Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2946



Lúc này đệ tử dẫn đầu đến từ U Linh Chi Đô —— Minh Du Nhiên, mở miệng phát ra giọng nói máy móc thậm chí còn pha chút lạnh lùng: “Các vị đạo hữu, xem ra lần này cung Thông Tiên sẽ không cử ai tới cả, mà nay tám đại thánh địa chúng ta đều đã có mặt đầy đủ, có phải chúng ta nên tiến vào hành cung Thất Tinh Thiên Yêu rồi hẵng nói tiếp hay không?  

Dù sao thì trước đó cũng đã có người đi vào rồi, mà trong hành cung đệ nhất - hành cung Thiên Xu lại không có nhiều đồ, các vị muốn ôn chuyện thì cứ tiếp tục đi, nô gia đi trước đây.”  

Minh Du Nhiên là nữ nhân, đến từ U Linh Chi Đô, chính là thánh địa thần bí nhất trong tám đại thánh địa từ xưa đến giờ. Người của U Linh Chi Đô đều rất ít thể hiện nhưng cũng không có ai dám tới trêu chọc bọn họ, bởi vì một khi đã trêu chọc đệ tử của U Linh Chi Đô, bọn họ sẽ đuổi giết ngươi giống như u linh, không chết sẽ không bỏ qua.  

Trong Tu Chân Giới có tin đồn, thánh địa U Linh Chi Đô có quan hệ với tổ chức sát thủ ‘Bỉ Ngạn’ – tổ chức sát thủ mạnh nhất Tu Chân Giới, khiến người nghe phải sợ mất mật, nhưng không ai có chứng cứ để chứng minh điều đó cả.  

"Bỉ Ngạn" chính là một tổ chức sát thủ, không có nhiệm vụ ám sát nào mà Bỉ Ngạn không dám nhận hoặc không làm được. Trong lịch sử Tu Chân Giới, tổ chức sát thủ Bỉ Ngạn thậm chí còn ám sát Thánh chủ Thánh địa thành công, cũng bởi vậy mà tổ chức sát thủ Bỉ Ngạn đã nổi danh trong Tu Chân Giới.  

Có rất nhiều tin đồn cho rằng thánh địa U Linh Chi Đô này là thánh địa đứng sau lưng tổ chức sát thủ Bỉ Ngạn, không có ai biết thánh địa U Linh Chi Đô đang nằm ở nơi nào, nhưng mỗi lần Tu Chân Giới hoặc là chín đại thánh địa có sự kiện lớn thì người của U Linh Chi Đô đều sẽ xuất hiện.  

Tầm hiểu biết của mọi người về đệ tử của U Linh Chi Đô hay đúng hơn là thánh địa của U Linh Chi Đô chỉ dừng lại ở một từ - thần bí quỷ dị.  

Chỉ nói riêng Minh Du Nhiên này, đám thanh niên đồng trang lứa của các thánh địa khác đều đã tiếp xúc với nàng ta mấy ngàn năm rồi, nhưng đến nay chưa một ai từng nhìn thấy gương mặt thật của Minh Du Nhiên.  

Mỗi đệ tử của U Linh Chi Đô đều mặc áo bào đen, đeo mạng che mặt màu đen chỉ để lộ mỗi đôi mắt, bọc bản thân kín mít không một kẽ hở.  

Điều này khiến cho trí tưởng tượng của mọi người bắt đầu bay xa.  

Công pháp và lực lượng mà đệ tử của U Linh Chi Đô tu luyện cũng có điểm khác với những người khác, tràn ngập âm sát khí, nhưng lại mềm mại hơn âm sát mà thiên về âm lãnh nhiều hơn.  

Giờ phút này sau khi Minh Du Nhiên mở miệng, xem như đã chào hỏi mọi người xong, nàng ta dẫn theo mười đệ tử bước vào cột sáng Thất Tinh, ngay sau đó biến mất luôn.  

Đao Trủng - Khương Thế Long là người theo đuổi trung thành của Minh Du Nhiên, nhìn thấy Minh Du Nhiên dẫn theo người bước vào cột sáng của trận pháp Thất Tinh, vội vàng hô: “Du Nhiên muội muội đợi ca ca với... Các vị, Khương mỗ đi trước đây.”  

Khương Thế Long vừa nói vừa vội vàng đuổi theo, bước vào cột sáng Thất Tinh rồi biến mất.  

Giờ phút này Mộ Trường Phong cũng nói với Hiên Viên Linh Hề đang đứng ở bên cạnh: “Linh Hề sư muội, chúng ta cũng đi thôi.”  

Vốn dĩ Trường Sinh Điện và hoàng triều Hiên Viên có quan hệ tốt hơn những bên khác, đệ tử hai bên cũng xưng hô với nhau là sư huynh muội.  

Ngay sau đó Mộ Trường Phong và Hiên Viên Linh Hề cũng dẫn theo đệ tử bước vào cột sáng của trận pháp Thất Tinh.  

Tiếp đó là Mộc Ngưng Hiên của núi Thiên Kiếm nói với những người khác: “Chúng ta cũng đi thôi.”  

Sơn trang Bách Luyện, thánh địa Vạn Linh, Thần Phù Linh Tông lần lượt bước vào cột sáng của trận pháp Thất Tinh.  

Đương nhiên giờ phút này Thần Phù Linh Tông chỉ còn lại một mình Thẩm Bạch mà thôi, những đệ tử khác đều bị Dương Bách Xuyên xử lý hết rồi.  

...  

Trước đó, sau khi Dương Bách Xuyên và Lục Yên Chi, Thú Ngũ Hành, Đả Tiên Thạch bước vào cột sáng của trận pháp Thất Tinh, bọn họ đã bị một lực hút cực lớn kéo thẳng vào trong.  

Một giây sau, khi bọn họ xuất hiện trở lại thì đã tới một không gian khác rồi, là một toà tế đàn truyền tống, cũng chỉ rộng khoảng tám đến chín trượng, nhìn về nơi xa, chỉ có một mảnh tối tăm mờ mịt.  

Có cảm giác nơi này là một không gian nhỏ độc lập, hình như cũng chỉ trong phạm vi mấy chục dặm, bốn phía đều là một màu xám xịt.  

Nhưng có một ngọn núi khổng lồ lại xuất hiện trong tầm mắt của bọn họ một cách rõ ràng.  

Lúc này giọng nói của Đả Tiên Thạch vang lên: “Chủ nhân, nơi này có tấm bia đá ghi chép.”  

Dương Bách Xuyên quay đầu lại nhìn, quả nhiên hắn đã phát hiện một tấm bia đá ở bên cạnh tế đàn, bên trên chi chít phù văn của Yêu tộc.