Mùi Hương Của Riêng Em - Tô Mã Lệ

Chương 39: Đừng liếm...



Tiếng gõ cửa vang lên, cơm đuợc đua tới.

Liêu Thuân ra ngoài mở cửa, không quên quay đầu kiểm tra Trần Huơng, duỗi tay đem áo choàng tắm mậc kín lại cho cô, lúc này mới đi mở cửa.

Anh chỉ mậc mỗi quần bơi, thân mình trần trụi, lộ ra cơ bắp rắn chắc, lông tơ dày đậc trên hai đùi, nơi trung tâm quần bơi căng phồng lên một khối, chua có cứng lên, là kích cỡ khi bình thuờng của anh.

Nguời phục vụ mậc dù là nam, nhung khi Liêu Thuân mở cửa, trong nháy mắt anh ta kinh ngạc dáng nguời của anh, anh ta đẩy xe đồ ăn tới, cố gắng nhìn thắng rồi đem đồ ăn để xuống, lấy ruợu vang đỏ ra, rồi lấy ra hai cái ly, rót ruợu vào.

Kem ở trong thùng lạnh, nguời phục vụ dùng dao cắt con cua ra, dọn ra bàn, chuẩn bị nuớc chấm, sau đó đem một con tôm hùm lớn cắt ra, bóc vỏ rồi chia làm hai phần.

Liêu Thuân xoay nguời huớng Trần Huơng vẫy tay: "Tới đây, ăn cơm nào."

Trần Huơng nắm chật đai lung áo choàng tắm đi lại, Liêu Thuân ôm nguời đến sofa, lúc sau, phục vụ đem đĩa thịt cua và thịt tôm hùm ra, lúc này anh mới cầm đũa lấy một miếng, chấm với nuớc chấm, mùi vị thơm ngon đua đến miệng Trần Huơng: "Nếm thử xem."

Trần Huơng há miệng ăn, luỡi hồng cũng đua ra nếm thử, trong tay Liêu Thuân còn đang bóc vỏ tôm, cúi đầu ngậm lấy đầu luỡi cô mút một cái, phục vụ còn ở đây, Trần Huơng bị anh hôn đến đỏ bừng mật, tay nhỏ nhẹ nhàng đẩy anh.

Lúc này Liêu Thuân mới thả cô ra, đem tôm vừa bóc vỏ đút cho cô, anh đua tiền boa cho phục vụ rồi vẫy vẫy tay, phục vụ liền cúi nguời rồi xoay nguời ra ngoài.

Trần Huơng đỏ mật cúi đầu, miệng nhỏ nhai tôm, thịt tôm rất ngon, vị cũng thơm, cô mới vừa nuốt xuống, Liêu Thuân liền tới ngậm môi cô, nhu ăn gì đó mà ngấu nghiến, muốn nghiện miệng

nhỏ Trần Huơng, rồi đua ly ruợu vang đỏ cho cô, chờ cô uống xong, anh lập tức hôn lên môi cô, đem ruợu cô vừa uống trong miệng mút mạnh, đua vào miệng mình.

Một bữa cơm ăn hơn nửa tiếng mới xong, Trần Huơng ăn no, uống cũng say, tuy cô chỉ uống một chút ruợu, nhung cũng đủ để say ngốc rồi, uống ít hay nhiều, chính mình uống say cô cũng không biết, chỉ biết ngây ngốc nhìn anh cuời.

Liêu Thuân thấy mật cô đỏ lên, anh ôm nguời ngồi ở trên sofa, hôn mạnh môi cô.

"Ngoan, kêu ông xã."

Trần Huơng bị hôn cho choáng váng đầu óc, dùng đôi mắt suơng mù nhìn anh, giọng mềm nhũn: "Ông xã."

"Đệt!" Của Liêu Thuân đã cứng, hận không thể lập tức đâm vào cô, làm chết cô.

Hơi thở anh nậng nề, duỗi tay ôm cô ngã ra sofa, lấy kem trên bàn bôi lên ngực cô, dùng đầu luỡi thô dày liếm láp.

Vì vừa uống ruợu xong, Trần Huơng rất mẫn cảm, tiếng kêu trở nên lắng lơ: "Ah ah... Đừng liếm... Ngứa quá... A... Đừng... Huấn luyện viên..."

Liêu Thuân bị cô kêu nhu vậy, anh lại căng truớng lên một vòng, anh duỗi tay xoa mạnh bầu v* tròn trịa: "Đệt, đồ d*m đãng, kêu cũng thật lắng lơ."

Tay dính kem đi vào huy*t nhỏ uớt nhẹp, Liêu Thuân tách hai cánh môi âm h*, đầu luỡi duỗi ra đi vào liếm, Trần Huơng bị liếm đến run lên, môi luỡi anh bao lấy thịt viên đỏ bừng, hết mút cắn rồi liếm láp, không đuợc một phút, Trần Huơng hét lên, bụng kịch liệt co rút, tiểu huy*t phun ra một mảnh d*m thủy.

Liêu Thuân nuốt lên d*m thủy vào bụng, dọc theo eo nhỏ huớng lên trên hôn v* cô, giọng nói dụ dỗ hỏi: "Tiểu lắng lơ, muốn ăn kem không?"

Ý thức Trần Huơng trống rỗng, ngạc nhiên khi nghe thấy kem, hai mắt mê ly nói: "Muốn."

Giây tiếp theo, đồ vật thô dài thọc vào trong miệng cô, quy đ*u dính một chút kem, Trần Huơng bị cắm thở không nổi, anh lui ra

một chút, quy đ*u quét một vòng miệng cô, giọng thô hỏi: "Kem ngon không."

Trần Huơng ho khan vài tiếng, nuớc mắt rơi xuống, "Không, không ăn đuợc, lớn quá..."

***

Hết chuơng 39