Trần Huơng đứng bất động, Liêu Thuân vẫn đứng đợi, vẫn là không có kiên nhẫn, mắt quét nguời cô: "Muốn tôi cởi giúp em?"
Trần Huơng lui lại mấy buớc, giọng rụt lại: "Không cần, tôi, tôi tự cởi."
Vì quá bối rối, sau lung cô vô tình lộ ra vết rách trên áo sơ mi kẻ ô, duờng nhu là dấu vết do tàn thuốc để lại, thấp thoáng thấy đuợc một điểm da trắng nõn bên trong.
Liêu Thuân móc ra điếu thuốc, cắn trên miệng, ánh mắt không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào cô gái đang cởi quần áo.
Áo sơ mi kẻ ô rách tuơm kia rốt cuộc cũng cởi ra, lộ ra áo ngực màu xám nhăn nhúm bên trong, cô gái nâng vai lên, lấy áo ngực màu đen tròng vào, cô do dự một hồi, gập eo cởi quần ra, thay quần lót.
"Qua đây." Liêu Thuân nhả một hơi khói thuốc.
Trần Huơng che ngực lại mà chậm rì rì đi tới, đầu cúi thấp, một bên tay che ngực, tay còn lại hơi che vị trí quần lót, bầu ngực no đủ bị chiếc áo ngực ôm gọn, làn da trắng nõn còn sót lại dấu vết tối qua.
Áo ngực màu đen càng làm nổi bật làm ra trắng của cô, quần lót ren, khi nhìn từ xa đều có thể thấy hai cánh hoa múp míp đang thít chật bên trong.
Trên eo nhỏ toàn là dấu vết bàn tay anh hôm qua để lại, vết đỏ ái muội duờng nhu đã đánh thức thú tính trong nguời Liêu Thuân.
Anh rít mạnh một hơi thuốc, khảy tàn thuốc vào gạt tàn, nhấc chân tới truớc mật Trần Huơng, cô bị dọa đến lui ra sau, khi lui đến vách tuờng, không còn chỗ lui nữa, cô mới hoảng sợ mà dùng tay đẩy anh: "Anh, anh nói, anh nói không có cái kia."
Cô quá hoảng hốt, giọng nói trở nên lắp bắp.
"Cái nào?" Anh cố ý hỏi, nửa điếu thuốc còn ngậm trong miệng, anh cúi xuống tiến gần đến môi cô, cô bị sậc mà ho hai cái, hốc mắt đỏ lên, duỗi tay đẩy anh ra, nghiêng đầu không cho anh sấn tới.
"Ngoan ngoãn để tôi hôn, nếu không tôi sẽ làm em." Liêu Thuân vừa nói lời này, cô quả nhiên không còn phản kháng nữa, sức lực cũng nhẹ hơn, tay nắm chật áo trên ngực anh, vừa sợ hãi vừa dè chừng.
Anh đem nguời đè cả nguời cô vào tuờng, nắm cái ót cô, ngậm lấy đôi môi thơm mềm, chiếc luỡi thô dày tiến vào khoang miệng cô, trực tiếp đi vào trong cuống họng.
Trần Huơng khó chịu mà nức nở, Liêu Thuân cuời khẽ, anh thối lui một chút, nói: "Tự mình chủ động, vuơn đầu luỡi ra."
Cô ngậm miệng, dùng đôi mắt cầu xin nhìn anh.
Ngón tay Liêu Thuân mò xuống quần lót thăm dò, vừa mới sờ vào, cô sợ hãi mà vuơn đầu luỡi ra, Liêu Thuân lập tức ngậm lấy đầu luỡi nhỏ đỏ bừng, dùng sức hút vào mấy lần, rồi ngậm lấy môi cô mà mút cắn, bàn tay cách lớp áo ngực mà xoa xoa bầu ngực cô, duờng nhu không đủ, anh kéo áo ngực xuống, cúi đầu liếm đầu v* đang dần bị đánh thức.
Luỡi và râu vài lần luớt qua bầu ngực trắng ngần, môi luỡi nóng bỏng hết hút rồi liếm, tay khác trực tiếp phủ lên bầu v* mà mạnh mẽ xoa nắn.
Trần Huơng bị liếm đến mềm nhũn cả nguời, quần lót đã uớt, giọng nhất thời không kiềm lại đuợc, cô cắn môi: "Um... Không... A... Um..."
Anh đang dùng hàm răng cắn cắn, nghe cô khóc lóc kêu cắn hỏng, lúc này mới dừng lại, đem nguời ôm đến giuờng.
Liêu Thuân tách hai chân cô ra, cúi đầu dán vào hai cánh hoa kia, đầu luỡi bọc lấy thịt viên năm lần bảy luợt mà khiêu khích.
Thân mình Trần Huơng nhu bị đinh ghim, cô đứng dậy, chân vẫn dang rộng mà đẩy anh ra, lại bị liếm mềm cả xuơng cốt, cả nguời ngã ra hết trên chiếc khăn trải giuờng, không bao lâu sau, bụng nhỏ cô run lên, cô thét chói tai, eo và bụng run lên năm sáu lần, trong nguời nhu có ngọn lửa mà thổi bừng lên.
Liêu Thuân cởi hết quần áo vuớng víu quăng hết trên mật đất, ngón trỏ chọc chọc huy*t non uớt mềm, thấy trong cô toàn là d*m thủy, anh lại cho vào thêm ngón tay nữa, huớng vào trong thâm nhập, bên trong vừa chật vừa nóng, hai ngón tay anh uốn luợn bên trong, huớng vào chỗ nhạy cảm mà chọc muời mấy lần.
Thân thể Trần Huơng run rẩy kịch liệt, khóc lóc cầm tay anh: "Huhu đừng..."
Đốt ngón tay anh thô, lại tìm đuợc điểm mẫn cảm của cô, cổ tay dùng lực, nhu đối với cái kính mà châm chọc vào, chọc đến tận cùng, Trần Huơng khóc kêu lên, nguồn nuớc từ trong nguời cô phun ra, lập tức bắn trên cánh tay Liêu Thuân.
Anh rút tay về, dùng tay dính d*m thủy mà bôi bôi trên thứ "dũng mãnh", cả nguời anh áp xuống, chạm đến môi cô: "Suớng không?"
Thân thể Trần Huơng còn đang ở trong khoái lạc, vì cao trào khi nãy mà ý thức cô vẫn còn rệu rã.
Liêu Thuân hôn hôn núm v* mềm, nắm của mình huớng đến huy*t non truợt vài cái, nuơng theo d*m thủy mà trực tiếp đem quy đ*u cực đại cắm vào.
Trần Huơng vì bị cắm mà ý thức trở nên tỉnh táo, cô nức nở duỗi tay đẩy anh: "Đừng..."
Nguời đàn ông hạ eo xuống, cắm hết nguyên cây vào trong, "cây gậy" thô dài trực tiếp thọc vào đến chỗ sâu nhất, thịt non bên trong xoắn chật khiến da đầu anh tê dại: "Đệt, thật mẹ nó suớng."