoáng do dự, lại đi qua.

Bốn con.

Trong khu rừng này, tôi lại phát hiện được thêm bốn thi thể mèo và chó bị ngược đãi. Có con được chôn, có con hoàn toàn không kiên nhẫn chôn mà nhét vào cành khô. Cho đến khi không tìm thêm được thứ gì khác tôi mới vội chạy về, nhưng trong đầu xuất hiện rất nhiều suy nghĩ.


Nếu là một hai con còn có thể nghĩ là người xấu nào đó làm trò quái đản, nhưng liên tiếp bốn con hơn nữa bị ngược đãi vô cùng hung ác, có con mèo còn bị rút ruột ra.

Theo như tôi biết ngược đãi động vật nhỏ, các hành động dâm loạn đồ lót đều là quá trình biến thái sơ cấp. Vĩ dụ như từ đầu đều ngược đãi động vật nhỏ thoả mãn chính mình, cho đến ngày nào đó không còn thoả mãn được nữa. Nhìn thời gian bốn con vật này chết không cách quá xa, chứng tỏ hành vi của người kia gần đây rất dày đặc. Tâm trạng của gã gần như bùng nổ.

Tôi đi ra ngoài rìa cánh rừng, nhà tổ họ Trần đứng sừng sững phía trước, vẫn là phong cách cổ xưa trang trọng quý khí. Sau lưng là núi non trùng điệp, còn thôn xóm nằm ở chân núi đằng xa.




— QUẢNG CÁO —