Đế Ngạo Thiên nhìn thanh niên trước mặt, trong mắt đồng dạng có vẻ ngưng trọng. Giao phong vừa rồi nhìn thì có vẻ hắn chiếm lấy thượng phong, nhưng cũng không tạo thành thương tổn quá lớn cho đối phương, đủ để cho thấy thực lực không vừa của người này.
Đặc biệt là nghĩ đến đối phương còn nhỏ hơn mình mười tuổi, sự kinh ngạc trong lòng càng thêm kinh đào hải lãng.
Bất quá ánh mắt Đế Ngạo Thiên dời chú ý tới Tần Y mang theo sự si mê, rõ ràng không để ý tới phản ứng của Nghệ Phong. Hắn đi đến trước mặt Tần Y lên tiếng: - Đã lâu không gặp.
Tần Y gật đầu với Ngạo Thiên, thản nhiên nói: - Ra mắt Tiên Đế.
Đế Ngạo Thiên nhìn Tần Y nói: - Gọi ta là Ngạo Thiên được rồi.
Nghệ Phong nhìn một màn này có chút ngẩn người, quay đầu nhìn về phía đám người Tần Trấn như có cùng chung mối thù. Nghệ Phong sững sờ, lập tức thầm nghĩ mắng to: - Ta kháo, người này rõ ràng đào góc tường. Chức nghiệp cao thượng cỡ này, muốn làm cũng phải để ta làm, lúc nào đến phiên góc tường của ta bị người khác đào?
Nghệ Phong đi về hướng trước, nhìn Tần Y nói: - Đi thôi!
Đế Ngạo Thiên thấy Tần Y như là con chim non nép vào người Nghệ Phong, hắn có chút kinh ngạc, trong lòng dâng lên cảm giác đau đớn đến nỗi không một ngôn ngữ nào có thể diễn tả. Hắn sững sờ nhìn nữ tử tuyệt mỹ đã không thuộc về mình. - Ý của nàng là gì? Là biểu thị điều gì sao?
Nhìn Tần Y nép mình vào ngực Nghệ Phong, trong lòng Đế Ngạo Thiên dâng lên một cỗ ghen ghét trước nay chưa có. Sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong và Tần Y mang theo vẻ không cam lòng cùng si mê.
Thấy thần sắc đối phương như thế, Nghệ Phong không cần nghĩ cũng biết đối phương có tâm tư gì. Trong lòng hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ khinh thường đối phương. - Hắn là gì của nàng?
Đế Ngạo Thiên cố gắng dẹp loạn cảm xúc, trong lòng còn mang một tia hi vọng may mắn. Câu hỏi gần như ngu ngốc này khiến nhị đệ tử của Tiên Đế từ mặt đất đứng dậy lắc đầu, điều này rõ ràng như vậy còn muốn hỏi sao? Bất quá, hắn cũng minh bạch cách nghĩ của Đế Ngạo Thiên – hắn đang kỳ vọng vào sự may mắn.
Thế nhưng, một câu nói của Tần Y khiến sắc mặt Đế Ngạo Thiên không còn chút huyết sắc nào, hắn nhìn Tần Y mang theo mãnh liệt không cam lòng. - Là nam nhân của ta.
Một câu trực tiếp như thế từ trong miệng một nữ nhân với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến thính giác nguyên một đám người đã bị kích thích thật lớn, lộ ra vẻ hâm mộ cùng ghen ghét đến cực điểm.
Đế Ngạo Thiên gắt gao nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong mang theo địch ý mãnh liệt. Đối với ánh mắt như vậy, Nghệ Phong lạnh nhạt nhìn lại, trong mắt mang theo khinh thường cùng mỉa mai. - Thật không ngờ, còn chưa đấu với ngươi, ta đã thất bại một hiệp.
Đế Ngạo Thiên nhìn Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
Nghệ Phong thản nhiên nói: - Yên tâm, số lần ngươi bại sẽ ngày càng nhiều. Từ lúc vừa mới bắt đầu, điều này đã định trước.
Đế Ngạo Thiên nhìn Nghệ Phong cười ha ha nói: - Thế nhưng ta cho rằng, về sau người một mực bị bại xuống sẽ là ngươi… Kể cả nàng.
Nói xong, Đế Ngạo Thiên chỉ vào Tần Y.
Tần Y thấy tay của đối phương chỉ vào nàng, nàng nhíu mày nhìn Đế Ngạo Thiên cực kỳ bất mãn nói: - Ngươi dám động tới hắn, ta sẽ giết ngươi!
Những lời này khiến bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, những lời này vừa phát ra, bọn có một cảm giác nhiệt độ bốn phía giảm xuống rất nhiều. Quá lạnh! Rõ ràng khiến người ta không chút hoài nghi tính chân thật của những lời này.
