Một Trăm Loại Phương Pháp Tẩy Trắng Nhân Vật Phản Diện

Chương 19



Sau ba ngày, so đấu môn phái đã hoàn thành, một ngày của Vệ Thành Trạch lại trở nên nhàn nhã không chút gợn sóng như lúc trước. Chỉ là Tần Tử Tấn không ở đây, Phó An Diệp vì sự vụ mà phải hạ sơn, ngay cả Vệ Tử An cũng vì chiếm được linh sủng mới mà cả ngày nhốt mình trong phòng, trong một thời gian ngắn, Vệ Thành Trạch ngược lại có chút nhàm chán.

"Hệ thống, " một tay nâng cằm, một tay tùy ý mà đem nhánh cỏ trêи bàn bện thành một con châu chấu, Vệ Thành Trạch mở miệng hỏi, "Kỳ thật nhân vật chính có thể bị giết chết đúng không?"

5438:......?!

Bị lời của Vệ Thành Trạch làm kinh sợ, 5438 nhất thời ngay cả nói đều khó: "Này, kí chủ, ngươi lại định làm gì thế?! Ngàn vạn lần đừng làm xằng bậy a! Thật sự sẽ chết người đó! Thật sự thật sự sẽ chết người đó!! Đó chính là nhân vật chính đó, nhân vâth chính! Ngươi có biết......" "Câm miệng." Đối với việc mình vừa hỏi 5438 cảm thấy hối hận thật sâu, Vệ Thành Trạch nhịn không được đưa tay đè mi tâm.

5438: rõ ràng là ngươi muốn tui nói chuyện mà QAQ

Lúc mới xuyên qua, quy tắc 5438 đưa ra có ba điều. Thứ nhất, không được lộ ra sự tồn tại của hệ thống trước mặt bất cứ ai, thứ hai, không được làm cho nhân vật chính sinh ra chán ghét oán hận với hắn; thứ ba, không được thương tổn đến tính mạng của nhân vật chính.

Hai lý do trước Vệ Thành Trạch đều có thể lý giải, nhưng cố tình cái cuối cùng -- lại làm cho người ta phải nghiền ngẫm.

Lúc mới đi vào thế giới này, Vệ Thành Trạch đã có ý đồ giết chết Vệ Tử An. Nếu người bình thường gặp tình huống như vậy, tuyệt đối không thể sống sót, nhưng cố tình lại xuất hiện một hồi "Ngoài ý muốn" không hề có tí dấu hiệu nào, làm cho hành động của hắn thất bại. Như vậy xem ra, tựa hồ chuyện giết nhân vật chính, là " không làm được".

- - nếu như vậy, một khi đã như vậy, Ý nghĩa tồn tại của quy tắc thứ ba, là gì?

Thật giống như đang nói với một người không thể bay rằng "Ngàn vạn lần đừng bay lên trời vậy", vừa buồn cười mà lại không hề có ý nghĩa.

Vệ Thành Trạch không biết hệ thống bày ra những quy tắc vô dụng như vậy để làm gì, chỉ có thể chọc cười người khác. Huống chi, phản ứng vừa rồi của 5438, cũng đủ để thuyết minh vấn đề trong đó.

Cong khóe môi, đầu ngón tay Vệ Thành Trạch nhẹ nhàng mơn trớn trêи thân châu chấu, nhánh cỏ màu ngọc kia nhất thời trở nên khô vàng, chỗ hắn đụng vào, từng chút một mà hoá thành cát, rơi trêи mặt bàn.

Trách không được mỗi người đều muốn sở hữu Thiên Minh bí quyết, dù là một người còn chưa tới Trúc cơ như Vệ Thành Trạch đã có thể làm được chuyện này, nếu tu luyện tới Kim đan Nguyên anh thì còn có thể bá đạo đến mức nào? Nghĩ một chút, Vệ Thành Trạch có thể hiểu được, nguyên nhân những người kia điên cuồng với thứ này.

Nhẹ nhàng nắn vuốt ngón tay, Vệ Thành Trạch buông mắt xuống, thần sắc không rõ.

Nhìn hành động của Vệ Thành Trạch, 5438 trầm mặc một lúc lâu, rốt cục vẫn không có thể chịu nổi, thật cẩn thận mà mở miệng: "Kí chủ, ngươi sẽ không thật sự......"

"Yên tâm đi, " khẽ cười một tiếng, Vệ Thành Trạch trả lời vấn đề của 5438, "Ta sẽ không động thủ với Vệ Tử An."

- - Lúc đầu, tiến hành trò chơi theo quy tắc, mới có thể nắm giữ càng nhiều tin tức, không phải sao?

"......" 5438 tỏ vẻ, tuy rằng đã được Vệ Thành Trạch cam đoan, nhưng nó hoàn toàn không thể nào yên lòng nổi là sao nhể? Có một ký chủ làm người ta không ngớt lo như vậy, thật sự là rất khổ bức a có được không?!

5438 đột nhiên nghĩ, lúc trước chuyện mình cố gắng ngậm đắng nuốt cay cướp được nhiệm vụ này thực sự là quá sai lầm rồi.



