Ngạn Long

Chương 2: Thu nhận



[Lưu ý: tác phẩm có nhiều chi tiết tự tạo, tạo ra sự riêng biệt. Không so sánh với bất cứ luận cứ cố định tại trang web nào.]

Chương 2: Thu Nhận

Nhân vật: Tô Ngạn Chi, Dư Thiên, Ma Tôn, Vô Ngụy (ngọc hoàng).

Ngạn Chi vô cùng tức giận với Tuyết Nhàn, nhưng ánh mắt dán đằng sau lại khiến nàng quay đầu. Thượng thần là con trai của thiên đế, chàng có công danh thăng cấp lên làm thượng thần thiên giới. Chàng ta không chỉ có dung nhan tuyệt sắc còn có sức mạnh vô biên, chúng sinh tam giới và nơi đâu cũng chưa có ai địch lại. Ngạn Chi vô cùng bối rối, tay chân cuốn cuồn đứng lên.

"haha, Xin thượng thần thứ lỗi, tiểu nhân đi đứng không cẩn thân đã cảng bước thượng thần!"

Thượng thần: "không sao, cô có bị thương ở đâu không?"

".. Haha, ta không sao."

[Tuyết Nhàn đáng chết! ta sử được tỷ ta sẽ cắt tỷ ra thành trăm mảnh rồi!" -_-•••

Ngạn Chi nói xong liền lui xa nhường đường cho công việc cần thiết. Nơi thượng thần đó đi đều tỏa ra ánh sáng đẹp mắt, chàng mang trên người là bộ y phục trắng, mái tóc dài rủ rượi gọn gàng, khi chát ngời ngời. Lại có tiếng nói xì xầm xung quanh nàng.

"Việc đệ tử nơi đây được chiêm ngưỡng thượng thần là điều nghìn năm nay chưa từng có nói chi là chúng ta, chẳng biết vì lý do vì sao lại được thượng thần ghé thăm nơi đây. thật đáng khâm phục."

"Ta cũng thấy kì lạ, bấy lâu nay ta nghe ngóng chỉ có những vị thần tiên cấp nhỏ đến chỉ dẫn thiếu niên 18 tuổi như chúng ta thôi."

Ngạn chi vô cùng ngưỡng mộ vì lời hỏi thêm của thượng thần giành cho nàng, nàng cười mỉm môi rồi thầm suy nghĩ: [ngài ấy đúng là thượng thần như trong sách, ôn nhu, nhân từ, vã lại còn khôi ngô.]

Thượng thần trong thâm tâm hồi nhớ lại. Nơi đại điện của thần giới triệu tập các quan thần và các vị thần cai trị nhiều nơi. Bên trên là ngọc hoàng thượng đế, người đang đứng bên dưới giữa điện là thượng thần xưng danh Dư Thiên con trai đầu của thiên đế. Ngọc Hoàng gắt giọng vô cùng tức giận với chàng.

[Dư Thiên! Con thân là con trai ta, cũng là Vị thần tối cao nhất trong giới thần. Con phải có nhiệm vụ bảo vệ thiên giới, vì sao con lại không nghe lời phụ thân chỉ dạy?]

[Nhi thần bất hiếu với phụ thân, lần này tự nghe theo ý. Xin phụ thân cứ phạt.]

Đang tâu chuyện với nhau lại có một tiểu tiên đến thông báo với bộ dạng hấp tấp như trời sập.

[Bẩm ngọc hoàng, ngọc hoàng, thần có điều lành đến.]



[Có chuyện gì lại hấp tấp như vậy?]

[Bẩm ngọc hoàng, chân thân của hoa sinh tử có tung tích rồi.]

[Cái gì?] tất cả vị thần nơi đó đều ngạc nhiên. Ngọc hoàng tên là Vô Ngụy hỏi tên tiểu thần tiên báo tin.

[Ngươi có căn cứ gì không?]

[Bẩm ngọc hoàng, lúc chúng tiên đang sắp xếp sách ở thượng thư thì bên ngoài khung trời đang dần có sắc màu lại rồi. Bởi vì chỉ có hoa sinh tử mới có thể làm bầu trời và thiên giới trở nên có sắc màu hơn.]

Hóa ra sau khi hoa sinh tử phân tách không rõ tung tích, khả năng cao đang trú ngụ bên trong cơ thể phát triển lại ban đầu. Khiến cho tam giới khô cằn không chút sức sống, không khí nữa u ám chiếm lấy tam giới. Hiện giờ hoa sinh tử đang có dấu hiệu thức tỉnh, tam giới dần trở nên có sắc màu. Ngọc hoàng vô cùng vui mừng vì đã có tung tích của hoa sinh tử liền ra lệnh.

[Dư Thiên, ta ra lệnh cho con đi tìm ra tung tích của hoa sinh tử sớm nhất có thể, không được để ma giới kiểm soát thực thể của hoa sinh tử đó. Nếu không, chắc chắn tứ giới sẽ diệt vong. Bây giờ điều này là thứ để con chuộc lỗi.]

tứ giới trong này gồm: Thiên giới, trần giới, ma giới, thú giới. Thú giới ở đây được nâng lên làm một giới riêng, bởi vì thú giới cũng là một giới có sức mạnh không thua kém ai.

