Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 901: Truyền tin dữ



Cổ tỷ giật mình, không ngờ Trâu Nhược Quang lại đè mình xuống giường, trong lòng kinh hãi, không biết Trâu Nhược Quang muốn làm gì.

Cổ tỷ kinh hoảng ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt dâm tà của Trâu Nhược Quang, kinh hãi nói: "Trâu thiếu gia. anh. anh muốn làm gì?"

"Tôi muốn làm gì?" Trâu Nhược Quang nghe xong, cười hắn hắn, đè chặt Cổ tỷ trên giường: "Tôi muốn làm cô!"

Cổ tỷ nghe Trâu Nhược Quang nói xong, lập tức cả kinh nói: "Trâu thiếu gia, ngài. ngài. đang nói cái gì vậy, ngài không nói đùa chứ?"

"Cô nhìn tối giống đang nói đùa sao?" Trâu Nhược Quang cười lạnh một tiếng xong, bắt đầu xé quần áo trên người Cổ tỷ xuống.

Cho dù Cổ tỷ có vùng vẫy, thì rốt cục vẫn là đàn bà, không có sức như Trâu Nhược Quang, làm sao mà là đối thủ của hắn? Vì thế sau khi giãy dụa không thành công, liền hét lên: "Cứu mạng."

"Hắc hắc, kêu to lên, kêu càng to tôi càng hưng phấn!" Trâu Nhược Quang chẳng thèm để ý, nói: "Cô đã làm việc trong này lâu rồi, chẳng lẽ cô không biết mỗi phòng đều được cách âm sao? Mà bên ngoài đang có tiệc cũng chẳng nghe được.

Cài này là trước kia lúc Trâu Nhược Quang và Triệu Tiểu Diễm đang chơi nhau thì Triệu Tiểu Diễm có nói cho hắn biết. Bởi vì tiếng rên của Triệu Tiểu Diễm quá lớn, quả thật muốn bể lổ tai luôn, tuy rằng làm cho Trâu Nhược Quang rất sảng khoái, nhưng dù sao khi Ngụy Tiến đi đến cửa cũng sẽ nghe thấy, cho nên mới nhắc nhở Triệu Tiểu Diễm.

Vì thế, Triệu Tiểu Diễm liền nói ra kết cấu phòng khách cho Trâu Nhược Quang nghe, Trâu Nhược Quang cũng không ngờ rằng nhanh như vậy mà đã sử dụng phần tri thức đó.

Nghe Trâu Nhược Quang nói xong, Cổ tỷ liền không kêu nữa. Được nhắc nhở như vậy, nàng ta liền hiểu được, cho dù mình có kêu thì cũng vô ích, quả thật là lãng phí sức lực.

Hơn nữa, cho dù có người nghe, thì cũng chẳng ai để ý, Cổ tỷ là đàn chị ở đây, trong tay của nàng cũng có rất nhiều chị em hùa với các yêu cầu của khách, cũng có thể loại cưỡng hiếp này nọ, cho nên kêu cứu mạng cũng chẳng phải là chuyện lạ.

"
Anh làm với tôi như vậy, để cho Ngụy thiếu gia biết, thì hắn sẽ không bỏ qua cho anh!" Cổ tỷ rất trung trinh, sau khi quyết định đi theo Ngụy Tiến, liền không quan hệ với đàn ông khác.

"
Thật không?" Trâu Nhược Quang cười khinh thường nói: "Cô dám nói cho Ngụy Tiến biết?"

"
Tôi. có gì mà tôi không dám nói?" Cổ tỷ hoảng hốt, đúng vậy, Trâu Nhược Quang cưỡng hiếp mình, Ngụy Tiến chắc chắn sẽ không bỏ qua cho hắn, những còn mình?

Cổ tỷ cũng biết tính cách của Ngụy Tiến, hắn là loại người đàn ông có sỉ diên và tự trọng vô cùng cao, người đàn bà của hắn, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép có quan hệ với người khác, ngoài ý muốn cũng không được! Khi đó, Ngụy Tiến chắc chắn sẽ cho mình một món tiền, rồi say bye bye với mình.

Nghĩ đến đây, sắc mặt của Cổ tỷ nhất thời trở nên trắng bệch.

"
Hừ! Muốn không có chuyện gì thì ngoan ngoãn phối hợp với tôi! Hầu hạ tôi sảng khoái thì tôi sẽ không nói, cô cũng không nói, chuyện này coi như không tồn tại!" Trâu Nhược Quang làm sao mà không biết tính cách của em họ? Bởi vì hắn biết chắc tính cách của Ngụy Tiến, cho nên hắn mới không kiêng nể gì.

Bởi vì hắn khẳng định rằng Cổ tỷ sẽ không đem chuyện này nói ra cho Ngụy Tiến biết, nhưng vậy đối với bản thân nàng cũng không có lợi gì.