Không thèm để ý 5438 nghĩ gì, Vệ Thành Trạch cầm lấy mấy nhánh cỏ trêи bàn, tiếp tục tết. Đây là việc gần đây hắn thích làm, lúc nhàn rỗi không có việc gì, sẽ lấy vài nhánh cỏ tết thứ này thứ kia, từ châu chấu, trang sức hay chút đồ chơi nhỏ, còn có thuyền buồm linh tinh gì đó, hắn đều đã thử tết một lần. Kết cục của những thứ đó, cũng giống như con châu chấu lúc nãy, trở thành một đống cát trêи bàn, mà phần lớn là được hắn đem đi tặng người. Suy từ bộ dạng của Liễu Như Ngọc, mấy thứ đồ này, thực sự rất được nữ hài tử yêu thích.

Nhìn thấy con thỏ trông rất sống động đang nhanh chóng thành hình trong tay Vệ Thành Trạch, 5438 yên lặng nuốt xuống một ngụm máu.

...... Kỹ năng ghẹo gái của ký chủ đã max level hết thế này, lại nhất quyết không chịu ghẹo gái thế này thì làm sao bây giờ? Làm! Sao! Bây! Giờ!

5438 cảm thấy, không hệ thống nào còn có thể buồn bực được như nó.

Nhịn không được mà thở dài, 5438 chuẩn bị cảm thán chút chút về công việc của ký chủ, đột nhiên nhận ra chuyện gì, nhất thời liền nhịn không được kinh hô một tiếng: "Di? Di! Di?!"

"Sao vậy?" Vì cái tính chuyện gì cũng có thể ngạc nhiên của 5438, Vệ Thành Trạch không có phản ứng gì quá lớn với hành vi của nó, ngay cả động tác trêи tay cũng không dừng lại chút nào.

Nếu là trước đây, 5438 chắc chắn sẽ bị hành động không coi trọng mình của ký chủ làm cho ai oán, nhưng hiện tại, nó hoàn toàn không thèm chú ý tới chuyện này: "Kí chủ kí chủ! Ngươi mau đến xem! Số mệnh đột nhiên lập tức tăng lên thiệt nhiều! Thế mà lại tăng đó! Vẫn còn đang tăng! Ngươi mau đến xem a!"

Vệ Thành Trạch nghe vậy động tác trêи tay khựng lại một chút, khóe môi hơi cong lên, lộ ra nụ cười ôn nhu: "Nhìn em gái ngươi."

5438:......

5438 bán xuẩn lúc này mới để ý, mặt bản này chỉ có nó nhìn thấy được, nó xấu hổ mà ho khan hai tiếng, làm bộ như vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì: "Khụ khụ. Này, dù sao thì số mệnh tăng thiệt nhiều thiệt nhiều nha!"

"Ân, thì sao?" Vệ Thành Trạch nhíu mày, thuận miệng lên tiếng.

...... Sao lại nói thì sao? Đó chính là số mệnh đó! Có thể phản ứng chút hay không a?!

5438 tỏ vẻ, thái độ lãnh đạm của ký chủ nhà mình, quả thực làm cho người ta...... A, không, làm cho hệ thống mệt giác có được không.

Đợi một lát, không thấy 5438, Vệ Thành Trạch có chút bất đắc dĩ thở dài, mở miệng nói chuyện với 5438 mang chỉ số thông minh đáng thương hại: "Được rồi, độ hảo cảm của Vệ Tử An thì sao?"

"A? Nga...... Tui xem xem!" Lúc này mới hiểu được ý của Vệ Thành Trạch, 5438 vội vàng quay đầu lại thăm dò độ hảo cảm của Vệ Tử An, vừa thấy, nó nhất thời liền bị doạ sợ, "Ngoạ tào! Độ hảo cảm của hắn sao mà cao dữ vậy!" Nó còn chưa quên, lần trước, hảo cảm của Vệ Tử An với Vệ Thành Trạch, vẫn là số âm đúng không? Sao mà lập tức tăng vọt lên như vậy được chớ?

So với 5438 đang khϊế͙p͙ sợ, phản ứng của Vệ Thành Trạch phải gọi là vô cùng trấn định.

"Hắn chắn rất nhanh sẽ tới tìm ta." Buông con thỏ chưa hoàn thành trong tay xuống, Vệ Thành Trạch hơi nheo mắt lại, tươi cười trêи mặt mang theo tao nhã không thể nói rõ.

Bộ dáng Vệ Thành Trạch làm 5438 không khỏi mà ngẩn ngơ, một hồi lâu sau mới phục lại, có chút chật vật mà dời mắt, giống như đang che giấu gì đó, liên tiếp hỏi: "Ai? Vệ Tử An á? Tại sao? Kí chủ ngươi làm cái gì a?"

"Ngươi rất nhanh sẽ biết." Ý vị thâm trường mà nói một câu, Vệ Thành Trạch cúi đầu, tiếp tục làm thứ còn chưa hoàn thành trêи tay.

5438:...... Sao suốt ngày là câu này chớ!



