Mỹ Nhân Hội Tụ

Chương 7



Mỹ Nhân Hội Tụ

CHƯƠNG 7: NGÔ QUÂN NHƯ BÁ ĐẠO

—-

CLB Hoàng Gia là một trong những địa điểm giải trí sang trọng nhất ở Thành phố Viễn Nam.

Lúc đám Cao Hạo chơi hăng say thì Lý Cường đang đến tập đoàn Tam Phong của Đảo Quốc, hôm nay ông ta cảm thấy mình cũng mang theo đủ thành ý.

Ở thành phố Viễn Nam, tập đoàn Tam Phong và tập đoàn Thịnh Đường là hai đối thủ cũ, quan hệ vẫn luôn là Gió đông thổi bạt Gió tây, hoặc Gió tây vượt qua Gió đông, Mộ Dung Tuyền Kha cũng rẤt đau đầu về tập đoàn Tam Phong, rất nhiều lần nghĩ muốn nhân cơ hội đánh cho không ngẩng đầu lên được thì đều không thành công. Còn lần này Lý Cường lại mang theo rất nhiều tài liệu nội bộ và tin tức của tập đoàn Thịnh Đường đến đây.

Lý Cường tin rằng lối thoát duy nhất của mình chính là đầu nhập vào tập đoàn Tam Phong.

”Lý Cường, lần này anh phải cho tôi thấy đủ thành ý, nếu không sau này chúng ta không còn cơ hội gặp mặt nữa.” Tổng giám đốc của tập đoàn Tam Phong-Fuji Foto ngồi trên chiếc BMW x5 tùy ý nói.

”Yên tâm, anh Fuji, đảm bảo sẽ khiến anh hài lòng, chúng ta cứ giải trí chút đã.” Chiếc BMW x5 dừng trước cửa CLB Hoàng Gia, sau khi Fuji Foto xuống xe, một người phụ nữ gợi cảm cũng theo xuống, sau đó mới đến Lý Cường.

CLB Hoàng Gia lập tức có người ra tiếp đón, nhiệt tình hoan ngênh.

”Dẫn anh Fuji lên phòng bao của các người, tôi đã đặt phòng rồi.” Lý Cường nói với nhân viên tiếp đón.

Đợi lúc Fuji Foto đi vào cùng nhân viên tiếp đón, Lý Cường mới nói với người phụ nữ gợi cảm kia: ”Huyên Huyên, lần này có thể đàm phán thành công hay không phải xem cô rồi, đây là 300 triệu, sau khi xong chuyện tôi sẽ đưa nốt một nửa còn lại cho cô.”

Người phụ nữ tên Huyên Huyên khinh thường nhận lấy, thú thực mà nói cô ta rất có tiếng ở khắp thành phố Viễn Nam, loại cao sang quyền quý nào cô ta cũng từng tiếp xúc qua, có tiền có quyền cũng không ít. Mà tên Lý Cường này chỉ có vài đồng bạc, nếu không phải giá cả hấp dẫn thì cô cũng chẳng nguyện ý nhận mối này.

”Yên tâm đi, chưa có tên đàn ông nào đánh giá tôi kém đâu.” Huyên Huyên cầm tiền bỏ vào trong túi, uốn éo thân hình như rắn nước đi vào trong.

Lý Cường cũng theo sát phía sau, cuộc gặp mặt hôm nay không cần nói cũng biết có ý nghĩa như thế nào với ông ta, Fuji Foto không chỉ là tổng giám đốc của tập đoàn Tam Phong, anh trai của anh ta còn làm việc trong trụ sở đại sứ quán nước F ở Đảo Quốc. Chỉ cần với tới cây đại thụ này, thì Lý Cường không cần lo lắng gia tộc Mộ Dung báo thù nữa.

”Oa, đại ca, anh thật lợi hại, nếu anh bảo chị Thủy Triều cởi qu@n áo, chắc giờ chị ấy trần như nhộng rồi.” Lâm Thủy Triều giống như con sư tử bị chọc giận, thua hết lần này đến lần khác, sau đó đứng lên.

”Chị Thủy Triều, chị có thích tôi không.” Cao Hạo lại thắng thêm lần nữa, rất thành thật mà hỏi.

Lâm Thủy Triều nhìn Cao Hạo một cái, quả thực thằng nhóc này trông rất sạch sẽ giản dị, cũng coi như thú vị, quan trọng là chơi xúc xắc giỏi như vậy, hình như chẳng có chỗ nào là không thích cả.

”Thích.” Lâm Thủy Triều nhỏ giọng đáp.

”Không được, anh ấy là của em, chị Thủy Triều không được tranh giành với em, mặc dù em không hiểu biết như chị Thủy Triều, cơ thể cũng chưa trưởng thành, nhưng em thật sự thích anh.” Ngô Quân Như bĩu môi thành thật nói.

Lúc Ngô Quân Như đang sững sờ thì điện thoại của cô ấy đột nhiên vang lên.

”Mấy người đợi một lát, lại là mẹ già hay càm ràm kia của em ấy mà.” Ngô Quân Như vừa nói vừa cầm điện thoại, đẩy cửa đi ra ngoài.

”Quân Như à, sao muộn thế này rồi mà con chưa về?” Giọng nói sốt ruột vang lên trong điện thoại.

”Mẹ à, con biết rồi, con đã nói là con ở cùng bạn, mẹ đừng quản con nữa.” Ngô Quân Như có hơi tức giận, bản thân đã 16 tuổi rồi, lần nào ra ngoài cũng chẳng dễ dàng gì, hơn nữa về muộn một chút cùng bị gọi điện thúc giục.

”Quân Như, con biết là con còn chưa thành niên, sao có thể thường xuyên không về chứ.”

