Mục Thần

Chương 287: Cuộc thi khiêu chiến bắt đầu



Mọi người quay về Lôi Phong Viện, trên đường đi, Mục Vỹ không nói không rằng, chỉ điều hoà hơi thở.

“Chắc là người đã thi triển một môn thân pháp nào đó nên giờ người không thể thi triển võ kỹ thân pháp nữa? Nếu không kể cả là mấy người Tiêu Bất Ngữ hay Vương Hinh Vũ cũng sẽ bị người bỏ xa phía sau rồi”.

Thấy Mục Vỹ im lìm, Lâm Hiền Ngọc lên tiếng.

“Nhiều lời thế nhỉ!"

“Thật lòng mà nói, nhiều lúc, thuộc hạ cũng không thể hiểu được người. Lúc đó thiếu chủ không chắc người gặp nguy hiểm có phải học trò của mình hay không mà, có cần phải liều mạng như vậy không?”

"Ai biết được chứ..."

Mục Vỹ cười cợt rồi lắc đầu nói: “Sao? Ngươi đã bị nhân cách vĩ đại của ta làm cảm động chưa? Hay là ở cạnh ta thêm ba năm nữa đi?"

“Người cứ mơ đi!”

Thấy Mục Vỹ vẫn còn tâm trạng bùa giỡn, Lâm Hiền Ngọc cười khố một tiếng rồi không nói gì nữa.

Thân pháp Mục Vỹ thi triển là Mị Ảnh Quỷ Bộ, một môn thân pháp trong Mị Ảnh Thần Tông Môn.

Môn bộ pháp này chú trọng sự quỷ dị, lẽ ra chỉ có võ giả cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ tám và khai thông huyệt Phong Trì mới có thể thi triển được, nhưng Mục Vỹ đã vượt qua cảnh giới của bản thân.

Nhưng hắn không ngờ lực phản phệ lại mạnh tới vậy.

Thấy sắc mặt hơi mệt của Mục Vỹ, Mục Phong Hành ở trong đám đông cũng không nói gì.

Cậu ta đang tu luyện Mị Ảnh Thần Tông Môn do Mục Vỹ truyền cho nên đương nhiên biết tại sao Mục Vỹ lại bị thương.

“Có đáng không chứ?”, Mục Phong Hành nhìn Mục Vỹ rồi nghĩ thầm.

Cả đoàn người bắt đầu hướng về Lôi Phong Viện, trên đường đi bầu không khí giữa các lớp cao cấp rất sôi nổi.

“Này, ngươi nghe nói gì chưa? Lớp chín cao cấp. giờ thảm rồi, từ bảy người giám còn năm người tham gia thi đấu!”

“Đáng đời, ha ha... Để ta xem lần này bọn họ còn vênh váo nữa không, chậc, đúng là hả lòng hả dạ”.

“Đúng đấy, cóc ghẻ mà tưởng mình là rồng trong. thiên hạ à? Lần này, ta phải diệt sạch nhuệ khí của bọn nó mới được."

Nghe tin lớp chín bị phạt, chỉ được năm người tham gia thi đấu, các lớp cao cấp khác đều hả hê.

Đoàn người tiến vào Lôi Phong Viện, xung quanh sân luyện võ bây giờ đã đông kín người ngồi xem trên các khán đài.

Không ai có thể bỏ qua cuộc thi của khối cao cấp.

“Năm trò đi theo ta!”

Mục Vỹ nhìn nhóm Mặc Dương rồi nói: “Cuộc tỉ thí lần này của mười tám lớp sẽ khiêu chiến theo số thứ tự, bắt đầu từ lớp mười tám khiêu chiến lớp mười bảy, người thẳng sẽ tiếp tục khiêu chiến. Như vậy thì sau tám vòng đấu nữa mới có lớp khác khiêu chiến lớp chín chúng ta.”

“Ta rất yên tâm về năm trò, vì thế cứ lượng sức mà đấu, đừng miễn cưỡng bản thân quá. Nếu thấy không ổn thì ta vẫn còn cách khác!”

“Thầy Mục yên tâm ạ, chúng trò nhất định sẽ dạy cho bọn họ một bài học!”, Tiêu Khánh Dư bừng bừng khí thế nói.

“Sư phụ, con sẽ cố hết sức ạ!”

“Ừ!"

Mục Vỹ vỗ vai bọn họ, sau đó ho khan vài tiếng rồi che miệng cười nói: “Ta đi nghỉ một lát đây, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình!"

“Vâng!"

Bọn họ quay người đi, Mục Vỹ xoè tay ra, giữa lòng bàn tay là máu tươi đáng sợ.

“Chỉ là tầng thứ năm thi triển Mị Ảnh Quỷ Bộ thôi mà, gì mà khiếp thế này...”, Mục Vỹ cười khổ lắc đầu, nhìn máu tươi trong lòng bàn tay rồi tự giễu.

"Đại ca!"

Không biết Mục Phong Hành xuất hiện bên cạnh Mục Vỹ từ lúc nào, cậu ta đưa một chiếc khăn tay ra.

“Tiểu tử này... Ta không sao!"

"Đại ca, huynh yên tâm, đệ nhất định sẽ thắng!”

Mục Phong Hành gật đầu.

Thật ra ban đầu, cậu ta không thể ngờ Mục Vỹ lại đồn nhiều tâm huyết cho lớp chín đến vậy.

Đến chính Mục Vỹ cũng ngạc nhiên vì điều này.

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung.

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Vòng thi thứ hai chính thức bắt đầu!

Đầu tiên là lớp mười tám khiêu chiến lớp mười bảy!

Trận đấu vừa bắt đầu, học trò của hai lớp đã nhảy lên sàn đấu và lao vào nhau ngay.

Mục Vỹ không có hứng thú với trận đấy này, nên đi tìm một chỗ để dưỡng thương.

Bây giờ, hắn là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm và mở huyệt Quan Nguyên.

Ở tầng thứ năm có hai huyệt khiếu là Quan Nguyên và Khí Hải, hai huyệt khiếu này liên quan đến sự mạnh yếu bạo phát chân nguyên của võ giả, cho nên vô cùng quan trọng.

Nhưng bây giờ vì sử dụng vượt mức Mị Ảnh Quỷ Bộ, nên cơ thể của Mục Vỹ đã bị thương, kinh mạch cũng bị tổn hại.

Điều này khiến chân nguyên bạo phát của hắn trở nên yếu ớt.

Vòng đấu khiêu chiến rất nhanh, chẳng mấy đã đến lớp chín lên thi đấu, vì vậy Mục Vỹ buộc phải bình phục nhanh hơn.

Thời gian cứ thế trôi qua, trên sàn đấu vang lên tiếng hoan hô, nhảy nhớt, than văn hoà lẫn với nhau, khiến người ta inh màng nhĩ.

Nhưng tất cả chuyên này không liên quan đến Mục Vỹ.

Tinh thần của hẳn đang chìm đảm trong đầu, tư duy vây quanh lực linh hồn để không bị phân tâm bởi bên ngoài.

Kha Trạch Minh dẫn bảy học trò của lớp mười một lên sàn đấu.

“Ha ha... Các huynh đệ lớp mười một ơi, lẽ ra bây giờ chúng ta sẽ khiêu chiến lớp tám, tiếc là lớp ta bị người khác hạ một bậc rồi
chen ngang lên trước, các huynh đệ có cam tâm không?”

"Không!"

Một tiếng quát chấn động vang vọng trên sàn đấu!