"Không phải. Một bạn hồi cấp hai của tôi là người Tùy gia, hình như là con của người cầm đầu. Lúc nãy khi đến không biết ai của Tùy gia kết hôn mà phái một đội xe hoa đến Tùng Giang đón dâu, rất kiêu ngạo" Dương Minh nói.
"Cái này tôi biết, kết hôn là Tùy Quang Hanh, con trai lão Nhị Tùy gia, tôi cũng nhận được thiếp mời. Chẳng qua tôi chỉ gửi quà, Tôn gia cũng không có người đến. Đúng, bạn học của cậu tên gì?" Tôn Khiết hỏi.
"Tùy Quang Khải"
"Ồ? Tôi nghe đến hắn ta, con của Tùy Dược Tiến, người cầm đầu tương lai của Tùy gia" Tôn Khiết nói: "Xem ra bạn học của cậu không đơn giản. chẳng qua hắn ta sao có thể là bạn học ở Tùng Giang của cậu?"
"Tôi cũng không biết. Sao hắn ta lại chạy đến Tùng Giang học cấp 2 chứ?" Dương Minh lắc đầu nói: "Đúng, sao chị biết nhiều như vậy?"
"Ha ha, nhà tôi bây giờ có thể coi là gia tộc lớn nhất Đông Hải, tự nhiên sẽ quan tâm các gia tộc lớn trong tỉnh mà. Tôi cũng không phải tự hạ thấp nhà mình. Tôn gia chúng tôi cũng mới nổi lên mấy năm nay mà thôi, không lâu như Tùy gia. Mấy năm đầu khi Tôn gia chưa làm lớn, bố tôi luôn đề phòng các đối thủ cạnh tranh này đến Đông Hải. Chẳng qua bây giờ xem ra Tùy gia không có ý mở rộng đến Đông Hải"" Tôi nói này, chị có tài liệu chi tiết về Tùy gia không? Cho tôi một bản" Dương Minh hỏi. Vì phụ nữ mà ghen ghét Dương Minh gặp không ít. Nếu Quang Khải thích Chu Giai Giai, mà Chu Giai Giai lại ở bên mình, như vậy không biết chừng thằng ranh này ghen ghét, chơi sau lưng mình.
"Tư liệu tôi không có. Tam thúc chắc là có chi tiết. Nếu cậu muốn, lát tôi gọi cho chú ấy bảo chú ấy gửi qua mail cho cậu" Tôn Khiết.
Đến phòng làm việc của Tôn Khiết, Dương Minh thuận thay đóng cửa, sau đó từ phía sau ôm lấy Tôn Khiết, nhẹ nhàng nói: "Chuyện của chúng ta, chị suy nghĩ thế nào rồi?
Chuyện chính đã xong, Dương Minh liền có tâm trạng nói chuyện tình cảm với Tôn Khiết. Dương Minh mỗi lần nhìn thấy Tôn Khiết, dù là động tác hay lời nói đều trực tiếp như vậy.
Có lẽ do ban đầu Dương Minh không cho rằng Tôn Khiết còn trinh trắng, có nguyên nhân này nên về sau dù Dương Minh biết mình là người đàn ông đầu tiên của Tôn Khiết, nhưng vẫn tự nhiên như vậy.
Các người phụ nữ khác bên cạnh Dương Minh, kể cả Trần Mộng Nghiên hay ghen, Dương Minh cũng chưa từng có cảm giác không thể nắm trong tay như vậy. Chỉ có Tôn Khiết là Dương Minh không đoán ra.
Dương Minh cũng định theo đuổi Tôn Khiết như Lâm Chỉ Vận. Nhưng hắn không có tự tin đó. huống hồ, Tôn Khiết thành thục hơn Lâm Chỉ Vận nhiều. Tôn Khiết không có cảm giác gì với lời ngon tiếng ngọt.
"Chúng ta có chuyện gì?" Tôn Khiết không đẩy Dương Minh ra, nhưng không giống các người phụ nữ khác là dựa vào lòng Dương Minh, lạnh nhạt nói.
