Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 247



Hùng Sơ Mặc, một trong những thí sinh không được lọt vào Top 10, ở đó cắn tay áo khóc rấm rứt.

Lúc này, Mã Đức Đông tìm đến, nói: "Hùng Ca, nhờ anh mà chúng ta đã bán được 20 bộ Quang Giáp tự thiết kế!"

Hùng Sơ Mặc tính toán số tiền thưởng mà hắn có thể nhận được, phấn khích run rẩy đến mức đứng không vững.

Mã Đức Đông: "?" Chỉ là một số tiền nhỏ mà phấn khích tới nỗi quỳ gối rồi à!

Vân Ca cũng nhận được không ít lợi nhuận. Cô đầu tư một số tiền khủng vào Thiển Hạ và giờ Thiển Hạ trở thành quán quân. Cô đã thu lại số vốn ban đầu cùng một khoản lợi nhuận gấp 7 lần số vốn đã bỏ ra.

Cô cười đến híp cả mắt.

Các người chơi từng người một trở lại, theo sau họ còn có ba vị trọng tài.

Túc Quân tìm đến ba anh em Hỏa Tước Tước, Ban Phạn và Vệ Tư Lý, hỏi xem họ có muốn di cư đến Vĩnh Sinh tinh không. Hắn đánh giá cao thiên phú của ba người và có thể trực tiếp đề cử họ cho chủ tinh cầu Vĩnh Sinh Tinh để có cơ hội di cư miễn phí và hưởng các đãi ngộ hàng đầu.

Người chơi: Wow!

Vân Ca: "?"

Vân Ca: Lão già này có ý gì, cả gan dám cướp người của tôi?

Hỏa Tước Tước hỏi: "Anh chơi qua mạc chược bạch ngọc chưa?"

Túc Quân không hiểu: "Đó là cái gì vậy?"

Vân Ca ho khẽ, sau khi tiết lộ danh tính, cười nói với Túc Quân, cố ý hỏi: "Không biết ông muốn làm gì với cư dân của tinh cầu tôi?"

Túc Quân nhìn Vân Ca, nhăn mày, "Nữ chủ nhân của tinh cầu sao?"

Người chơi không hài lòng với từ "nữ" mà Túc Quân thêm vào trước từ "chủ nhân", không tôn trọng nhãi con của họ, hèn gì lại có cái khuôn mặt đầy nếp nhăn xấu xí!

Người chơi định mắng lại, Tiêu Dịch ở cạnh Túc Quân đột nhiên nói: "Tôn trọng học sinh của tôi một chút, không thì tôi sẽ phá hủy ngôi trường mà học sinh của các người xây dựng." Túc Quân tức giận phất tay áo rời đi.

Tông Kim Hải vẫn giữ khuôn mặt lạnh lùng, không nói một lời.

Người chơi ngưỡng mộ nhìn về phía Tiêu Dịch, họ đã nghe nói về người này, hắn là giáo viên của nhãi con, dáng vẻ bảo vệ học sinh vừa rồi của hắn thật ngầu!

Tiêu Dịch nhìn Vân Ca, hai tay chống hông mắng to: "Con đang làm gì vậy? Nói muốn ra ngoài xông pha, xông pha đến nỗi không còn miếng khí thế nào luôn hả? Nhìn vừa rồi xem, hệt như một đứa hèn nhát!"

"Rồi cái thân hình béo mụp này là sao? Ở bên ngoài lâu quá quên luôn việc rèn luyện hay sao? Thầy đã nói với con bao nhiêu lần rồi, nếu muốn tỏa sáng, con phải cố gắng nghìn lần, vạn lần so với những tên phế vật chỉ hơn con ‘cây gậy’. Con mới ra ngoài bao lâu mà đã bắt đầu lơ là rồi sao?"

"Ngẩng cao đầu lên, không được cúi đầu trước bất kỳ ai, khi con cúi đầu là con đã thua rồi! Nào nói cho thầy nghe, trong thời gian qua con có tiến bộ gì không?"

Vân Ca tự tin ưỡn ngực, "Có! Năng lực tinh thần đã tăng lên một cấp!"

Tiêu Dịch: "Chỉ mới một cấp, chỉ mới một cấp mà đã tự mãn như vậy. Thầy đã nói với con rồi đừng chơi chung với Trì Dư và Sở Thăng Lợi, hai tên không có tinh thần cầu tiến này sẽ dạy hư con. Trì Dư thì thôi, nhưng xem Sở Thăng Lợi xem, nó đã bị môi trường bên ngoài ảnh hưởng đến mức nào rồi kìa?"

Trì Dư: Ha, có người đáng thương hơn tôi.

Sở Thăng Lợi: Tôi có một vài điều muốn nói.

Cuối cùng, Tiêu Dịch “hừ” một tiếng rồi kéo Vân Ca đang cố vùng vẫy ra khỏi đó.

Khán giả đang định rời đi liền hướng mắt về phía này.

học sinh và giáo viên của Thần Quang đồng loạt che mặt, thật mất mặt khi có có một hiệu trưởng như vậy.

Người chơi bối rối: Nhãi con của họ, tùy tiện để cho bị kéo đi như vậy sao?

Trì Dư an ủi người chơi: "Lát nữa Vân Ca sẽ quay lại, chắc cô ấy lại bị hiệu trưởng kéo đi luyện tập."

Tông Kim Hải lén lút tới gần Hùng Sơ Mặc, "Cái kia… tôi thấy thân thủ của câu trong lúc thi đấu rất tốt..."

Hùng Sơ Mặc đặt chéo hai tay lên ngực, "Thân xác và tâm hồn của tôi chỉ thuộc về chủ tinh cầu TU787! Đừng mơ chiếm được cơ thể của tôi!"

— QUẢNG CÁO —