Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2989



Thú Ngũ Hành phát ra tiếng gầm thảm thiết, bay ngược phun máu, Đả Tiên Thạch hét lên lăng xuống tế đàn, Thú Ngũ Hành và Đả Tiên Thạch hợp lực cũng không phải đối thủ của Lãnh Tiêu Dật.  

Hướng Thú Ngũ Hành bay đến là phía Dương Bách Xuyên đang đứng, Dương Bách Xuyên nhìn thấy cả người của Thú Ngũ Hành tràn đầy miệng vết thương vỡ nát, biết nó bị đánh thảm đến mức nào.  

Vung tay thu Thú Ngũ Hành vào không gian hồ Càn Khôn, sau đó lạnh nhạt nhìn về phía Lãnh Tiêu Dật.  

Lãnh Tiêu Dật không ra con dơi được, trực tiếp đuổi theo đánh Thú Ngũ Hành.  

Nhìn thấy Dương Bách Xuyên xuất hiện, Thú Ngũ Hành biến mất, Lãnh Tiêu Dật dừng chân, sắc mặt đen như mực. Vừa rồi hắn ta nhìn thấy Trình Vĩ Khang bị Dương Bách Xuyên giết chết, nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên, gằn giọng nói: “Ngươi… Đáng chết.”  

Sau lưng Dương Bách Xuyên lóe lên ánh sáng vàng, quần áo nứt vỡ, sau lưng mọc ra một đôi cánh chim màu vàng dài 3 mét, nhìn Lãnh Tiêu Dật, gằn từng chữ nói: “Ngươi càng đáng chết hơn.”

Dương Bách Xuyên thầm niệm trong đầu, sử dụng thần thông của Thiên Ưng Kim Sí. Lúc này hắn đã ra tay, bởi vì đám người thánh địa bắt nạt người quá đáng.  

Mình cứ tránh né, bọn họ lại tưởng mình sợ bọn họ.  

Dương Bách Xuyên muốn cho những thánh địa này biết không phải người thánh địa bọn họ chiếm hết lý trên thế gian, không phải bọn họ muốn giết ai thì giết, lại càng không phải bọn họ có thể quyết định sự sống chết của người khác.  

Thế gian này vĩnh viễn là kẻ mạnh làm vua.  

Hắn muốn cho những đệ tử thánh địa này biết... Dương Bách Xuyên là cường giả. Xét về thực lực, hắn không hề kém những đệ tử thánh địa bọn họ, thậm chí còn giỏi hơn.  

Đối mặt với Lãnh Tiêu Dật, Dương Bách Xuyên không hề lơ là. So với Trình Vĩ Khang, Lãnh Tiêu Dật mới là đối thủ.  

Lãnh Tiêu Dật là cao thủ Độ Kiếp đại viên mãn, hơn nữa trước đó hắn ta biến thành con dơi có thực lực vô cùng mạnh. Nhưng trong tay Dương Bách Xuyên lại có pháp trượng Vạn Linh là khắc tinh của hắn ta.  

Lúc này, Lãnh Tiêu Dật đối mặt với Dương Bách Xuyên cũng không dùng Ngự Thú Hợp Nhất, bởi vì hắn ta biết Dương Bách Xuyên mà lấy ra pháp trượng Vạn Linh thì Ngự Thú Hợp Nhất của mình sẽ mất tác dụng.  

Nhưng giờ đây Lãnh Tiêu Dật dự định bất chấp tất thảy, liều chết với Dương Bách Xuyên đến cùng là sự lựa chọn duy nhất của hắn ta.  

Bởi vì Dương Bách Xuyên đã giết Trình Vĩ Khang.  

Ở thánh địa Vạn Linh, Trình Vĩ Khang là ông trời con, là đứa con trai được Vạn Linh Thánh Mẫu yêu thương nhất. Nhưng bây giờ Trình Vĩ Khang đã bị Dương Bách Xuyên giết chết...  

Trước khi Lãnh Tiêu Dật đến đây, Vạn Linh Thánh Mẫu đã dặn dò hai điều. Một là bảo vệ Trình Vĩ Khang an toàn, hai là lấy lại pháp trượng Vạn Linh.  

Mà bây giờ Trình Vĩ Khang đã bị giết, pháp trượng Vạn Linh cũng không lấy lại được, Lãnh Tiêu Dật không hoàn thành được nhiệm vụ nào.  

Sau khi trở về, hắn ta chỉ có một con đường chết.  

Hiện tại hắn chỉ có ba con đường...  

Một là lấy lại pháp trượng Vạn Linh trong tay Dương Bách Xuyên, hai là chết trong tay Dương Bách Xuyên, ba là giết Dương Bách Xuyên.  

Tóm lại là hắn ta không thể trở về tay không.  

Lãnh Tiêu Dật trông thấy sau lưng Dương Bách Xuyên phát ra ánh sáng vàng, mọc ra một đôi cánh vàng, sắc mặt hắn ta trở nên nặng nề. Hắn ta cảm nhận được hiện tại Dương Bách Xuyên vô cùng nguy hiểm, nhưng... hắn ta không có đường lui.  

Chỉ có thể liều chết chiến đấu.  

Lãnh Tiêu Dật thôi động chân nguyên trong cơ thể, khí tức và sức mạnh toàn thân lên đến đỉnh phong, sẵn sàng đón địch.  

Thiên Ưng Kim Sí sau lưng Dương Bách Xuyên đã hình thành, hắn thầm niệm trong đầu để thôi động Kim Sí.  

Ầm ầm...  

Trong tiếng chim hót, thân hình Dương Bách Xuyên hóa thành mấy chục bóng mờ chồng chéo.  

Đây là biểu hiện của tốc độ nhanh tới cực hạn.  

Dưới hoạt động của thần hồn mạnh mẽ và chân khí, kiếm Đồ Long trong tay hắn chém mạnh về phía Lãnh Tiêu Dật, hoàn toàn là đối chiến trực diện. Hắn muốn biết sau khi nguyên thần mạnh lên, sức mạnh thần hồn điều khiển kiếm Đồ Long, thực lực của mình có thể lấy cứng chọi cứng với đám đệ tử thánh địa này hay không, tất nhiên là trong cùng cảnh giới.