- Xử lý Liễu Hoa, anh không đủ tín nhiệm em để làm như vậy.
Dương Minh thản nhiên nói:
- Ngoài chuyện này ra, thì cái khác đều là chuyện nhỏ.
- A?
Liễu Họa Mi sửng sốt, nàng không nghĩ tới Dương Minh nhíu mày là vì không đủ tín nhiệm mình, chứ không phải là vì chuyện này khó khăn! Theo ngữ khí của hắn, có vẻ xử lý Liễu Hoa là làm được. Chỉ là không thể tin tưởng chính mình mà thôi! Liễu Họa Mi nhất thời có chút nôn nóng:
- Vậy anh muốn sao mới có thể tin tưởng em?
- Thân phận của em khác với Tiểu Lộ, nàng sẽ không bán đứng anh. Nhưng mà anh lại không dám chắc là sau khi xong chuyện, em có để lộ chuyện ra ngoài không.
Dương Minh nói đúng như những gì mình nghĩ.
- Em… Em tại sao lại không giống? Em cũng là nữ nhân của anh! Vừa rồi cũng đã kí tên đóng dấu, anh cũng sờ ngực của em rồi, không thể thay đổi được!
Liễu Họa Mi vội vàng lý luận.
Dương Minh ngạc nhiên, sau mới nhớ tới, Liễu Họa Mi trước đó đúng là đã lập lời thế nói nàng là nữ nhân của hắn, không khỏi lắc lắc đầu.
- Em xác định, lời em nói là thật?
Dương Minh do dự một chút, hỏi.
- Đương nhiên! Em không còn trong sạch nữa. Đã cùng nằm trên một cái giường với anh, em cũng không thể gả cho người khác, chỉ có thể đi theo em!
Liễu Họa Mi nói như rất có lý:
- Về sau em chính là nữ nhân của anh, những gì em có đều là của anh. Cổ phần tập đoàn Giang Duyên chuyển thành tên anh cũng được!
- Cái đó thì không cần. Nếu em đã nói như vậy, thì không thành vấn đề.
Dương Minh gật gật đầu, rốt cục nhận lời nàng.
Dương Minh suy nghĩ mãi, rốt cục vẫn đồng ý. Cũng là vì thực ra Dương Minh không nói với Liễu Họa Mi mấy điều quan trọng. Liễu Hoa chết, đó hoàn toàn có thể là ngoài ý muốn. Đừng nói Dương Minh tự mình ra tay, cho dù là sai Vương Tiếu Yên động thủ, thì cũng không thể tra ra chứng cớ gì.
Huống chi Liễu Họa Mi là loại người thẳng như ruột ngựa. Chỉ sợ nếu đúng là nàng xác định thân phận là nữ nhân Dương Minh rồi, về sau cũng sẽ không thay đổi. Cho nên khả năng nàng lộ ra tin tức gì đó là rất nhỏ! Điểm quan trọng nhất, còn lại là của thân phận Dương Minh!
Liễu Họa Mi là nữ nhân của Dương Minh, tuy rằng chỉ là trên danh nghĩa, như vậy là cũng đủ rồi! Trước khi Dương Minh chấp hành nhiệm vụ, thế nào cũng phải xử lý tốt chuyện nhà đã? Chỉ có đem địch nhân ở nhà hạ hết, Dương Minh mới có thể an tâm đi Vân Nam!
Cho nên Dương Minh chỉ cần vịn vào lý do đó, Hạ Băng Bạc cũng chỉ còn cách giúp hắn xử lý mấy vấn đề này. Huống chi Liễu Hoa hại phụ thân Liễu Họa Mi, còn muốn lập mưu hại Liễu Họa Mi, đó là tội ác tày trời. Dương Minh ra tay cũng là hợp tình hợp lý, những chuyện Hạ Băng Bạc quản cũng theo đó mà danh chính ngôn thuận.
- Anh, đã đồng ý rồi?
Liễu Họa Mi tuy rằng trong chuyện tình cảm có vẻ ngu ngốc, nhưng trong những chuyện khác thì ngược lại. Trước đó nói những câu ngu ngốc, làm những việc ngu ngốc là vì không biết lấy lòng Dương Minh như thế nào, chỉ biết làm bừa. Giờ phút này nghe được Dương Minh đồng ý tất cả, nhất thời cảm thấy có chút không thể tin được!
Làm sao có thể? Theo như mình nghĩ, chuyện phức tạp như vậy, mà Dương Minh cư nhiên nhẹ nhàng bâng quơ đồng ý giúp mình giải quyết? Chẳng lẽ những phiền toái đó ở trong mắt hắn, cũng chẳng là gì sao?
Dương Minh thầm nghĩ, bản thân tuy rằng là sát thủ.Có điều giết người chung quy là ít động tới, đó cũng không phải cách giải quyết cho mọi vấn đề.Cũng không thể cứ là kẻ thù thì giết được. Cho nên nếu không phải là thâm cừu đại hận, Dương Minh sẽ rất ít dùng phương thức này để giải quyết vấn đề.
Thế nhưng, mâu thuẫn giữa Liễu Hoa và Liễu Họa Mi đã tới mức không thể dùng cách thức bình thường mà có thể giải quyết! Liễu Hoa khiến cho phụ thân Liễu Họa Mi trở thành người thực vật, mâu thuẫn này là không thể hòa giải. Cho nên Dương Minh cảm thấy, cũng chỉ có cách là diệt trừ Liễu Hoa.