"
Đồ vô sỉ!" Cổ tỷ không giãy dụa nữa, mà hung tợn mắng.

"
Vô sỉ? Đừng giả bộ trước mặt tôi, đừng nói trước khi cô chơi Ngụy Tiến, cô còn là gái trinh nha" Trâu Nhược Quang bĩu môi nói.

Cổ tỷ biết mình có nói gì thì Trâu Nhược Quang cũng sẽ không bỏ qua cho mình, cho nên không nói luôn, ngậm miệng lại, tùy ý để Trâu Nhược Quang làm.

Trâu Nhược Quang nói cũng không sai, mình cũng không phải là hoàng hoa khuê nữ gì, bị hắn làm một lần, Ngụy Tiến không biết, ai cũng không nói thì chuyện này coi như xong. Chẳng qua, Cổ tỷ sợ nhất là Trâu Nhược Quang sẽ quấy rầy mình hoài, vì thế, trong lúc Trâu Nhược Quang đang nghịch ngợm thân thể mình, Cổ tỷ không nhịn được hỏi: "
Chỉ lần này?"

"
Hừ, nếu cô làm cho tôi sảng khoái, thì chỉ lần này, nhưng nếu khó chịu, tôi có thể tìm cô, cho đến khi nào sảng khoái thì thôi!" Nói thật, Trâu Nhược Quang cũng không thể thường xuyên đến quấy rầy Cổ tỷ được, hắn muốn hại Ngụy Tiến trong vô hình, cho nên hắn không thể để lộ bản thân được.

Cổ tỷ đương nhiên là không biết mục đích cuối cùng của Trâu Nhược Quang là muốn đem bệnh xi da trên người lây cho mình, sau đó thông qua mình lây cho Ngụy Tiến! Nghe Trâu Nhược Quang nói xong, còn tưởng rằng khi nãy Trâu Nhược Quang đã rình lén mình và Ngụy Tiến làm, ý dâm nổi lên, vì thế liền phối hợp với Trâu Nhược Quang, bắt đầu vặn vẹo thân mình, kêu rên lớn tiếng.

"
Đis con mẹ nó! Cô thật đúng là dâm đãng!" Trâu Nhược Quang nghe Cổ tỷ rên rỉ, cảm thụ sự vặn vẹo thân hình của nàng, thầm nghĩ, còn thích hơn cả cô bé Triệu Tiểu Diễm kia, hèn chi Ngụy Tiến lại say mê nàng như vậy!

Chẳng qua, bây giờ Trâu Nhược Quang không dám hưởng thụ nhiều, sau khi làm xong, liền mặc quần áo vào, hắn làm chính sự mà, đương nhiên không thể để mấy cái này làm lỡ được.

"
Chuyện hôm nay đến đây thôi!" Trâu Nhược Quang mặc quần áo xong, nói với Cổ tỷ: "Tôi chắc chắn sẽ không nói, không cần cô nhắc!"

Nói xong, Trâu Nhược Quang liền rời khỏi phòng của Cổ tỷ, không thể không nói, Trâu Nhược Quang cũng có chút tâm kế, chẳng qua tâm kế này nếu dùng với Dương Minh, chỉ sợ rằng chưa kịp dùng đã bị giết chết, nhưng mà, đối với loại người như Ngụy Tiến thì đây tuyệt đối vẫn hữu hiệu.

Trâu Nhược Quang sửa sang lại y phục trên người, nhìn nhìn xung quanh, không có sơ hở gì mới trở lại phòng của Ngụy Tiến, lúc này đã thấy Ngụy Tiến đang nghiêm mặt nói cái gì đó với Tùy Dược Dân.

"
Sao thế? Cậu, em họ." Trâu Nhược Quang làm bộ như quan tâm hỏi.

"
Người của Ngụy Tiến tất cả đều bị đánh, nằm ở ngoài cửa Tiên Nhân, tất cả đều không thể đứng lên được!" Tùy Dược Dân thấy Trâu Nhược Quang đi vào, nói tiếp: "Vừa rồi nếu không phải bảo vệ tuần tra phát hiện ra, báo cho cậu biết, thì cậu vẫn không biết có chuyện như vậy!"

"
Ai làm? Có phải là Dương Minh không?" Trâu Nhược Quang sửng sốt hỏi.

"
Cũng không biết, nhưng khẳng định là không phải bản thân Dương Minh ra tay, theo vài người bị thương nhẹ cho biết, là một đán người mặc đồ đen, cũng không nói nguyên nhân và để lại thân phận!" Tùy Dược Dân lắc đầu: "Nhưng mà có một người nhớ được số xe của chúng, cậu đã nhờ bạn bè điều tra giùm"

"
Chu Tiểu Minh thế nào?" Sắc mặt của Ngụy Tiến rất là không tốt, mình tìm đến hơn hai mươi người, mà bị người ta đập không chống đỡ nổi, là ai cũng không thể dễ chịu được!

