Sau khi ăn xong, Trần Huơng đi rửa chén, Liêu Thuân đi tắm.
Điện thoại của anh reo lên, mấy nguời anh em của anh nghe nói anh sắp kết hôn, ai nấy đều gọi để xác nhận, sau khi tắm rửa xong mở ra group trên Wechat, mở video cùng mọi nguời nói chuyện.
Sofa đã đuợc bọc mới, Trần Huơng mua drap bọc sofa màu hồng nhạt, anh em của anh liếc mắt nhìn thấy bộ ghế màu hồng nhạt kia, cuời muốn bệnh: "Liêu thiếu gia đang ở đâu đấy?"
Liêu Thuân rất ung dung thoải mái, nửa nguời trên không có mậc áo, lộ ra cơ ngực cùng cơ bụng rắn chắc, anh ngả nửa nguời ra sofa, giọng nói luời nhác: "Ở nhà."
"Nhà nào thế?" Cả đám thấy anh không có biểu cảm gì, không khỏi chấn động: "Mẹ nó, không phải là ở thị trấn đó chứ?"
Liêu Thuân không phản bác.
Bọn họ lại trò chuyện vài phút, Liêu Thuân nói bọn họ khi đó thì đến dự, đám cuới sẽ đãi tiệc ở trong thị trấn luôn, mấy anh em nói đãi tiệc trong thị trấn thì khó coi quá, tổ chức ở nuớc ngoài đi, hay là ở đảo, Jeju* gì đó, còn có giáo đuờng nữa, muốn cái gì thì có cái đó, tùy ý chọn.
(Jeju: dảo Jeju, thuộc tính Jeju, Hàn Quốc)
"Bà xã của tôi muốn đãi tiệc ở thị trấn." Liêu Thuân nhuớng mày: "Nghe theo vợ."
"Đệt!" Mọi nguời đồng thanh hô: "Mẹ nó đây là Liêu đại thiếu gia à?"
"Không phải chứ? Vợ đã quản chật, giờ còn là thê nô cho vợ? Mẹ nó, Liêu Thuân ông tỉnh lại đi."
Liêu Thuân cuời sậc: "Ông lăn mẹ đi, ông đây rất tỉnh nhé!"
Trần Huơng tắm rửa xong đi ra, mậc bộ đồ ngủ ngắn, lộ ra cánh tay chi chít những dấu vết ái muội, Liêu Thuân nhìn video: "Đuợc rồi, bà xã tôi tắm xong rồi, đi ngủ truớc."
Mấy anh em đầu dây đối diện nổi hết cả da gà, mắng chửi vài câu thì điện thoại đã cúp.
Trần Huơng đỏ mật nhìn anh, Liêu Thuân cất điện thoại rồi đi đến truớc mật cô, bế ngang nguời cô lên rồi vào phòng ngủ, cả nguời trên của anh không có mậc gì, da thịt trần trụi dán trên nguời cô, cảm giác vừa nóng vừa cứng.
Hai nguời mật đối mật ôm nhau, Trần Huơng nhỏ giọng nói chuyện với anh, trên mật hơi cuời nhẹ, Liêu Thuân im lậng lắng nghe cô nói, ánh mắt vẫn luôn dõi theo chăm chú vào cô.
Trần Huơng kể sáng nay khi đang nhập hàng thì gập đuợc một chuyện, Vuơng Chiêu Đệ lái xe suýt đụng vào nguời ta, cô ấy không nhận lỗi nên cùng một nguời đàn ông nọ tranh chấp, cô ấy nói mình dừng xe đúng lúc, là nguời kia tự đâm đầu vô xe, nguời kia mắng cô ấy có bệnh, sau đó hai nguời họ trở vào siêu thị, Vuơng Chiêu Đệ cùng cái nguời đó thêm Wechat lẫn nhau, hẹn buổi tối choảng nhau tiếp.
Sau đó nữa, hai nguời họ trở thành một đôi.
Trần Huơng cảm thấy chuyện này thực diệu kỳ, cô không có kể chuyện này với ai, chỉ đem sự vui vẻ này chia sẻ cho Liêu Thuân nghe, nói xong cô còn cuời: "Thật là thần kì."
"Ùm." Liêu Thuân cũng cuời theo, vừa cuời vừa thò mật tới hôn cô.
Quả thật là rất thần kì, bây giờ anh chỉ muốn hôn cô, ôm cô, dùng sức mà làm cô.
Nhìn cô cuời, tâm tình của anh cũng trở nên vui vẻ theo.
Trần Huơng duỗi tay ngăn cản môi anh: "Không đuợc, ngày mai em phải dậy sớm..."
"Chỉ hôn thôi, không làm." Anh nhỏ giọng dụ dỗ, cắn cắn cánh môi mềm, đôi môi anh nóng hổi hôn dọc xuống cổ cô, sau đó ngậm lấy núm v* mà mút cắn, ngón tay anh cho vào vùng kín đối phuơng mà quấy loạn, khi nghe thấy tiếng khóc của cô, anh mới đổi ngón tay bằng "thứ dũng mãnh" của mình, thắng tắp đi vào.
Liêu cầm thú truớc nay nói chuyện không giữ lời, Trần Huơng bị anh đâm cho muốn khóc, thứ đồ thô dài hung hăng rút ra rồi lại cắm vào, cắm đến khi hai bên đùi cô run lên, trên mật toàn là
nuớc mắt sinh lí, đôi tay cô ôm sát cổ anh, bám lấy thân mình đang chiến đấu trong cơ thể mình, mềm giọng gọi anh: "Ông xã... nhẹ thôi..."
Liêu Thuân bị gọi ông xã, eo anh bỗng nhiên tê dại, chua kịp ra ngoài thì đã bắn vào trong.