Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 2993



Dương Bách Xuyên hỏi: "Vậy tức là... lực lượng bên trong kiếm Đồ Long rất mạnh phải không? Ý ngươi là sau này ta có thể phát huy toàn bộ sức mạnh của kiếm Đồ Long?"  

"Chủ nhân nghĩ nhiều rồi. Nói thế này vậy, kiếm khí Huyền Hoàng trước đây ngươi sử dụng chỉ là lực lượng của bản thân kiếm Đồ Long. Lúc đó tu vi thực lực của ngươi còn không chống đỡ nổi sức mạnh mà ta kích phát kiếm Đồ Long. Còn hiện tại, từ giờ trở đi ngươi thôi động kiếm Đồ Long sẽ chiến đấu bằng sức mạnh mà ta kích phát bên trong kiếm Đồ Long.  

Tuy nhiên... ngươi chỉ có thể phát huy chút ít sức mạnh bên trong kiếm Đồ Long mà thôi, còn chưa tới một phần vạn." Kiếm linh nói chuyện tràn đầy kiêu ngạo.  

Nhưng những lời này lọt vào tai Dương Bách Xuyên lại như tiếng sấm.  

Theo lời kiếm linh nói, hiện tại hắn mới bắt đầu sử dụng sức mạnh của kiếm Đồ Long?  

Sức mạnh phát huy được còn chưa tới một phần vạn sức mạnh của kiếm Đồ Long?  

Ừm... khoa trương quá nhỉ?  

Dương Bách Xuyên cảm thấy kiếm linh đang khoác lác, không kìm được bèn nói: "Lẽ nào ngươi là Tiên Khí cao cấp?"  

"Tiên Khí còn chẳng xứng xách giày cho ta." Kiếm linh ủ ê: "Nếu không phải vì một vài nguyên nhân khiến sức mạnh của ta ở trong trạng thái phong ấn, cần chủ nhân ngươi không ngừng lớn mạnh mới có thể mở phong ấn, phát huy uy lực của ta, thì làm sao ta lại lưu lạc đến nông nỗi này chứ?"  

Hiện tại cảm xúc của kiếm Đồ Long rất mãnh liệt.  

Giọng điệu vô cùng kiêu ngạo.  

Dương Bách Xuyên đã từng thấy thái độ kiêu ngạo của sư phụ, cái kiểu kiêu tận trời ấy.  

Bây giờ nghe giọng điệu của kiếm linh mới thấy so với kiếm linh, sư phụ chém gió thua xa.  

Tiên Khí còn chẳng xứng xách giày cho kiếm linh?  

Chém gió thành bão hả?  

"Phì..." Dương Bách Xuyên không nhịn được bật cười trong lòng: "Vậy ngươi nói xem rốt cuộc ngươi là cấp bậc gì? Ba hoa chích chòe như vậy, ngươi cũng chỉ là pháp khí thôi."  

"Ta là... Thôi không nói nữa, tóm lại ta đã nhận ngươi làm chủ nhân, ta đã thần phục ngươi thì sẽ không hại ngươi. Hiện tại ngươi không đủ tư cách biết chuyện này, nói ra không tốt cho ngươi. Suy cho cùng, hiện tại ngươi vẫn chỉ là người tu chân, thậm chí chẳng phải tiên nhân. Khi nào ngươi thành tiên sẽ biết ta là gì."  

Kiếm linh nói đến cuối lại bắt đầu vênh váo.  

Dương Bách Xuyên cạn lời. Hắn hỏi thêm vài câu nhưng đối phương không trả lời nên đành thôi. Dù sao kiếm linh cũng có câu nói đúng, bất kể kiếm linh là thứ lợi hại gì, hiện tại Dương Bách Xuyên là chủ nhân của kiếm Đồ Long, như vậy là đủ rồi.  

Thời gian Dương Bách Xuyên nói chuyện với kiếm linh trong đầu cũng chỉ là thoáng chốc mà thôi. Dương Bách Xuyên vỗ cánh xông tới chỗ một tên đệ tử Thiên Kiếm Sơn rồi vung kiếm.  

Ù... Kiếm Đồ Long phát ra ánh sáng bạc chói lóa, cộng thêm tốc độ của cánh Kim Sí phụ trợ, chém một nhát kiếm.  

Keng!  

Một giây sau, một chiếc phi kiếm chặn kiếm Đồ Long của kiếm Đồ Long, phát ra tiếng keng lanh lảnh.  

Tên đệ tử Thiên Kiếm Sơn này cầm một thanh kiếm, trong cơ thể lại phóng ra một thanh kiếm khác cản Dương Bách Xuyên. Trước đó Dương Bách Xuyên đã chém giết đệ tử thánh địa Vạn Linh khiến mấy đệ tử Thiên Kiếm Sơn cảnh giác, vì vậy lúc này Dương Bách Xuyên tấn công nhanh như chớp song bọn họ đã có đề phòng.  

Hiện tại kiếm Đồ Long không tầm thường, sức mạnh thi triển ra là sức mạnh của bản thân thanh kiếm có kiếm linh chủ đạo, không phải sức mạnh phụ như lúc trước.  

Tên đệ tử Thiên Kiếm Sơn này dùng phi kiếm đón đỡ chẳng khác nào lấy trứng chọi đá. Keng! Phi kiếm của hắn ta bị một kiếm của Dương Bách Xuyên chém gãy.