Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1727: Xe Không Tầm Thường



Nhân viên bảo an của bãi đậu xe khách sạn quốc tế Tùng Giang thành phố Tùng Sơn, trong lúc tiến hành tuần tra, ánh mắt bỗng nhiên dừng lại ở kính chắn gió của chiếc xe Audi A8L!

Bên trong kính chắn gió của xe, bày ra vài tờ giấy thông hành, có " giấy thông hành ra vào tổng bộ công ty giải trí Danh Dương", "giấy thông hành công ty bảo an Danh Dương", giấy thông hành nội bộ bãi đậu xe trong khách sạn quốc tế Tùng Giang", giấy thông hành công ty vận tải Danh Dương" và một số giấy thông hành đặc biệt khác của một số cơ quan đặc biệt ban hành, việc này làm cho nhân viên bảo an bãi đậu xe trợn to cả hai mắt ra!

Nhìn thêm biển số xe là "Tùng BK9999", đây không phải là biển số xe của Tùng Giang hay sao? Trên chiếc xe này có rất nhiều giấy thông hành của các công ty trực thuộc tập đoàn Danh Dương, vậy thân phận của chủ nhân chiếc xe này……, nhân viên bảo an lập tức cảm thấy kinh sợ!

Khách sạn quốc tế Tùng Giang thành phố Tùng Sơn trực thuộc tập đoàn khách sạn quốc tế Tùng Giang, công ty mẹ là công ty giải trí Danh Dương, và chủ nhân chiếc xe lại có giấy thông hành ra vào trụ sợ chính công ty giải trí Danh Dương, còn có giấy thông hành các công ty trực thuộc tập đoàn Danh Dương khác… chẳng lẽ là lãnh đạo cấp cao tập đoàn cải trang để thị sát hay sao?

Nghĩ đến khả năng này, nhân viên bảo an giật mình, vỗi vã lấy điện thoại vô tuyến gọi đội trưởng đội bảo an.

 Đội trưởng, xảy ra việc lớn rồi, mau đến trước cửa bãi đậu xe, vị trí bên trái hàng thứ 3, tôi là 12, tôi đang đợi ở đây!

Nhân viên bảo an 12 gọi.

 Làm sao đấy? đã xảy ra việc gì? Tôi đi qua đó ngay bây giờ!

Đội trưởng bảo an nghe thấy giọng điệu của nhân viên bảo an 12, liền giật mình, đã xảy ra việc lớn gì chứ?

Đội trưởng bảo an vội vàng để lại công việc của mình, nhanh chóng chạy đến bãi đậu xe, nhìn thấy nhân viên bảo an 12 liền hỏi:

 Làm sao, đã xảy ra chuyện gì?

Đội trưởng bảo an nhìn qua trên đường đến đây, cũng không thấy có chuyện gì lớn cả, mọi thứ đều rất tốt, nơi đây chỉ có một mình nhân viên bảo an 12 đang đứng, thần sắc không hề giống như đang xảy ra chuyện lớn gì.

 Đội trưởng, ngài xem chiếc xe này…

Nhân viên bảo an 12 chỉ chiếc Audi A8L, kính cẩn nói.

 Chiếc xe này làm sao? không phải là Audi A8L à? Có cái gì kì lạ đâu chứ?

Đội trưởng bảo an chau mày, trong lòng thầm nghĩ ngươi hỏa tốc gọi ta đến, chính là kêu ta nhìn chiếc Audi A8L à? Có đúng không vậy? mặc dù chiếc xe này tương đối hiếm gặp, nhưng không phải là không có, thành phố này có rất nhiều, mà còn thường hay ra vào khách sạn nữa!

 Không phải….ngài hãy xem giấy phép của chiếc xe……

Nhân viên bảo an 12 lắp bắp nói.

Nhưng, nhân viên bảo an 12 vẫn chưa nói hết, liền bị đội trưởng bảo an cắt ngang:

 Cậu đúng là không có chuyện gì làm nên nhàn rỗi phải không? Gọi tôi đến chính là xem giấy phép chiếc xe này sao? 9999, có gì đâu chứ? Tôi còn từng thấy 8888, việc này có gì là hiếm có, cậu là người mới đến nhỉ? Vẫn chưa nhìn thấy chuyện như vậy đúng không?

 Không phải đâu…Đội trưởng!

Nhân viên bảo an 12 ấm ức nói.

 Cái gì không phải? Cậu còn làm mất thời gian nữa, tôi trừ cậu 100 đồng đấy! thật là không có chuyện lại đi kiếm chuyện! cậu coi xe cho tốt là được rồi! người đến đây để ăn cơm, ai không phải là người có tiền chứ? Audi A8L biển số bốn số 9 có gì là kì lạ?

Đội trưởng bảo an không nhịn được được xua tay, định rời khỏi đây.

 Đội trưởng, ngài hãy xem kĩ đi! Giấy phép xe này là của Tùng Giang, vả lại bên trong…

Bất quá, lúc này nhân viên bảo an 12 vẫn chưa nói hết, liền bị đội trưởng bảo an cắt ngang rồi.

 Xem kĩ thì có thể nhìn ra tiền không? Người có tiền đến đây ăn cơm không phải là điều bình thường sao? Có gì kì lạ chứ? Thật là không hiểu ra làm sao cả!