"
Vết thương của hắn là nặng nhất, chỉ sợ muốn khỏi hẳn cũng phải nằm bệnh viện nửa năm" Tùy Dược Dân đương nhiên biết Chu Tiểu Minh, đây chính là thân tín bên cạnh Ngụy Đức Khang, trước cũng có tiếp xúc qua. Vừa rồi lúc gặp, khuôn mặt của Chu Tiểu Minh hoàn toàn biến dạng, tứ chi bị gãy nát!

Cũng không biết người nào mà lại ra tay tàn nhẫn như vậy, không chút lưu tình, chẳng qua, điều này càng làm cho Tùy Dược Dân e ngại hơn, trước đó nhìn thấy Dương Minh và Điền Long trò chuyện vui vẻ, bây giờ xem ra, có phải Dương Minh cũng là đại ca hắc đạo không?

"
Ba con biết chuyện này chưa?" Ngụy Tiến thở dài, nếu đã xảy ra chuyện lớn như vậy, muốn gạt Ngụy Đức Khang là không thể.

"
Biết rồi, cậu đã thông báo, ông ta đang chạy đến!" Tùy Dược Dân gật đầu.

Ngụy Đức Khang sau khi nhận được điện thoại của Tùy Dược Dân, đầu tiên là kinh ngạc, một hồi lâu sau mới hồi phục được! Chu Tiểu Minh bị người ta đánh trọng thương? Tứ chi bị gãy!

Ngụy Đức Khang lập tức không thể chấp nhận được, ngay buổi sáng tài xế của mình Mã Phong Tử đã bị người ta đánh vào bệnh viện, bây giờ thì phụ tá đắc lực cũng vào viện theo! Ngụy Đức Khang thật sự muốn điên lên, đánh chó cũng phải nể mặt chủ chú, mà lần này lại phế đi hai con chó của mình, cơn giận này làm sao mà hắn có thể nuốt xuống được?

Ngụy Đức Khang thầm mắng một câu, trong chuyện này, tất cả đều là do thằng con Ngụy Tiến mà ra! Chẳng qua, khi ông ta biết Ngụy Tiến cũng bị người ta đánh, liền hoàn toàn phẫn nộ!

Lập tức gào thét trong điện thoại: "
Là ai? Là ai to gan như vậy? Dám đụng đến con trai của Ngụy Đức Khang này?"

"
Anh cũng không rõ lắm, hình như là bạn trai bạn học nữ của Ngụy Tiến" Tùy Dược Dân cũng biết xung đột giữa hai người trong lúc đó!

Ngụy Đức Khang vốn đã bao che cho con mình, bây giờ nghe con mình cùng thân tính đều bị đánh, làm sao mà mặc kệ được, vậy thì về sau làm sao có thể lăn lộn tại Tùng Giang?

Ngụy Đức Khang liền gọi điện lấy một chiếc xe, chở thẳng lên khu du lịch Tiên Nhân tại núi Tây Tinh.

Lúc này, khi Ngụy Đức Khang nhận được điện thoại của Tùy Dược Dân thì Dương Minh cũng nhận được điện thoại của Trương Phún Bạch.

"
Dương ca, xong rồi"

"
Không có chuyện gì chứ?" Bởi vì Trần Mộng Nghiên đang ngồi bên cạnh, nên Dương Minh cũng không thể trực tiếp hỏi là có chết người hay không, mà chỉ ám chỉ thôi.

Cũng may, Trương Phún Bạch rất có đầu óc, nghe Dương Minh nói xong, liền đáp: "
Không đánh chết người, chẳng qua thằng đại ca có vẻ phải nằm viện nửa năm là ít"

"
Ừ, tốt lắm, chuyện này tôi sẽ nhớ rõ!" Nói xong, Dương Minh liền cúp điện thoại.

Mà bên kia, Trương Phún Bạch cũng hưng phấn không thôi, Dương Minh nói là nhớ rõ chuyện của mình, vậy thì về sau chắc chắn sẽ chọn cơ hội đề bạt mình, Trương Phún Bạch làm sao mà không vui được?

Chẳng qua, bây giờ Dương Minh đang bắt đầu lo lắng về chuyện của Ngụy Tiến, Ngụy Tiến thoạt nhìn không phải là người nhẫn nhịn, huống chi còn có quan hệ họ hàng với Tùy gia, và tên Trâu Nhược Quang kia cũng là người có thù tất báo, chứ đừng nói là Ngụy Tiến.

Tuy rằng Dương Minh không sợ hắn, nhưng mà mỗi lần đều bị người ta chọc lên đầu mới phản kích, vậy thì có vẻ mình quá nhân từ rồi! Mẹ nó, mình không muốn so đo, ngược lại bị cho là yếu đuối.