Có điều chuyện này cũng không khó. Một nhà Liễu Hoa cũng đang nghiêng ngả, vấn đề khác về công ty cũng đều là chuyện nhỏ, Liễu Họa Mi cũng không cần phải lo lắng Liễu Hoa và Liễu Chiết Nam tranh quyền đoạt lợi cùng nàng.
- Chuyện rất đơn giản, em hai ngày này đừng trở về nữa, ở lại khách sạn chờ tin tức đi.
Dương Minh từ trên giường đứng dậy, sau đó nói:
- Anh đi trước.
- A… Anh cứ thế mà đi à? Không cùng em ở thêm một lát?
Liễu Họa Mi cũng không biết hai người ở cùng một chỗ có thể làm gì, có điều vẫn muốn bảo Dương Minh lưu lại. Nàng đối với Dương Minh còn chưa tới mức có thể nói chuyện tình cảm. Nhưng từ vô cảm lúc ban đầu, hiện tại đã có chút sùng bái, cũng chỉ có thể nói là hảo cảm, muốn nói yêu Dương Minh, vậy thì thật ra còn chưa đến mức.
Có điều nàng nếu đã xác nhận mình là nữ nhân của Dương Minh, như vậy yêu hay không yêu đều không sao cả. Theo như Liễu Họa Mi nghĩ, lâu ngày sinh tình, hai người ở bên nhau thời gian nhiều hơn, nàng khẳng định sẽ yêu Dương Minh, chuyện này cũng bình thường.
Cho nên Dương Minh muốn đi, nàng liền có chút không không muốn. Tuy rằng không biết hai người có thể làm cái gì, nhưng như nàng thấy trên tivi, mấy nữ nhân kia nghĩ đủ mọi cách khiến nam nhân ngủ lại, nếu không thể, tức là không đủ mị lực.
Liễu Họa Mi có nhiều người theo đuổi, nhưng lúc trước nàng cũng không có tâm tư nghĩ mấy chuyện như thế. Bây giờ mới cần tới, thì một chút kinh nghiệm cũng không có! Mấy chiêu Kinh Tiểu Lộ dạy cho nàng, nàng một chút cũng chưa dùng tới! Một câu " không muốn " của Dương Minh, khiến cho nàng chẳng thể ra chiêu.
Cho nên, nàng chỉ là khát vọng Dương Minh có thể lưu lại, ở cùng nàng trong chốc lát.
- Ừ, anh đi trước.
Dương Minh nhìn Liễu Họa Mi liếc mắt một cái:
- Về sau ở chung một chổ với Tiểu Lộ nhiều hơn, các em giúp đỡ lẫn nhau một chút.
- Oh… Vậy, được!
Liễu Họa Mi gật gật đầu, đồng ý. Nàng hiểu lầm ý của Dương Minh, Liễu Họa Mi còn tưởng rằng Dương Minh đang dạy dỗ nàng, làm nữ nhân của Dương Minh thì không được tranh đoạt, phải ở chung yên bình! Chút chuyện ấy đối với Liễu Họa Mi mà nói không thành vấn đề gì. Nàng vốn rất cảm kích Kinh Tiểu Lộ, làm sao còn có thể tranh đoạt tình cảm chứ?
Mà ý của Dương Minh lại là bảo cho nàng trong lúc Kinh Tiểu Lộ gặp khó thì giúp Tiểu Lộ. Có điều xem biểu tình của Liễu Họa Mi, Dương Minh đã biết ngay nàng hiểu lầm rồi, nhưng cũng không giải thích thêm, lắc lắc đầu, xoay người rời đi.
Đi trên hành lang khách sạn, Dương Minh gọi điện cho Kinh Tiểu Lộ. Dương Minh biết rõ Kinh Tiểu Lộ khẳng định còn ở trong khách sạn này, Bởi vì lúc Dương Minh đến, hắn nhìn thấy xe BMW của Kinh Tiểu Lộ dừng bãi đỗ xe dưới lầu.
Điện thoại vang lên vài tiếng, liền có người bắt máy. Bên kia truyền đến thanh âm có chút kinh ngạc, lí nha lí nhí của Kinh Tiểu Lộ:
- Nhanh như thế đã xong rồi? Không phải buổi chiều bị em ép khô rồi chứ?
Kinh Tiểu Lộ cứ nghĩ Dương Minh không nghe được. Bởi vậy là lúc cầm lấy điện thoại mới lầm bầm vài tiếng. Nhưng lại không nghĩ đến trong phòng lúc này im lặng, hành lang chỗ Dương Minh cũng thực im lặng, cho nên Dương Minh đối với những gì Kinh Tiểu Lộ lầm bầm, đều nghe được nhất thanh nhị sở!
Dương Minh nhất thời không khỏi có chút buồn cười, cái đầu của Kinh Tiểu Lộ này nghĩ cái gì thế không biết?
- Khụ khụ…
Dương Minh ho khan hai tiếng:
- Tiểu Lộ, em làm chuyện tốt gì rồi hả?
- Ách… Hì hì, lão công, anh đừng nóng giận, em cũng không phải chỉ muốn giúp Họa Mi tỷ một phen sao! Thế nào, nàng vẫn là xử nữ chứ?
Kinh Tiểu Lộ cười hì hì hỏi. Trong số mấy nữ nhân của Dương Minh, Kinh Tiểu Lộ xem như hiểu rõ Dương Minh mười phần, cho nên biết Dương Minh lúc này không phải thật sự tức giận, cũng nửa đùa nửa thật mà hỏi.