Đội trưởng bảo an nói.

 Đội trưởng, ngài hãy nghe tôi nói hết đã!

Nhân viên bảo an 12 nóng nảy nói.

 Được, vậy cậu hãy nói đi, tôi xem cậu rốt cuộc muốn nói gì, nếu nói mà vô ích, thì đừng có trách tôi trừ thẳng vào tiền lương của cậu!

Đội trưởng bảo an kìm nén cơn tức nói.

 Vâng!

Nhân viên bảo an 12 gật đầu, nói một hơi:

 Đội trưởng, ngài xem bên trong tấm kính chắn gió của chiếc xe này, có rất nhiều giấy thông hành, ngài hãy xem trên giấy thông hành viết những gì….

 A…

Đội trưởng bảo an lúc này mới nhìn giấy thông hành ở bên trong xe, vừa xem xong cũng giật cả mình, hắn cũng không có ngốc, trong chốc lát đã nghĩ đến khả năng đó:

 Ý của cậu nói là người của tổng bộ đã đến đây rồi?

 Còn có thể là khả năng nào khác sao?

Nhân viên bảo an 12 đắc ý, thầm nghĩ, không phải ngài nói là tôi nói vô ích sao? Lần này ngài cũng sợ rồi phải không?

 Chủ nhân của chiếc xe này tuyệt đối không đơn giản, nhưng cũng chưa nghe nói lãnh đạo tập đoàn đến để kiểm tra?

Đội trưởng bảo an nhìn chiếc xe với vẻ hoài nghi, muốn tìm ra đầu mối, nhưng lại tìm không ra:

 Không được, tôi phải lập tức gọi điện cho Lâu tổng!

Lâu tổng mà đội trưởng bảo an nói chính là Lâu Đại Diễn, tổng giám đốc khách sạn quốc tế Tùng Giang thành phố Tùng Sơn.

 Vừa rồi tôi nhìn thấy xe của Trương tổng đến, có cần phải thông báo cho Trương tổng hay không?

Nhân viên bảo an 12 nói.

 Trương tổng mang người nhà đến, chúng ta làm phiền sẽ không hay cho lắm?

Đội trưởng bảo an lưỡng lự một hồi, nói:

 Có lẽ thông báo trước cho Lâu tổng đã, xem Lâu tổng nói như thế nào!

 Cũng được,vậy trước tiên điện gặp Lâu tổng!

Nhân viên bảo an 12 gật đầu.

Lâu Đại Diễn đang nằm ngủ bên trong biệt thự của cô vợ bé, chuông điện thoại vang lên chói cả tai, khiến cho hắn giật cả mình!

Là đội trưởng bảo an gọi đến, nếu đổi lại là người khác, e rằng hắn liền ngắt luôn.

 Alo? Tiểu Triệu à? Có việc gì không? Hôm nay tôi khó lắm mới được nghỉ ngơi, làm sao lại gọi điện thoại rồi?

Lâu Đại Diễn tuy đã nhấc điện thoại, nhưng giọng điệu vẫn có gì đó không vui cho lắm.

 Lâu tổng, có một việc lớn tôi cần báo cáo với ông!

Đội trưởng bảo an Tiểu Triệu nói.

 Việc lớn gì?

Lâu Đại Diễn nhíu mày hỏi.

 Bên trong bãi đậu xe, có một chiếc xe, mà chủ nhân của nó thân phận tuyệt đối không đơn giản, Lâu tổng có cần đến xem một chút hay không…

Đội trưởng bảo an cẩn thận nói.

 Đến khách sạn chúng ta ăn cơm, ai mà không có thân phận chứ? vì một chiếc xe mà bắt tôi chạy đến đó, không phải là làm khổ tôi à? Cứ xem là chưa nhìn thấy là được!

Lâu Đại Diễm vừa nghe xong việc này, nhất thời có chút mất hứng:

 Họ trước khi đến không nói với tôi một tiếng, đương nhiên là không muốn tôi ra mặt, nếu mà cần đến tôi, thì đã gọi điện thoại từ sớm rồi! những người có tiếng ở thành phố Tùng Sơn này, ai mà không có số điện thoại của tôi chứ?

 Lâu tổng, không phải là người của thành phố Tùng Sơn!

Đội trưởng bảo an vội vàng giải thích.

 Đây là một chiếc xe của thành phố Tùng Giang, biển số là "Tùng BK9999"……

Đội trưởng bảo an nói.

 Tôi không quan tâm nó là xe ở đâu, xe của thành phố Tùng Giang thì làm sao?

Lâu Đại Diễn có chút mất bình tĩnh rồi, bởi vì hắn nghe thấy tiếng của vợ bé nấu nước nóng xong gọi hắn:

 Được rồi, như vậy đi, đừng nói nữa!

 Đợi đã Lâu tổng, ngài hãy nghe tôi nói hết!

Đội trưởng bảo an có chút nóng nảy, thầm nghĩ Lâu tổng làm sao mà gấp gáp đến như vậy? đợi mình nói xong không được sao? nhưng nghĩ lại, vừa rồi không phải bản thân cũng đối xử với nhân viên bảo an 12 như vậy sao? cũng không thể trách ông ta được.