5438 cảm thấy, nếu nó có thân thể, khi nghe xong những lời này, chắc chắn sẽ nhịn không được trực tiếp cho Vệ Thành Trạch một cái tát vào mặt.

Bất quá, rất nhanh 5438 liền phát hiện, Vệ Thành Trạch thật đúng là không lừa nó.

Ngay buổi tối ngày thứ ba, Vệ Tử An đến tìm Vệ Thành Trạch. Từ sau khi hai người chạm mặt nhau ở Cực phong, đây là lần đầu tiên Vệ Tử An chủ động liên hệ với Vệ Thành Trạch, 5438 thực hoài nghi Vệ Thành Trạch lúc nó không biết, đã làm chuyện gì đó.

...... Được rồi, làm một hệ thống mỗi ngày hai mươi bốn giờ đều đi cùng Vệ Thành Trạch, 5438 tỏ vẻ, kết luận này không đáng tin chút nào.

Cho nên nói, Vệ Thành Trạch rốt cuộc làm như thế nào nhể? 5438 cảm thấy lòng nó thật như vuốt mèo cào qua không ngừng, hiếu kỳ đều đã sắp phun ra đến nơi rồi.

Đối mặt với 5438 không ngừng truy vấn, Vệ Thành Trạch nhả ra ba chữ: "Liễu Như Ngọc." Sau đó, hắn thế nào cũng không mở miệng nữa.

5438: Giả thần bí là bệnh, phải trị biết không (╯‵□′)╯︵┻━┻

Nhưng đáng tiếc, dù có làm ầm ĩ đến thế nào 5438, Vệ Thành Trạch cũng không thèm giải thích gì thêm cho nó.

Đi vào nơi Vệ Tử An ước định, Vệ Thành Trạch nhìn bốn phía, ánh mắt lộ ra thần sắc vừa lòng.

Vệ Tử An còn chưa đến, hắn tuỳ ý chọn một nơi ngồi xuống nhắm mắt dưỡng thần.

"Kí chủ......" Mới bị Vệ Thành Trạch hung hăng đả kϊƈɦ không lâu, 5438 rất nhanh lại vừa lên sẹo đã quên đau, kiềm chế không được tính tò mò của mình mà mở miệng, "Ngươi sao phải chọn gặp mặt trong này chớ?"

Vệ Thành Trạch chọn phía sau Cực phong, một bên là đoạn nhai, ngày thường rất ít người đến đây -- đương nhiên, chuyện quan trọng hơn là nơi này vốn nên là nơi Vệ Tử An vì ngoài ý muốn mà ngã xuống vách núi. Dưới vách núi này, Vệ Tử An còn lấy được pháp môn của ma tu. Đương nhiên, công pháp này, sau khi được hắn thay đổi, đưa cho yêu nữ ma tu ái mộ mình, cũng là thủ hạ tâm phúc của Phó An Diệp, lúc trước bôi thuốc cho Vệ Tử An, người để lại dược bình. Hoặc cũng có thể dùng một câu thông tục dễ hiểu hơn một chút để giới thiệu -- nữ chính chính quy cuả Vệ Tử An.

Giống như Vệ Tử An, dù hắn có ban đều mưa móc cho hậu cung đến đâu thì luôn có một người đặc biệt nhất đối với hắn. Mà Mộc Cận đối với Vệ Tử An chính là sự tồn tại như vậy.

- - đương nhiên, đây là chỉ Vệ Tử An không gặp Vệ Thành Trạch. Về phần hiện tại...... Ngẫm lại người dù chán ghét Vệ Thành Trạch đến nông nỗi kia, vậy mà vẫn bảo quản bình dược kia như trước, 5438 liền nhịn không được muốn thắp cho Vệ Tử An một cây nến. Nó thật sự có chút mờ mịt, tại sao bình dược kia lại quan trọng với Vệ Tử An đến như thế, cũng như nó không hiểu tại sao rõ ràng có phương pháp ôn hòa lại không tốn công, Vệ Thành Trạch thế mà vẫn muốn chọn phương thức kia, để cướp đoạt số mệnh của Vệ Tử An.

Bất quá, rõ ràng, cũng như mọi lần, Vệ Thành Trạch không giải thích cho 5438.

Vệ Thành Trạch luôn lập kế hoạch, thực thi thậm chí nghiệm thu thành quả một mình, mà người khác -- không phải quân cờ, thì chính là người ngoài cuộc.

Hắn giống như một người thả câu bên bờ sông một mình, dù bên cạnh hắn có bao nhiêu người đi nữa thì cũng chẳng liên quan gì tới hắn cả.

Không biết tại sao, 5438 đột nhiên cảm thấy khó chịu, ngay cả chính nó cũng không biết nó đến tột cùng khó chịu vì cái gì.

"Đến rồi." Không đợi 5438 cẩn thận suy nghĩ lại về ý nghĩ của mình, Vệ Thành Trạch lên tiếng. Theo ánh mắt của Vệ Thành Trạch, 5438 quả nhiên thấy được Vệ Tử An đang đi tới bên này.