Đế Ngạo Thiên sững sờ nhìn Tần Y, thật không ngờ nàng sẽ nói ra những lời như thế nói. Trầm mặc hồi lâu sau, Đế Ngạo Thiên nhìn Tần Y kiên định nói: - Ta nghĩ ta có thể thay đổi được nàng.
Tần Y không nói gì, chỉ là một cỗ sát ý lăng lệ ác liệt tập trung lên người Đế Ngạo Thiên.
Nghệ Phong thấy Tần Y làm như thế thì khẽ cười cười nói: - Một tình địch mà thôi, còn không cần nàng giúp ta chống đỡ. Ha ha, bản thiếu gia cũng muốn xem một chút, người được đánh giá siêu việt sư tôn ta đến cùng có đúng như lời đồn hay không. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ánh mắt Đế Ngạo Thiên dời khỏi người Tần Y quay đầu nhìn về phía Nghệ Phong nói: - Ta cũng muốn xem, người năm đó một mực áp chế sư tôn ta có thể dạy dỗ ra một đồ đệ rất mạnh hay không. - Yên tâm! Sư tôn ta có thể áp chế sư tôn ngươi một bậc, ta tự nhiên có thể áp chế ngươi một bậc.
Nghệ Phong đối chọi gay gắt.
Khí thế của hai người như có như không giao phong trên hư không, từng thanh âm rít gào xuất hiện. Ánh mắt gườm nhau, điện quang chớp động.
Mọi người thấy một màn như vậy đều lui về phía sau.
Trình Khải thấy thế liền gật đầu ra hiệu với đám người Tần Trấn để bọn họ lui ra ngoài.
Tần Y đứng sau lưng Nghệ Phong không di động, Trình Khải nói với nàng một câu. Tần Y nghĩ đúng là vẫn nên lui ra ngoài, nam nhân đã ra mặt, nàng liền trở thành một nữ nhân nhu thuận.
Khí thế không ngừng tăng lên, trong hư không hình thành từng đạo vòng xoáy. Theo khí thế không ngừng gia tăng, vòng xoáy trong hư không càng lúc càng lớn.
Mọi người nhìn vòng xoáy khổng lồ trên hư không gần như trăm mét, nguyên một đám líu lưỡi. Chỉ cần khí tức từ phía trên lộ ra, bọn họ đã cảm giác được tim mình đập nhanh hơn. Đối với thực lực cả hai người, tất cả cũng có được hiểu biết đại khái.
Hai người vẫn chưa động thủ, đấu khí không ngừng hóa thành thực chất giao phong ở trên hư không. Hai cỗ đấu khí bị kích động khiến vô số phong duệ rít gào, từng đạo kình khí chưa tiêu tán lan ra qung quanh. - Phanh!
Dưới sự khu động của hai người, hai cỗ khí thế trong hư không đụng vào nhau, lập tức trong vòng xoáy bộc phát vô số cơn lốc. Cơn lốc khủng bố trùng kích xuống dưới khiến nguyên một đám võ giả thi triển lực lượng ngăn cản. - Uy áp của Tà Đế, quả nhiên danh bất hư truyền. Không biết các chiêu thức khác như thế nào.
Đế Ngạo Thiên nhìn Nghệ Phong cười to, thu hồi khí thế, đấu khí trong cơ thể bạo tuôn, chuyển tới cánh tay.
Nhìn khí thế của mình chiến ngang tay với Đế Ngạo Thiên, trong mắt Nghệ Phong hiện lên vẻ thận trọng. Xét khí thế tại đám Quân Cấp đồng cấp, Nghệ Phong vẫn cho rằng không có địch thủ. Thật không ngờ, Đế Ngạo Thiên không kém hắn chút nào. Khó trách Tiên Phủ có thể đấu lâu với Tà Tông như thế, chỉ cần điểm này, có thể nhìn ra một chút nội tình bên trong. - Đang muốn lĩnh giáo.
Nghệ Phong nhìn Đế Ngạo Thiên, hắn cố gắng muốn nhìn thấu thực lực của đối phương. Thế nhưng vô pháp dò xét. Có lẽ đối phương cũng có công pháp kỳ lạ không để cho người khác đơn giản nhìn thấu.
Mang theo vẻ cảnh giác, đấu khí Nghệ Phong trong cơ thể tuôn ra, hắn nhìn chăm chú Đế Ngạo Thiên. Lần thứ nhất giao thủ, Nghệ Phong biết rõ lực lượng đối phương mạnh hơn hắn không ít. Mà với tư cách Tiên Đế đương đại, khẳng định không thể dựa theo Quân Cấp bình thường mà đánh đồng.
Lực lượng của hai người không ngừng tuôn ra xông thẳng lên trời, mây xanh dưới sự trùng kích mãnh liệt triệt để bị xé nát. Đồng thời, thân ảnh hai người lóe lên lao về phía đối phương, cánh tay vung lên, lực lượng đều công kích vào những chỗ hiểm yếu của nhau.