Tôi nghe nói Mã Lão Thái rất lợi hại, bà ấy là một vu tục của phương bắc.
Sau này cùng bà ấy giao lưu, mới hiết ngoài năng lực của mình, bà ấy còn có một hồ tiên trong thân thể, nếu có việc gì khó khăn, bà ấy liền để cho hồ tiên này giải quyết.
Hồ ly là một trong năm tiên của nhân gian, nhưng cũng được phân thành năm bảy loại.
Mỗi một sinh linh đều có những cơ hội khác nhau và ngộ tính khác nhau, ví dụ như Tiểu Nghiệt có thể đi con đường chính đạo, trong khi những dị loại khác muốn tu tiên, hầu hết đều đi vào con đường tà đạo.
Nghe Tiểu Nghiệt nói hồ tiên này là do âm hồn ngưng tụ tạo thành, tôi lập tức hiểu được tại sao hắn có thể cộng sinh hòa thuận cùng Mã Lão Thái
Hồ tiên này lúc chết nhất định không được toàn thây, giống như công chúa quỷ chỉ có một cái đầu vậy, thân thể chỉ có thể dựa vào âm hồn quỷ khí mà hình thành.
Lão hồ tiên này đạo hạnh thật nông cạn, hắn lo lắng mình không có nhà để ở, tùy thời điểm đều bị người của âm ty bắt đi, hoặc là ngoài ý muốn bị trường khí đánh đến tàn thành mây khói.
Tiểu Nghiệt căn bản không đem hắn để vào mắt, mà hắn đối với Tiểu Nghiệt cũng có chút kiêng kị, đây là thiên tính, linh miêu cắn giết hồ ly là chuyện bình thường.
Nhưng đầu hồ ly này đã có chủ, quỷ hồn ban đầu so với lão hồ tiên này nghe lời và biết nói lời cảm ơn, Tôi vốn dĩ không định làm những chuyện như giết người cướp bảo vật, sẽ tổn hại đến luân thường đạo lý, tổn hại âm đức, huống chi nữ hồ ly đó còn đang giúp tôi đi xử lý chuyện của Kỳ Khả Hân, tôi làm sao có thể lợi dụng lúc cô ấy không ở đây, đem cái đầu hồ ly giao cho người khác?
"... Mộ Tiểu Kiều, ta tu hành không dễ, bao năm qua ta đã giúp đỡ rất nhiều người. Cho ta cái đầu hồ ly. Khi nào tìm được căn nhà mới thích hợp, ta sẽ trả lại cho ngươi, được không?" Hồ Tiên co ro trên giường, lắp bắp cầu xin
“… Cái đầu hồ ly này đã có chủ nhân, ta chỉ bảo quản thay mà thôi, ngươi đừng có si tâm vọng tưởng nữa.... Vạn vật linh vật đều có trình tự, có sinh, có diệt… Mã Lão Thái đã chết, vậy ngươi cũng nên biến mất. ”Tôi đưa tay lên chậm rãi nhéo một chỉ quyết.
Trong số các chư pháp của Đạo giáo, lôi pháp là thứ nhất.
Phu lôi đình giả, là chức vụ trọng yếu của thiên địa
Vì vậy, Lôi chính là mệnh lệnh của bầu trời, vạn vật trong Tam giới và Cửu địa đều do Lôi đảm nhiệm.
Mà Lôi cũng tượng trưng cho chi khí của lục phủ ngũ nội tạng, vì vậy tu luyện lôi pháp cũng là tu luyện nội đan
Ngay cả những người bình thường cũng sẽ thường xuyên nghe thấy câu nguyền rủa những người đại nghịch bất đạo là " ngũ lôi oanh đỉnh", có thể thấy lôi pháp như mệnh lệnh của bầu trời, có địa vị cao thế nào.
Trước đây tôi không có tỉ mỉ nghiên cứu, nhưng sau lại có được Tím Tiêu Như Ý là thần khí của Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, cho nên tôi mới đi nghiên cứu một phen.
Cửu Thiên Ứng Nguyên Phủ, Vô Thượng Ngọc Thanh Vương
Lấy tâm thanh tịnh, lấy nguyện vọng to lớn, lấy trí tuệ thế lực, mà thu phục chư ma.
Ngón Hai, ba cong lên, ngón tay cái véo stato, ngón bốn năm từ từ ấn vào ngón tay cái.
Lão hồ tiên nhìn chỉ quyết của tôi từ từ thành hình, không tin nói: "Thần Lôi quyết?! Ngươi khi nào có đạo pháp như vậy?! Lần trước nhìn thấy ngươi, ngươi cùng lắm chỉ có tu vi trăm năm.....!"
"Đã bao lâu không gặp ta? Khinh bần khinh nhược, không khinh niên thiếu…… hơn nữa ngươi chỉ có đạo hạnh của hồ ly âm hồn mà thôi.... "
Hồ tiên có chút tuyệt vọng, Mã Lão Thái đã chết, hắn khó tụ âm hồn cho mình, không giống công chúa quỷ, có quỷ khí tràn đầy, hắn không có chỗ gửi thân, kết quả chỉ có một thôi.....
Bước chân của Tiểu Nghiệt thật uyển chuyển nhẹ nhàng, giống như giẫm trên mặt nước, thân hình nhanh như chớp lao về phía kia.
