Không thể không nói Tùy Dược Dân ở một mảnh núi Tây Tinh này không ngờ rất có nhân mạch, sáng sớm ngày thứ hai chiếc xe trông rực rỡ hẳn lên đã đứng ở dưới lầu biệt thự, Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ cũng không dám tưởng tượng đây là thực sự. Còn tưởng rằng chuyện xe bị đập đêm qua là đang nằm mơ cơ.
Nhưng mà, xe xác thực đã được làm cho tốt rồi, không biết Tùy Dược Dân này làm như thế nào nữa. Dương Minh tiếp nhận chiếc chìa khóa xe từ tay của Tùy Dược Dân, gật đầu với hắn, đối với tất cả biểu hiện của hắn đều đã được xác định. Dương Minh và Kinh Tiểu Lộ cũng cần phải trở về.
An bài Kinh Tiểu Lộ thế nào, lại trở thành một nan đề đối với Dương Minh. Nhưng mà cũng may cái nan đề này tạm thời không cần phải lo lắng, tất cả cứ để đến lúc mình từ Vân Nam bình an trở về rồi hãy nói. Nếu như không về được, những lo lắng này cũng là chuyện không còn ý nghĩa.
Sau khi trở lại Tùng Giang, cuộc sống của Dương Minh lại có xu hướng quay về yên bình. Bất quá trong sinh hoạt lại có thêm một người là Kinh Tiểu Lộ, so với trước đây hai người lại càng thêm thân thiết.
Trần Trí Nghiệp và Kaike đã đem khách sạn quốc tế Douglas chính thức đi vào kinh doanh, mỗi ngày đều xuất ra một số chủng loại và hoạt động khuyến mãi, đối với sinh ý của khách sạn quốc tế Tùng Giang chính là một đả kích trí mạng.
Tổng giám đốc Quách Kiện Siêu của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang không chỉ một lần phản ứng với Bạo Tam Lập về vấn đề này, để xem xem có thể áp dụng được biện pháp gì đó hay không. Mà còn phòng ngừa loại tình huống tiếp tục chuyển biến xấu thêm nữa.
Suy cho cùng, khách sạn Quốc Tế Tùng Giang bây giờ chẳng khác nào phải bù lỗ mỗi ngày, bên kia mỗi ngày người đến người đi, trước cửa nhà mình thì vắng đến nỗi có thể giăng lưới bắt chim được. Quách Kiến Siêu nhìn cũng thấy buồn rầu.
Nhưng mà, mỗi lần hướng về phía Bạo Tam Lập phản ứng tình hình khách sạn. Bạo Tam Lập chung quy vẫn không nói gì, không làm cái gì. Nếu không phải biết rõ Bạo Tam Lập là thân tín của Dương Minh, thậm chí Quách Kiến Siêu còn hoài nghi Bạo Tam Lập có phải là kẽ hở mà khách sạn đối phương phái đến hay không nữa.
Sau khi nhiều lần kiến nghị với Bạo Tam Lập cũng không có kết quả, Quách Kiến Siêu cũng không còn cách nào khác. Chỉ có thể tự mình gọi điện nói rõ với Dương Minh. Dự định cùng Dương Minh khơi thông một chút.
Nhìn trên di động thấy số người gọi đến là của Quách Kiến Siêu, Dương Minh có chút kinh ngạc. Quách Kiến Siêu có chuyện gì đều là trực tiếp cùng Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám liên hệ, dưới tình huống bình thường sẽ không trực tiếp gọi điện thoại cho mình.
- A lô? Quách Kiến Siêu?
Dương Minh nhấc điện thoại lên.
- Là em. Dương ca!
Quách Kiến Siêu vội vã nói:
- Em có một số sự tình muốn cùng anh thương lượng một chút. Bây giờ anh có rảnh không?
- Ừ. Cậu nói đi. Tôi hiện tại không có việc gì.
Dương Minh không rõ lắm vì sao Quách Kiến Siêu lại phải trực tiếp gọi điện nói chuyện với mình, có điều vẫn vui vẻ trả lời.
Đối với thuộc hạ của mình, Dương Minh từ trước đến nay đều là ân uy rõ ràng. Lúc cần nghiêm khắc thì phải nghiêm khắc, lúc cần hòa ái thì sẽ hòa ái.
- Dương ca, thực ra chuyện là như thế này, anh biết sự tình của khách sạn quốc tế Douglas chưa?
Quách Kiến Siêu hỏi trước một câu thăm dò.
- Ừ, cái này tôi có biết một ít, làm sao thế?