"Chị nói đi?" Dương Minh dựa đầu sát vào tai Tôn Khiết, khiêu khích nói.
"Làm người phụ nữ của tôi" Dương Minh thấy Tôn Khiết giả vờ ngu, đành nói thẳng.
Tôn Khiết không mở miệng nói, nhưng cả người run lên, một lát sau thở dài một tiếng rồi nói: "Làm hay không thì sao chứ? Bây giờ không phải tốt sao? Hơn nữa. cậu xác định cậu yêu tôi sao?"
"Tôi." Dương Minh đúng là có cảm tình với Tôn Khiết, nhưng nếu là yêu, Dương Minh chỉ yêu thân thể của Tôn Khiết, còn có sự nghiệp không thể không có Tôn Khiết.
"Chính cậu cũng không xác định được tình cảm của mình mà. Cũng giống tôi. Vấn đề này bây giờ vẫn còn hơi sớm" Tôn Khiết lắc đầu nói: "Theo tự nhiên được không?"
"Được" Dương Minh hiểu rõ tính cách của Tôn Khiết, biết nàng nói như vậy đại biểu hai người có thể tiếp tục phát triển, cũng không ép nữa.
Ngồi trước máy tính, Dương Minh đọc tài liệu Tôn Tam gửi về Tùy gia.
Tùy Dược Tiến, 43 tuổi, sinh ra trong một gia đình nghèo, bố mất sớm, chỉ còn mẹ và một em trai. Năm 14 tuổi bắt đầu ra ngoài làm thuê. Bắt đầu làm thợ gạch, từng bước làm lớn, thành lập tập đoàn Khải Minh bây giờ. Có thể nói là một nhân vật truyền kỳ, rất chói mắt.
Đến năm 2000, Tùy gia xuất hiện một nguy cơ, công trình hình tượng của thành phố Hải Sơn là cầu Hồng Lập sụp đổ, người xây dựng cây cầu chính là tập đoàn Khải Minh. Về phần trong đó có việc gì không thì trong tài liệu không ghi. Trong lúc nhất thời, rất nhiều người từng có mâu thuẫn với Tùy gia đứng dậy, chuẩn bị nhân cơ hội đè chết Tùy gia.
Cũng đúng lúc này Tùy Quang Khải học cấp 2 ở Tùng Giang, xem ra cũng vì nguyên nhân này. Tùy Dược Tiến đưa con trai đến nơi khác học, có thể nói tình hình lúc đó rất không ổn. Tùy Dược Tiến đã chuẩn bị sẵn sàng.
Tùy gia sau lần đó, Tùy Quang Khải nhất định khá khiêm tốn, cho nên khi còn đi học Dương Minh không nhận ra Tùy Quang Khải có gì được biệt.
Sau này chuyện được hóa giải một cách kỳ tích, một nhà thiết kế cầu Hồng Lập chủ động đứng ra thừa nhận đã sai sót, nhưng tập đoàn Khải Minh cũng không thể không có trách nhiệm.
Cũng may đêm xảy ra sự cố chỉ có một lái xe tải bị thương, không có người chết. Tùy Dược Tiến trực tiếp đề xuất tập đoàn Khải Minh sẽ xây dựng lại, chuyện mới dẹp yên.
Về phần chuyện này rốt cuộc là ra sao thì không biết. Nhưng từ tài liệu khác có thể nhìn ra, Tùy Dược Tiến là một tên kinh doanh có trái tim đen, năm đó khi làm xây dựng đã cho đàn em tạo thành vụ án 2 chết 1 thương khi giải tỏa công trình.
Mặc dù người phụ trách đội giải tỏa đã bị xử tù, nhưng Tùy Dược Tiến không có chút trách nhiệm nào, chỉ bồi thường chút tiền nào. Đây chỉ là vụ điển hình, các đợt giải tỏa khác tạo thành người bị thương nhiều không kể hết.