”Mẹ à, xin mẹ đấy, con hiểu rồi, đừng có dạy con nữa, bọn con sắp tan cuộc rồi.” Thanh âm của Ngô Quân Như có chút lớn, bởi vì bên trong CLB rất ồn ào, trong lòng lại còn có chút tức giận.

Đúng lúc này thì Huyên Huyên từ trong wc đi ra, uốn éo cặp mông gợi cảm đi đến qua mặt Ngô Quân Như, thấy giọng nói của Ngô Quân Như lớn như vậy liền cảm thấy rất bất mãn.

”Cô bé, nhỏ như vậy đã ra đây, có thể có chút tố chất có được không? Ở đây đều là khách hàng cao quý, cô làm phiền người khác không chịu nổi đâu.”

Ngô Quân Như nhìn dáng vẻ xinh đẹp nồng nặc mùi trang điểm của Huyên Huyên, biểu cảm nói chuyện của cô ta sắp bay lên trời rồi, ở thành phố Viễn Nam, nhà họ Ngô cũng được coi là nhân vật có máu mặt, đừng nói là Ngô Quân Như bị người như vậy dạy đời, đến ba của cô cũng rất hiếm khi quản, vừa nghe được những lời này lập tức phát hỏa.

”Nhìn dáng vẻ của cô như vậy, muốn vóc dáng không có vóc dáng, muốn mặt mũi không có mặt mũi, cái mặt rắn này phẫu thuật thẩm mỹ mất không ít tiền nhỉ?” Ngô Quân Như sửa lại vẻ ngây thơ đáng yêu trước đó, trong lời nói thế nhưng mang theo phải phần cay độc.

Huyên Huyên nghe được những lời này, tức muốn chết. Vốn dáng người của Ngô Quân Như tốt hơn cô, hơn nữa cũng rất xinh đẹp, trong lòng ghen tị sắp bốc cháy rồi. Nghe những gì Ngô Quân Như nói còn độc địa hơn, mà câu nào cũng là thật, bản thân quả thực tốn không ít tiền để phẫu thuật thẩm mỹ, nghĩ đến những chuyện này, nhất thời nổi giận đúng đùng bước đến trước mặt Ngô Quân Như chỉ vào mũi cô nói: ”Học sinh tiểu học, cô nói ai đấy? Ba mẹ cô dạy cô kiểu gì thế, nhỏ như vậy đã ra ngoài tiếp khách, ba mẹ cô biết liệu có bị tức chết không?”

Huyên Huyên đắc ý nói, nghĩ thầm phụ nữ xinh đẹp ở đây đều giống mình, sau đó vừa nghĩ đến vị khách mình tiếp liền tràn đầy tự tin.

Ngô Quân Như nhìn vẻ mặt đắc ý của Huyên Huyên, tát thẳng một bạt tai: ”Cái tát này nói cho cô biết, không phải ai cũng hèn hạ như cô mà đi làm gái bên ngoài.”

Huyên Huyên không ngờ một đứa dáng dấp như học sinh lại động thủ với mình, nhìn vào năm dấu vân tay đỏ tươi trên mặt trong gương, nhất thời nổi giận: “Cô dám đánh tôi, hôm nay tôi sẽ không để cô đi.” Huyên Huyên nói xong cũng giơ tay lên chuẩn bị đáp trả.

Đúng lúc Cao Hạo đi ra ngoài thấy được, thoáng cái ngăn trước mặt Ngô Quân Như: ”Người đẹp này, xin hỏi cô có cần phục vụ gì không?”

”Cút ra cho tôi, tôi không cần tên mặt trắng như cậu phục vụ.” Huyên Huyên thấy dáng vẻ mỉm cười của Cao Hạo, càng thêm tức giận.

Lúc này Fuji Foto cũng đi ra, nhìn thấy cảnh tượng này ở hành lang, chuẩn bị dạy dỗ Cao Hạo một phen.

”Lại có chuyện gì thế? Từ khi nào mà gia tộc Mộ Dung không có chỗ đứng ở thành phố Viễn Nam như vậy rồi, một người phụ nữ tùy tiện cũng có thể ức hiếp trên đầu chúng tôi.” Giọng nói của Mộ Dung Tuyền Kha cũng không lên mặt nạt người, chỉ giống như đang nói chuyện bình thường.

Nhưng toàn bộ người ở đây lại sững sờ, đến cả Cao Hạo cùng không biết nhiều về gia tộc Mộ Dung, chỉ nín thở theo dõi.

Gia tộc Mộ Dung ư?

Trái tim giả vờ cứng rắn của Huyên Huyên cũng lập tực bị phá hủy trong chốc lát.

Lòng hư ving, lòng tự trọng, còn có vẻ cao ngạo lạnh lùng tự cho mình là đúng trong một khắc kia hóa thành hư vô khi Mộ Dung Tuyền Kha nói ra những lời kia.

Tất cả những thứ của cô ta hiện tại, trong mắt gia tộc Mộ Dung chỉ như con kiến, không có chút giá trị.

”Chúng ta đi vào thôi, Quân Như.” Mộ Dung Tuyền Kha đi đến trước mặt Ngô Quân Như, ôm lất bả vai của cô đi vào phòng bao, lúc vào còn không quên liếc Lý Cường đang đứng ở cửa một cái.

Fuji Foto không biết là bị sốc bởi hơi thở cường đại của Mộ Dung Tuyền Kha hay là khuôn mặt xinh đẹp kia, thế nhưng không nói được một lời nào.

Mà lúc Mộ Dung Tuyền Kha biến mất, hai chân Lý Cường không đứng vững được nữa, người phụ nữ thông minh kia, chắc chắn đã biết hết rồi.