Dương Minh đại khái đoán được mục đích Quách Kiến Siêu gọi điện thoại đến. Tám phần mười là có liên quan đến tình hình kinh doanh của khách sạn.
- Dương ca, khách nhân của khách sạn chúng ta trên cơ bản đều bị khách sạn quốc tế Douglas cướp sạch hết rồi. Bọn họ mỗi ngày đều cho ra khuyến mãi và ưu *** để nhằm vào chúng ta. Sinh ý của chúng ta hiện tại trên cơ bản chính là phải bù lỗ, cũng không có người quan tâm chăm sóc nữa.
Quách Kiến Siêu nói.
- Buôn bán cạnh tranh mà. Không có cách nào, người ta cũng không có hành động quá giới hạn. Chúng ta có thể làm gì được bọn họ?
Dương Minh cười nói. Trong khoảng thời gian này, Dương Minh cũng không muốn tham dự vào những phân tranh này nữa. Nếu không thì khách sạn Douglas cũng không được yên ổn mấy ngày.
- Nhưng mà. Bọn họ nhất định là đang chĩa mũi nhọn vào chúng ta!
Quách Kiến Siêu nói đến đây, thanh âm có chút oán giận:
- Mỗi một cái quyết sách ưu đãi và khuyến mãi của bọn họ đều là nhằm vào chúng ta!
- Tôi không phải đã nói rồi sao? Buôn bán cạnh tranh, chúng ta cũng không có cách nào.
Dương Minh nói:
- Sự tình này, tôi đoán là trước đó cậu cũng đã nói qua với Bạo Tam Lập. Chắc Bạo Tam Lập không nói gì thêm, cậu mới tìm tôi phải không?
- … Đúng vậy.
Quách Kiến Siêu tiếp tục thừa nhận:
- Đích thực là như vậy, em đã nói qua với Bạo tổng, thế nhưng Bạo tổng cũng không nói gì. Bảo em không cần quản bọn họ, em nghĩ không thể để tiếp tục như vậy cho nên tự mình gọi điện cho anh… Anh sẽ không trách em chứ?
- Tôi làm sao lại trách cậu chứ?
Dương Minh cười nói:
- Cậu cũng là vì muốn tốt cho công ty. Có điều, Bạo Tam Lập làm thế kỳ thực cũng là theo ý kiến của tôi. Trước mắt không cần lo cho bọn họ, dù sao khách sạn Quốc Tế Tùng Giang cũng không phải là sản nghiệp chính của chúng ta.
- Vậy cũng không thể để bọn họ tùy ý như vậy được? Chúng ta có cần phải hành động gì không?
Quách Kiến Siêu có phần chưa từ bỏ ý định.
- Chúng ta hành động, chính là nằm trong ý muốn của bọn họ, có thể bọn họ vẫn còn một số chiêu thức đang chờ chúng ta. Theo tôi được biết, khách sạn Douglas này là một chuỗi khách sạn quốc tế, nhân tài marketing của bọn có rất nhiều, lại có chuyên môn nghiên cứu ở phương diện này. Chúng ta không cần phải cùng bọn họ, cái loại cơ cấu chuyên nghiệp này liều mạng.
Dương Minh nói:
- Để cho bọn họ ồn ào đi. Ồn ào một trận rồi sẽ ngừng lại.
- A… Vậy được rồi.
Quách Kiến Siêu không có biện pháp. Nếu Dương Minh đã nói như vậy, thì hắn cũng chỉ có thể án binh bất động thôi.
- Ha hả, nếu có tình huống gì, tùy thời đánh điện trợ giúp cho tôi, không nên quá quấn quít!
Quách Kiến Siêu tuy rằng vẫn chưa thông suốt. Thế nhưng, nếu đã là quyết định của Dương Minh, hắn cũng chỉ có thể kiên quyết chấp hành.
Vì vậy, khách sạn Quốc Tế Tùng Giang dưới hòn đá tảng nóng rực của khách sạn Douglas, liên tục bại lui, lại không áp dụng bất cứ hành động gì, ở trong mắt người có tâm, đã đại biểu cho sự khác biệt!
Sự nghiệp giải trí Tùng Giang, có lẽ phải đổi chủ rồi! Thời đại của Bạo Tam Lập sẽ đi qua!
Nhà nào cũng thảo luận, Bạo Tam Lập sẽ kịch liệt. Nhưng mà cũng chỉ là quan hệ đến bản địa. Gia tộc Douglas người ta, tồn tại một tầng quan hệ rất sâu. Đó không phải là thứ mà một người phú hộ bản địa như hắn có thể sánh được.
Vì vậy, người kết giao với Trần Trí Nghiệp và Kaike cũng nhiều lên.