Nếu như nói không phải Tùy Dược Tiến đứng sau sai khiến thì ai tin chứ? Nhưng đàn em hắn lại nhận hết về mình, Tùy Dược Tiến làm càng lúc càng lớn.
Mà năm đó mấy công ty bỏ đá xuống giếng đều bị Tùy Dược Tiến tìm cơ hội làm cho phá sản.
Hiển nhiên Tùy Dược Tiến là nhà kinh doanh cả trắng lẫn đen. Làm việc này không có quan hệ với hắc đạo địa phương là không thể. Dương Minh thật ra không phản đối công ty có liên lạc với hắc đạo, có những ngành sản xuất mà không có quan hệ với hắc đạo, căn bản không làm nổi.
Nhưng mà Tùy Dược Tiến để đám hắc đạo nhằm vào người dân tay không tấc sắt, đây là điều mà Dương Minh căm ghét. Đây là người không từ thủ đoạn đạt được mục đích.
Dương Minh xóa tài liệu đi, người này khởi phát khá tương tự Vương Tích Phạm. Chỉ là Vương Tích Phạm không làm lớn như Tùy Dược Tiến, không bị người oán thán. Chẳng qua làm cho Dương Minh không cam lòng là người này còn làm lớn hơn Vương Tích Phạm rất nhiều lần.
Người như vậy, Dương Minh căm ghét nhất. nếu chọc đến hắn, vậy đừng trách hắn không khách khí. Người như vậy không việc gì phải dùng âm mưu với hắn, trực tiếp giết là xong.
Lúc trước Dương Minh mặc dù cùng Vương Chí Đào quá mâu thuẫn, nhưng Vương Tích Phạm không có tiếng xấu ở Tùng Giang như vậy. Cho nên Dương Minh chỉ dùng biện pháp bình thường. nhưng Tùy Dược Tiến lại khác, trực tiếp giết là thay trời hành đạo.
Dương Minh nằm trên giường tiện tay cầm quyển nhật ký của Chu Giai Giai. Trong thời gian này cứ lúc nào rảnh là Dương Minh đọc nhật ký của Chu Giai Giai. Như vậy sẽ hiểu rõ thế giới nội tâm của Chu Giai Giai.
Chẳng qua làm cho Dương Minh không ngờ là, Chu Giai Giai lại là hacker máy tính. Nhớ đến phong ba lúc mới học đại học, những bài bất lợi về mình trong nháy mắt biến mất, Dương Minh không ngờ lại là Chu Giai Giai làm.
Đọc đến đây, Dương Minh không khỏi cười cười, đều nói sau lưng một người đàn ông thành công phải có một người phụ nữ, mà Chu Giai Giai lại rất thích hợp.
Điện thoại di động vang lên, Dương Minh bỏ nhật ký xuống, nghe điện.
"Dương tổng, tôi là Trương Đức Quân" Trương Đức Quân nói.
"Chào anh, Trương tổng" Dương Minh.
"Dương tổng, tôi tới xin lỗi ngài. Trang web kia là đối thủ cạnh tranh của bạn tôi, hắn ta không nói lý" Trương Đức Quân xin lỗi.
"Không sao, không có gì phải xin lỗi. Vốn không phải việc của anh mà, anh là giúp tôi thôi" Dương Minh cười nói: "Dù nói như thế nào vẫn làm phiền anh"
"Dương tổng hiểu là tốt rồi. Tôi sẽ nghĩ biện pháp" Trương Đức Quân nói.
"Không cần, chuyện này coi như giải quyết xong" Dương Minh bây giờ không quan tâm bài viết đó. Nếu đã có kế hoạch phản kích, vậy không cần xóa bài kia nữa: "Tôi có quảng cáo cần anh giúp, anh nghĩ cách giúp tôi"
"Vậy được, Dương tổng, ngài nói thời gian, tôi đến tìm ngài" Trương Đức Quân nói.
"Tối nay đi, tôi gọi" Dương Minh dập máy, lại xem nhật ký trong tay. Dương Minh thầm nghĩ nếu như Chu Giai Giai có thể tỉnh thì sao?