Dư Thiên cúi người hành lễ đáp.

[Được, nhi thần sẽ hoàn thành sớm ngày trở về.]

Ngọc Hoàng thượng đế thở dài: [hạ phàm cũng mất nhiều năm, ta đặt niềm tin vào con.]

Trở về thực tại chàng luôn được mọi người tôn kính, mọi sự diễn ra không có khó khăn. Sau khi thượng thần đến mọi công cuộc kiểm tra chân thân được diễn ra. Kiểm tra chân thân sẽ do nhiều Linh Trưởng và sư tôn phụ trách hôm nay có thêm thượng thần Dư Thiên, mọi sự kiểm tra đều diễn ra nhanh hơn mọi năm, Ngạn Chi vô cùng tò mò và háo hức với những thứ đang diễn ra. Nhưng lại thất vọng khi từ lúc ban nãy đến hiện tại chẳng có lấy một người có chân thân là hoa sinh tử. Nàng chán đến nổi ngồi xổm xuống.

Tiếp đến trước Ngạn Chi là một nữ tử lên trên, một nguồn linh lực màu vàng sáng phát ra từ tay của linh trưởng. Chân thân của nữ nhi đó là một đóa hoa sinh tử không màu đầu tiên của năm nay, tất cả người đang chờ ở đó đều ngạc nhiên vì hò nhau dáng của nó rất đẹp.

"Được rồi sang bên trên kia"

"Tùy Ngạn Chi."

"Là ta đây."

Ngạn Chi đi đến trước cứ ngỡ đến đúng người nhưng anh ta lại chỉ sang bên thượng thần.

"ngươi sang bên thượng thần kia theo thứ tự."



"Ta?"

"Đúng vậy."

Ngạn Chi khó hiểu vì đang trống chỗ lại đuổi nàng sang bên đó, chuyện lúc nãy cũng khiến nàng khó coi. Ngạn Chi bước dần sang Dư Thiên, một nguồn linh lực thuần khiến được tạo ra bao bọc lấy Ngạn Chi. nàng cảm thấy cơ thể tràn đầy một nguồn năng lượng mạnh mẽ, điều kì lạ diễn ra là cơ thể dần quấn lấy linh lực của thượng thần trước mặt, hấp thu lấy một chút linh lực vào cơ thể nàng. Một đóa hoa sinh tử diễn ra theo trật tự hiện ra trước ngực Ngạn Chi, tỷ tỷ và sư huynh của nàng vô cùng ngạc nhiên cũng có chút khó chịu. Nhưng điều gì đó đã cản bước lập tức chân thân đó tan biến ngay trước mặt Dư Thiên. Ngạn Chi cô đau đớn cau có mặt mày.

Ngay sau đó lại ngất đi, thân thể cứ như vậy ngã ra phía sau. Dư Thiên một tay vòng sang thắt lưng, ôm lấy nàng, không để cho Ngạn Chi ngã ra nền đất, khung cảnh diễn ra vô cùng chậm chạp. Chàng bế nàng lên, khiến ai nấy đều há hốc mồm, Linh trưởng bên cạnh mở lời.

"Thượng thần, ngài thân là thượng thần cao quý, không cần quan tâm một nữ nhi phàm trần, ngài cứ để những người khác đưa cô bé đi."

Dư Thiên không quan tâm mấy chuyện thân phận của Ngạn Chi, chàng nói.

"Không cần, cứ tiếp tục việc cần làm. Cô bé này sẽ là người đồ đệ ta thu nhận đầu tiên vào năm nay."

Nói xong Dư Thiên bế Ngạn Chi dùng pháp lực biến rời khỏi nơi đây. Tuyết Nhàn ganh tị hỏi thần quân đó.

"Linh trưởng, tại sao thượng thần lại nhận cô ta là học trò? Rõ ràng cô ta không có chân thân."

"Con chẳng biết gì cả. Thượng thần khó khăn lắm mới xuống đây, không thể nào thu nhận những người tầm thường, nữ tử đó vì xảy ra phản ứng lập dị mới có thể được thượng thần thu nhận......Haz, người tiếp theo."

Tuyết nhàn nắm chặt nắm đấm. Răng lợi nghiến lại, khuôn mặt vô cùng khó coi. rõ ràng là rất ganh tị.

Nơi gọi là ma giới, khuôn mặt ma tôn bị che phủ bởi lớp mặt nạ, dáng cao thanh thoát, y phục đen huyền. cười to nụ cười đầy mãn nguyện sau khi truy ra được tung tích hoa sinh tử từ thiên giới, hắn ra lệnh cho thuộc hạ.

"mau, tìm tung tích thực thể hoa sinh tử đang trú ngụ cho ta. nhất định dù có chết ta cũng sẽ chiếm được nó."

thuộc hạ hắn cúi thấp người, những binh lính ma giới đều đeo một lớp mặt nạ che đi nữa khuôn mặt đầy bí ẩn, có lẽ cũng là một cách che đi hành tung của bản thân.

"vâng"

Nói xong tên thuộc hạ rời khỏi nơi của ma tôn. tên ma tôn này y cực kì gian xảo, hắn Niết mép cười khinh.

"Vô Ngụy à Vô Ngụy. ta nhất định sẽ lật đổ ngươi, làm chủ tam giới...."