Kaike cũng thật không ngờ Bạo Tam Lập lại không có tí xíu phản kích. Sau khi bị mình cướp đi khách hàng, vẫn không rên một tiếng. Điều này khiến Kaike cảm thấy, Bạo Tam Lập này cũng thực sự có chút mềm yếu.
- Ông chủ, lần này tiểu tử kia rốt cuộc cũng biết đến lợi hại!
Trần Trí Nghiệp thập phần đắc ý nhìn sản nghiệp của Dương Minh từng bước bại lui. Đây là mục đích sau cùng của hắn, hiện tại cơ bản đã được hoàn thành.
- Ngành nghề khách sạn này ta hiểu rất rõ, hắn hiện tại không có khách nhân, chẳng khác nào phải bù lỗ, chống đỡ không được bao lâu đâu.
Kaike cười nói:
- Phỏng chừng sử dụng không được bao lâu, bọn họ sẽ phải đóng cửa mất.
- Ông chủ, ngài nói chúng ta đem khách sạn của hắn thu mua lại thế nào?
Trần Trí Nghiệp nhãn tình vừa chuyển, ý nghĩ xấu lại bốc lên:
- Lúc này, mỗi ngày hắn đều lỗ vốn, chúng ta dùng một cái giá thấp nhất để mua lại khách sạn của hắn. Sau đó xây dựng thêm thành chi nhánh của chúng ta thế nào?
- Cái này thật ra cũng có thể, nhưng mà cái này có cần thiết không? Dù sao khách sạn của chúng ta cũng đã rất lớn rồi, không cần chi nhánh gì cả.
Kaike do dự một chút nói.
- Đương nhiên cái này là có cần thiết. Như vậy mới có thể đưa ngài lên địa vị lão đại trong kinh doanh khách sạn ở Tùng Giang a!
Trần Trí Nghiệp nói:
- Ngài nghĩ xem, khách sạn Quốc Tế Tùng Giang lúc đầu chiếm vị trí số 1 trong ngành nghề khách sạn ở Tùng Giang, mà ngài về sau lại là người ở trên. Có điều, nếu như không đem vị trí số 1 trước kia chiếm lấy, sẽ luôn có một cái gai nào đó ở trong mắt, rất khó chịu a!
- Nói cũng đúng.
Kaike vừa nghe Trần Trí Nghiệp giải thích cũng thấy động tâm, chiếm đoạt ngành nghề của đối thủ cạnh tranh, gia tộc Douglas cũng thường xuyên đi làm. Như thế có thể làm cho khách sạn của gia tộc càng thêm có danh tiếng.
- Vậy chúng ta đi tìm người của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang nói chuyện?
Trần Trí Nghiệp hỏi.
- Bây giờ còn chưa tới thời gian tốt nhất, phải để đến lúc bọn họ thua lỗ tới mức rối tinh rối mù sẽ ra tay, mới có thể có ưu thế về giá cả!
Kaike nói:
- Với lại, lúc này ta cần phải tạo thế cho khách sạn Douglas, làm cho khách sạn của chúng ta nổ vang danh tiếng ở phương Bắc!
- Hay!
Tuy rằng Trần Trí Nghiệp muốn càng nhanh càng tốt, thế nhưng vẫn phải nghe theo sự an bài của Kaike.
Thời gian ở khách sạn Quốc Tế Tùng Giang hầu như không có khách nhân nào tới cửa, mọi người bắt đầu cho rằng khách sạn Quốc Tế Tùng Giang gần sắp tới bờ vực phải đóng cửa, là lúc khách sạn Douglas ở trước truyền thông phát ra tin tức, muốn thu mua khách sạn Quốc Tế Tùng Giang!
Trong lúc nhất thời, trên tất cả các mặt báo, chỗ nào cũng là tin tức mang tính chất chấn động số một, nói khách sạn Douglas muốn chiếm lấy lão đại một thời nghành kinh doanh khách sạn – khách sạn Quốc Tế Tùng Giang!
Mọi người biết rất rõ bối cảnh của khách sạn Quốc Tế Tùng Giang đều thầm than thực lực hùng hậu của gia tộc Douglas. Cái nóc của nghành giải trí Tùng Giang cũng bị gia tộc Douglas một chiêu đắc thủ, có lẽ thực sự phải đổi rồi.
Tin tức này, là do khách sạn Douglas đơn phương xuất ra, trước đó không hề có chuyện đã từng cùng khách sạn Quốc Tế Tùng Giang giao thiệp, cũng không có đạt được cái nhận thức chung quái gì cả, có điều, hắn muốn chính là kết quả như vậy!