Tôi phối hợp với góc độ mà Tiểu Nghiệt lao tới, bấm tay niệm thần chú giáng một đạo thần lôi xuống, lưu ly trên mái nhà bị nổ tung, thành giường khắc hoa lan bị lôi điện màu tím đánh trúng, một chùm tia lửa nổ ra
Lão hồ tiên la hét thất thanh: " người đâu đến đây! Người đâu đến đây!"
Cánh cửa sau lưng đột nhiên mở toang ra, Triệu Tỷ cầm một chiếc hộp đen lao vào, tôi tưởng cô ấy muốn chống lại chúng tôi, chuẩn bị lao lên nhưng thấy anh tôi lắc đầu.
Ý anh là gì?
Anh tôi vừa rồi có đi tìm Triệu Tỷ, anh ấy chẳng nhẽ không định ngăn cản những môn nhân có mưu đồ với chúng tôi sao?
“ Tiểu Kiều!" Anh tôi lạnh giọng gọi tôi, sắc mặt lạnh lùng nhìn tôi lắc đầu.
Tôi lập tức bước sang một bên, nghe thấy tiếng gào rống kinh hoàng của Tiểu Nghiệt, rồi tiếng hét thất thanh của hồ tiên.
Thần Lôi phát nổ, tia lửa đốt cháy rèm giường, đây là hoả thần, giống như Hồng Liên Nghiệp Hoả mà Giang Khởi Vân đã từng triệu hoán, có thể thiêu dụi tất cả yêu ma quỷ quái, âm dương dị loại.
“ Sư Phụ!!” Triệu Tỷ hoảng sợ hét lên.
Lão hồ tiên như bắt được cọng rơm cứu mạng, liều mạng hét lên: " Đồ nhi ngoan, mau cứu ta! Ta biết ngươi là hiếu thuận nhất! Ta sẽ truyền hết pháp khí cho ngươi, tất cả đều truyền cho ngươi!"
" Sư phụ! Mộ Vân Phàm nói, hắn đã làm dọn sạch sẽ tầng hầm của chúng ta ---- trước tiên đừng nói đến cái này, ta đã cướp được đầu hồ ly, ngài mau bước vào đây trốn tránh đi!" Triệu Tỷ vội vàng mở nắp hộp màu đen ra
Bên trong có một cái đầu lâu màu trắng.
Đầu hồ ly?
Tôi nhíu mày, nhưng đầu hồ ly được đặt trong hộp gỗ đào của tôi mà, vậy Đây là loại đầu lâu nào?
Lão hồ tiên vui mừng, lao ra khỏi chiếc giường đang cháy, bay về phía Triệu tỷ: "Đồ đệ tốt! Ngươi vẫn còn hữu dụng! Những pháp khí quý giá nhất của sư phụ đều được cất giấu ở ám cách, Mộ Vân Phàm làm sao có thể tìm thấy được!"
Hắn vừa nói, vừa ngưng tụ thân hình chui vào trong cái đầu lâu kia.
“ Ahhh?” Lão hồ tiên sửng sốt một hồi, tôi thấy thân thể của hắn dường như bị một cổ lực lượng hút vào, sau đó phát ra tiếng kêu quái dị!
"Cái gì thế này!!! Ah ah ah!!! Ngươi, ngươi—"
Âm thanh dừng lại đột ngột.
Triệu Tỷ đóng nắp cái hộp đen lại
Tôi nhìn lướt qua, bên trong chiếc hộp toàn là sát phạt phá tà đại chú màu vàng.
Trên mặt Triệu Tỷ vẫn còn nước mắt, nhưng khóe miệng lộ ra nụ cười đắc thắng: "... Sư phụ, đây là ta đặc biệt chuẩn bị cho ngài.... Hũ tro cốt..... "
Những lá phù chú đó là của Thẩm Gia, hoá ra anh tôi nói đi xử lý đám đệ tử này, không phải là cùng đám để tử đấu pháp, mà là xúi dục.
Triệu Tỷ là một người có nhân tinh, cô ấy đã sớm cảm nhận được Mã Lão Thái khác thường, biết đại thế đã mất, chi bằng cùng anh tôi hợp tác, còn có thể kiếm một chút pháp khí, cũng có thể vẫn còn ở trong vòng tròn này kiếm ăn.
"Cuộc đời như một vở kịch, tất cả đều phụ thuộc vào diễn xuất. Triệu Tỷ đóng vai phản diện hai mặt, quả nhiên bản sắc diễn rất chân thật." Anh tôi cười nói
“Hì hì… Nhận được cái để mắt của Mộ Đương Gia.... Cho ta một cơ hội bảo toàn mạng sống, ta làm sao mà không quý trọng được?" Cô ấy cười, ném cái hộp kia lên giường.
Ngọn lửa càng lúc càng mạnh, lan sang cả thân thể Mã Lão Thái
"Mộ đại tiểu thư, trước đây ta có đắc tội với ngươi rất nhiều, cũng may không có kết đại oán gì, hy vọng ngươi giơ cao đánh khẽ cho ta một lối thoái... Ta sẽ khống chế môn nhân, trừng trị nghiêm khắc Hề Linh Chu, không bao giờ đối nghịch với Thẩm Gia, và Mộ Gia nữa!"
Cô ấy lo lắng giải thích với tôi, muốn hoá giải những chuyện không vui trước đây.
Một người như vậy, thấp kép thì dẫm đạp, thấy cao thì tôn sùng, không đáng tin cậy
"Ta biết một số chuyện về lão hồ tiên và Lão Vương Gia ở đây, ta nguyện ý nói ta tất cả, xin hai vị tha cho chúng ta.... "