" Tôi ra ngoài sẽ về nhanh nếu như sáng mà tôi chưa về thì làm đồ ăn cho cô ấy giúp tôi " ông khẽ gật đầu như đã hiểu rồi nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn quay lưng rời đi.
Chiếc xe lăn bánh nhanh chóng rời khỏi căn nhà. Trong màn đêm tĩnh mịch một chiếc Bugatti Chiron Profilée chạy vèo vèo trong đêm. Đến trước một tòa nhà lớn anh dừng xe rồi bước xuống. Một đám người to lớn nhanh chóng bước ra chào đón anh.
" Lão đại anh đến rồi các anh khác đang ngồi chờ anh trong đó "
Nguyễn Thành Trung Tuấn bước vào trong đi thẳng đến chiếc ghế lớn giữa phòng. Xung quanh anh lần lượt là Vương Quốc Hoàng,Ngô Nhật Huy,Lưu Quang Phong. Những tên đàn em thân hình to lớn khuôn mặt bặm trợn đứng xung quanh nghiêm nghị nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn.
" Lão đại hôm nay có chuyện gì mà anh triệu tập bọn em gấp thế? " Vương Quốc Hoàng cợt nhả lên tiếng. Lưu Quang Phong bên này cũng lên tiếng. " Cậu không biết là hôm nay Trương Hà Ninh cho người bắt chị dâu sao? " Ngô Nhật Huy hốt hoảng lên tiếng.
" Thế chị dâu có bị sao không? " ba người đưa mắt nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn. Anh khẽ lắc đầu. Cả đám người như trút được gánh nặng.
" Thế hôm nay anh triệu tập bọn em đến đây là để trả thù giúp chị dâu chứ nhỉ? " Nguyễn Thành Trung Tuấn im lặng không nói.
" Đương nhiên là không phải như thế! Nếu thật sự chỉ trả thù bình thường thì tôi không cần phải gọi mấy người các cậu làm gì! " Vương Quốc Hoàng lúc này mới nghiêm túc nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn. Hiện giờ khuôn mặt anh chẳng khác nào muốn gϊếŧ người.
" Vậy rốt cuộc là có chuyện gì? " Nguyễn Thành Trung Tuấn lúc này cũng tiếp tục lên tiếng.
" Tôi đã cho người điều tra được cô ta có dính líu đến đi cửa sau để vào giới tôi muốn tất cả các thông tin xấu của cô ta được mọi người biết đến ngay trong đêm nay! " Vương Quốc Hoàng nghe thế thì khẽ nhíu mày. Anh ta cũng không ngờ lão đại lại muốn làm tới bước này. " Được vậy em sẽ lo phần phát tác thông tin " Ngô Nhật Huy lên tiếng đầy vui vẻ. Nói về chuyện phát tác thông tin nhanh chóng thì không ai làm lại cậu ta.
" Còn nữa tôi nghe nói trước đây cô ta từng bạo lực học đường nhiều bạn học lúc còn đi học vậy Quốc Hoàng cậu giúp tôi liên hệ với những bạn học cũ đó! " Vương Quốc Hoàng gật đầu như đã hiểu.
Anh tiếp tục quay sang Lưu Quang Phong đang ngồi im lặng ở góc nãy giờ.
" Còn cậu giúp tôi nộp đơn kiện cô ta vì tội cố ý gây thương tích và bắt cóc người khác " Lưu Quang Phong cũng không nói gì chỉ ngầm nhận lời.
Cả đám người nhìn khuôn mặt đằng sát khí đang bước đi của anh thì cũng biết lần này cô gái kia toi đời rồi. Đυ.ng ai không đυ.ng lại đυ.ng đến bảo bối nhà anh.
Bên này sau khi từ chỗ diễn trở về Trương Hà Ninh như người mất hồn ngồi lì một chỗ khuôn mặt tái mét lập đi lập lại những từ vô nghĩa. Thậm chí trên đường về cô ta còn ngất đi ngất lại mấy lần vì sợ hãi. Trương Hà Ninh biết rằng nếu như để cho Nguyễn Thành Trung Tuấn tức giận thì hậu quả sẽ khó tránh khỏi những chuyện không hay. Lần này cô ta tiêu thật rồi.
sáng hôm sau khi Lê Diệp Hoa tỉnh dậy thì cũng là lúc cô bắt gặp ánh mắt Nguyễn Thành Trung Tuấn đang nhìn mình say đắm. Cô khẽ đỏ mặt quay đi chỗ khác. Thấy hành động dễ thương của cô Nguyễn Thành Trung Tuấn liền mỉm cười nhẹ nhàng rồi đưa tay xoa lên mái tóc bồng bềnh mềm mại kia
" Bé con tỉnh dậy rồi thì mau chóng thay quần áo cá nhân rồi chúng ta đi xuống ăn sáng " thấy Lê Diệp Hoa vẫn không phản ứng Nguyễn Thành Trung Tuấn liền cúi xuống nói nhỏ vào tai cô.
" Hay bé con muốn làm những hành động kịch liệt hơn để chào buổi sáng? " Lê Diệp Hoa nghe xong thì hai mắt trợn tròn nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn.
" Anh…anh đừng có mà vô sỉ " Nguyễn Thành Trung Tuấn cười nhẹ rồi nhìn mèo con đang lúng túng chạy vào nhà tắm. Nguyễn Thành Trung Tuấn đi tới gần nhà tắm trên tay cầm một túi lớn.
" Anh để quần áo trước cửa em tắm xong thì ra lấy quần áo nhé! " sợ cô ngại Nguyễn Thành Trung Tuấn ngay lập tức quay người bước xuống tầng. Mặc dù cũng muốn nhìn cô lắm nhưng anh cũng là một chính nhân quân tử.
Bước ra ngoài Lê Diệp Hoa nhìn ngó xung quanh không thấy ai thì cũng hết sức kinh ngạc cứ tưởng anh giống những tên nam nhân khác chỉ muốn nhìn thân hình nữ nhân. Không ngờ lại là một con người cũng có chút lương tâm.
Bước xuống tầng Lê Diệp Hoa lần này mới để ý rằng nhà riêng của anh rất rộng. Cô còn chưa đi hết tất cả phòng trong các căn nhà nhưng cũng biết anh là người có tiền thế nào rồi. Nguyễn Thành Trung Tuấn thấy Lê Diệp Hoa bước xuống thì liền bước lại gần cô.
" Em có mệt chỗ nào không? " đám người hầu nghe xong anh nói câu đấy thì hết sức ngại ngùng. Lê Diệp Hoa đương nhiên cũng ngại ngùng không kém.
" Anh đừng nói linh tinh tôi không có làm gì tại sao phải mệt? " thấy Lê Diệp Hoa từ ngại hóa giận Nguyễn Thành Trung Tuấn cũng biết cô đang hiểu sai ý mình. Anh cũng muốn xem suy nghĩ của cô phát triển đến đâu.
Đôi tay dài của anh nhanh chóng luồn qua eo cô sau đó cố ý nói lớn.
" Rõ ràng tối qua em…" Lê Diệp Hoa vội vã bịt miệng Nguyễn Thành Trung Tuấn lại sợ anh nói linh tinh mọi chuyện.